Einstein Phì Và Trang Phú Quý

Chương 105 - Chương 84

/109


Mấy ngày sau, An An chợt nói với ta có việc phải đi một chuyến, có thể lâu mới về. Ta không hỏi là việc gì, bởi vì ta tin tưởng An An.

Trước khi An An đi, ta nắm tay An An nói, “Cố gắng đi sớm về sớm, đừng để bọn tôi đợi lâu!” Suy nghĩ thật sự của ta là rất muốn cố tình gây sự, ôm chặt An An gào khóc: Đã lúc nào rồi còn đi?! Khốn kiếp! Cầm thú!

Lúc này rồi vẫn còn sức tưởng tượng mấy cảnh thế này, khiến ta càng thêm phục mình!

An An vén mớ tóc mái đã dài của ta qua một bên, dịu dàng nói, “Chờ tôi về.” Ta lộ ra nụ cười tự cho là đẹp nhất của mình, “Ừ.”

Không ngờ, An An đi luôn một tháng chưa thấy về.

Tuần đầu tiên còn gởi tin nhắn hoặc gọi điện. Càng về sau, tựa như đã biến mất khỏi thế gian, không một chút tăm hơi. Người này, không phải là ghét đứa bé tới mức ghét lây sang ta chứ? Tự nhiên bị chọc cười bởi ý tưởng ngu ngốc của mình!

Giữa tháng chín, đầu óc ta bắt đầu hỗn loạn, ngủ nhiều hơn thức, thường xuyên cảm thấy bụng đau như muốn nứt ra, cảm giác vô cùng sợ hãi, lại không biết đang sợ cái gì, sợ chết, hay sợ đứa bé trong bụng không chịu kiên trì tới lúc gặp ta, có lẽ cả hai. Lúc này, ta rất rất rất muốn thấy An An.

Nhưng An An vẫn chưa về.

Nửa đêm, ta đau tới mức giật mình tỉnh ngủ. Điều dưỡng trực vô cùng chuyên nghiệp, vừa phát hiện có vấn đề lập tức báo cho bác sĩ. May mắn mấy hôm trước vị bác sĩ râu cá trê kia đã chuẩn bị tâm lý, túc trực ở đây chờ sẵn.

Ta đau quá không chịu nổi, mơ màng ngất đi. Trong lúc mê mang, hình như có người gọi ta, đầu tiên là bác sĩ, sau lại cảm giác là An An.

Ta nghĩ là An An, bèn liều mạng há miệng hút khí, mắng, “Chờ tôi tỉnh lại sẽ quyết chiến một trận sinh tử với cậu! Cả tháng nay chết ở đâu vậy?!” dinkễn.đnànlk['mn/lênlkquys.đôn Cứ tưởng nghe sẽ khí thế hừng hực, nhưng khí thở còn không đủ nói chi khí giận, thực tế lời ta phát ra chỉ ong ong như tiếng muỗi kêu. Ta giận tới mức hận không thể lập tức mở mắt ra, nhào qua cắn An An mấy phát cho đến khi cậu ta cau mày mới hả dạ.

Bỗng nhiên có một bàn tay đụng vào bụng ta. Ngay khoảnh khắc đó, ta cố gắng cuộn người lại tự vệ theo bản năng, nhưng dường như cơ thể đã thoát khỏi sự khống chế của não bộ, không thể tránh khỏi đôi tay đó, khiến ta vô cùng sốt ruột.

Cuối cùng, không biết




/109

TRUYEN VIP.PRO

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status