Không Thể Không Là Em!

Chương 35 - Chương 35

/52


Vỡ vụn

Đường Cạnh Nghiêu nói: Cô thật sự rất tàn nhẫn, không chỉ với cậu ta mà đối với chính cô còn tàn nhẫn hơn! Anh ta lắc đầu, nhìn phương hướng Quý Vân Khai bị bắt đi, một lúc lâu sau, nhắc nhở cô: Lau nước mắt đi, còn chảy nữa thì sẽ nhấn chìm cả cái sảnh này mất!

Giang Phỉ bị vạch trần, không nhịn được nữa, che miệng khóc tu tu.

Kỳ thực ban đầu, chính cô cũng có tính toán, lượn quanh Quý Vân Khai, đấu với anh, xem anh diễn trò, xem cuối cùng ai sẽ giữ được đến cuối cùng.

Hóa ra người tính sai trái tim chính mình không chỉ có mình anh, cô cũng thế, trong mối quan hệ này cô cũng tỉ mỉ bày ra âm mưu, để rồi thua không còn manh giáp.

Cảnh vật trước mắt sớm bị nước mắt che mờ, cô không còn thấy rõ phương hướng Quý Vân Khai rời đi, nhưng vẫn cố hết sức trông về nơi ấy. Mãi đến khi cô không nhịn nổi, chậm rãi quỳ xuống, khom người, khóc đến mức ruột gan đứt từng khúc.

Đường Cạnh Nghiêu nhìn cô, bỗng nhiên nhớ lại bản thân mình năm đó, cũng hèn mọn quỳ xuống khóc lóc, chỉ mong người kia có thể quay lại cho anh ta một ánh mắt thương hại. Anh ta thình lình nổi giận, lạnh lùng nói: Một khi đã yêu nhau, tại sao phải nói những lời làm tổn thương nhau?

Khi Giang Phỉ trở lại phòng nghỉ mới nói cho anh ta biết: Bởi vì có những tổn thương đã tồn tại, tình cảm nảy sinh từ động cơ không thuần khiết, khi bị bóc trần sẽ sinh ra rạn nứt. Nếu tôi không nói ra dự tính ban đầu, ai có thể bảo đảm, trong cuộc sống sau này, tôi sẽ không để ý mà anh ấy cũng sẽ không diễn trò?

Hãy để cơn hành hạ này, chấm dứt tại đây!

Dù sao nếu sống quá thoải mái, hai người đều sống trong ngờ vực và nơm nớp lo sợ, tình yêu đó sẽ như giẫm lên băng mỏng.

Ở New York một tuần, Giang Vũ Thần đưa Giang Phỉ đi khắp nơi, không phải đến Broadway nghe ca kịch thì là dạo bảo tàng nghệ thuật ở trung tâm thành phố, hoặc là điên cuồng mua sắm ở quảng trường Thời Đại. Lúc rảnh rỗi còn đến tòa nhà Empire State, chiêm ngưỡng nơi con King Kong đã đánh rơi máy bay. Mà việc Giang Phỉ thích nhất là, ngồi ngẩn người trên băng ghế ở vườn hoa trung tâm, cho chim bồ câu ăn.

Giang Vũ Thần mặc áo khoác Cashmere màu đen mua cà phê đi tới, dáng anh cao lớn, đôi chân thon dài, ngũ quan không kém gì người phương Tây, dẫn tới cái nhìn của vô số du khách. Anh đến trước mặt Giang Phỉ, đưa cô cốc cà phê nóng rồi ngồi xuống cạnh cô.

Giang Phỉ mỉm cười với anh, anh nhíu mày: Còn xấu xí hơn cả khóc, trước mặt anh cũng đừng có giả vờ. Nụ cười của Giang Phỉ vốn là gượng ép, bị anh nói thế càng cứng đờ trên mặt. Giang Vũ Thần thở dài, nhìn lũ chim bồ câu trắng trên thảm cỏ.

Giang Phỉ nhấp một ngụm cà phê đen, đắng đến nỗi phải nhíu mày, hỏi: Rốt cuộc anh đi công tác hay là đi nghỉ phép với em thế? Thật ra trước khi lên máy bay cô đã hiểu, nếu thật là đi công tác, sao lại chỉ có hai người họ, ngay cả trợ lý Phương cũng không dẫn theo.

Giang Vũ Thần lại thấy đó là chuyện đương nhiên: Có gì khác à? Đi công tác là một phần của công việc, em là một phần của gia đình. Thậm chí trong mắt anh, gia đình còn quan trọng hơn công việc, cho nên, để em vui vẻ trở lại là quan trọng nhất. Anh quay sang nhìn cô, cười khổ: Nhưng giờ xem ra, không hiệu quả chút nào, người em đang ở đây, trái tim thì không. Anh mà không đến, có phải em sẽ ngồi phơi khô ở đây đến trưa không?

Giang Phỉ không trả lời, không khí New York quả thật rất tốt, mặt đường sạch sẽ, bầu trời màu xanh lá mạ. Nhưng cô lại không tìm




/52

TRUYEN VIP.PRO

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status