Ngốc Vương Sủng Phi, Phế Vật Đích Nữ Đại Tiểu Thư

Chương 101 - Chương 101

/146


Edit: susublue

Người đâu, đánh hắn đánh ngất xỉu rồi ném ra khỏi phủ cho ta. Thượng Quan Lưu Phong thực sự chịu không nổi việc hắn la làng nữa, hơn nữa lại còn gọi tên nữ nhân của mình.

Thả ta ra, Phỉ Phỉ, ta. . . Phịch một tiếng, đạo sĩ bị đánh ngất xỉu, chung quanh rốt cục cũng an tĩnh.

Nhìn tên đạo sĩ bị kéo ra ngoài, Thượng Quan Lưu Phong hừ lạnh một tiếng xoay người rời đi.

Lão gia Giang Phỉ thấy Thượng Quan Lưu Phong không thèm liếc nhìn mình, hốt hoảng giữ chặt góc áo của hắn.

Tại sao lại không nghe mình giải thích, bản thân bà thật sự rất oan uổng.

Nữ nhân như ngươi, còn gì để nói, ngươi tự nhìn ngươi xem giống cái gì. Trông thấy quần áo Giang Phỉ bị kéo loạn lộ cả xương quai xanh, mặt Thượng Quan Lưu Phong càng lúc càng đen.

Thấy Thượng Quan Lưu Phong nhìn chằm chằm cổ mình, Giang Phỉ mau chóng kéo quần áo lên Lão gia, thiếp thân thật sự bị oan.

Cha, việc này không thể trách di nương. Thượng Quan Lâm cố gắng đứng lên đi khập khễnh về phía Thượng Quan Lưu Phong Đều do tên đạo sĩ kia đột nhiên nổi điên nhào về phía di nương, những nô tài kia cũng có thể chứng minh.

Thượng Quan Lưu Phong hoài nghi nhìn Giang Phỉ, nhìn mặt bà không giống như làm bộ, sắc mặt cũng không còn khó coi như lúc nãy nữa, nhưng dù là nguyên nhân gì, nữ nhân của hắn vẫn là bị người khác đụng vào, chuyện này khiến trong lòng của hắn vẫn bị vướng mắc.

Thượng Quan Tây Nguyệt đứng ở bên cạnh không hề mở miệng, cho đến khi Thượng Quan Lâm giải thích xong, nàng mới mở miệng Nhị muội muội nói không đúng rồi, tên đạo sĩ đó tự xông lên không sai, nhưng hắn luôn miệng gọi Phỉ Phỉ đó, xưng hô thân thiết như vậy tất cả mọi người đều nghe thấy, nói không chừng bọn họ đã quen biết từ trước rồi.

Nói chưa dứt lời, nói chuyện Thượng Quan Lưu Phong chính mình cũng nhớ tới đến vừa rồi đạo sĩ kia hô Giang Phỉ thân mật kình. Lại căn cứ Thượng Quan Tây Nguyệt lời nói huyễn tưởng ra một cái hình tượng, nói không chính xác nữ nhân này đã sớm cõng chính mình cùng người khác có một chân, nghĩ như vậy, lắng lại lửa giận lần nữa lên cao, nắm lên Giang Phỉ tay vãi ra, xoay người rời đi.

Lão gia. . . Hai tay Giang Phỉ nắm chặt quần áo, lệ rơi đầy mặt gọi Thượng Quan Lưu Phong.

Trông thấy phụ thân đã sắp tha thứ cho mẫu thân, nhưng lại bị tiện nhân Thượng Quan Tây Nguyệt phá rối, Thượng Quan Lâm giận không thể nhào về phía nàng Thượng Quan Tây Nguyệt, đều là do ngươi làm, tiện nhân!

Thượng Quan Minh Tuyên thấy muội muội bị chửi, vừa định tiến lên liền bị Thượng Quan Tây Nguyệt kéo lại, lặng lẽ nói với hắn Ca ca, đừng xúc động, nhìn biểu hiện của Lạc Lạc.

Sau đó Thượng Quan Tây Nguyệt vỗ vỗ Lạc Lạc nằm sấp trong tay mình Phải xem ngươi rồi.

Lạc Lạc hiểu ý Thượng Quan Tây Nguyệt, bổ nhào về phía trước cắn ngón tay Thượng Quan Lâm, cả người treo lơ lửng trên ngón tay của Thượng Quan Lâm.

Thứ gì đây, a, đau quá! Ngay lúc đang muốn mở miệng mắng to, đột nhiên Thượng Quan Lâm cảm thấy hoa mắt, ngón tay liền truyền đến cảm giác đau đớn, cúi đầu nhìn lại, thì ra là một con chó.

Con chó chết tiệt này, nhanh buông ta ra. Thượng Quan Lâm không ngừng vung vẩy, muốn ném nó ra, nhưng Lạc Lạc cắn quá chặt, lúc hất lên, ngón tay đau nhức muốn gãy.

Giang Phỉ vốn đang đau lòng, thấy nữ nhi bị chó cắn, vội vàng đi lên trước, muốn muốn giúp nàng, ai ngờ bị móng vuốt chó cào, dọa bà không dám bước lên.

Thượng Quan Tây Nguyệt, đây là chó của




/146

TRUYEN VIP.PRO

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status