Ngợi Ca Người Giữ Tủ

Chương 8 - Chương 4

/19


Sáng hôm sau, Hạng Bội Tâm đến nhà họ Dương từ rất sớm.

Này, cô có biết giờ còn rất sớm không hả? Dương Đông mở cửa, trông thấy cô liền kêu lên.

Đẩy Dương Đông ra tự bước vào, cô không có hứng thú lảm nhảm với anh ta.

Lần này cô cả gan làm loạn tự ôm phiền phức vào người, được ăn cả ngã về không, không có đường lui, nếu thất bại, vậy thì những thành tích tốt mà Hạng Bội Tâm cô cố gắng có được trong hai năm qua ở giới tài chính sẽ biến mất, sứ mệnh nhất định phải thành công vô cùng cấp bách, cô không có thời gian để thích ứng, chỉ có khoác chiến bào dũng cảm tiến lên.

Jessica, sớm vậy. Dương Duy khiếp sợ thấy cô xuất hiện trước giờ hẹn.

Boss, tôi tính nửa tiếng sau, chúng ta sẽ triệu tập cuộc họp giám đốc cấp một ở Công ty Khoa học Kỹ thuật Dương Thị, do đó, nếu đi với tốc độ 65km/h, trễ nhất là mười phút sau chúng ta phải xuất phát.

Cô là ma nữ hả! Duy thiếu gia còn chưa ăn sáng đâu! Dương Đông lên tiếng kháng nghị.

Jessica, chắc cô còn chưa ăn nhỉ? Tôi bảo Dương Đông cũng chuẩn bị cho cô một phần.

Nét mặt cô không chút cảm xúc, Dương Đông, đóng gói bữa sáng lại cầm lên xe, Boss không có nhiều thời gian nhàn nhã như thế, bắt đầu từ bây giờ từng giây từng phút đều là tiền bạc đối với Boss.

Cô khắt khe quá rồi đó! Ngộ nhỡ Duy thiếu gia bị đau bụng, tôi xem cô...

Dương Duy ngăn anh ta lại, A Đông, Jessica nói không sai, chúng ta lập tức đến công ty, nhờ em lái xe đưa bọn anh đi.

Mặc dù rất phê bình với sự quấy rối của Hạng Bội Tâm, nhưng nếu Duy thiếu gia đã nói, Dương Đông có không bằng lòng đi nữa thì vẫn ngoan ngoãn làm theo.

Dương Đông quản gia kiêm lái xe tràn đầy tự tin ngồi lên ghế lái, chờ lát nữa phải cho con nhóc Hạng Bội Tâm kia kiến thức khả năng lái xe siêu việt của anh ta.

Sau khi cùng Dương Duy lên xe, Hạng Bội Tâm bỗng nhiên nói một câu, Chiếc xe này xem ra rất tốt.

Đó là điều đương nhiên, chiếc Rolls Royce thiết kế với kiểu dáng dài, nội thất bên trong xa hoa, tính năng tốt, mã lực mạnh mẽ, thân xe vững vàng, ngồi trong xe cảm giác như nằm trên mây. Dương Đông gật gù đắc ý nói.

Dương Duy có cảm giác không ổn, mặc dù anh và Hạng Bội Tâm biết nhau không lâu, nhưng anh có thể nắm được sơ sơ suy nghĩ của cô, cô tuyệt đối không phải chỉ đơn giản là khen ngợi tính năng của chiếc xe này.

Quả nhiên, Hạng Bội Tâm rút ra một tấm danh thiếp, Bán nó đi, tôi đã tìm được một công ty thu mua xe hơi tốt, chiếc xe này trông còn mới đến 90%, chắc có thể bán được giá tốt, với giai đoạn hiện nay của chúng ta mà nói thì không thể không có lợi.

Dương Đông ném tấm danh thiếp đi, Cái gì? Bà điên cô đang nói gì thế hả? Lại muốn tôi bán xe đi? Vậy sau này Duy thiếu gia ra ngoài thì phải làm sao?

Thứ nhất, Boss không có nhiều thời gian ra khỏi Côn ty Khoa học Kỹ thuật Dương Thị; Thứ hai, trên thế giới này còn có thứ gọi là phương tiện giao thông công cộng, hơn nữa tôi không cho rằng sau này lúc công việc bận rộn, Boss còn có thể tự lái xe.

Thành thật mà nói, tôi không hay lái xe, trước đó lần đầu tiên lái xe chính là đến Paul Pador, ô tô cũng bị đâm đến hỏng luôn rồi. Bằng lái của anh phải mạo hiểm mới nhận được, căn cứ vào lương tâm cũng căn cứ vào sự an toàn của người khác, anh ít khi tự lái xe, duy chỉ có lần trước đấy.

Đúng thế, cho nên chuyện xe cộ, cô nên hỏi tài xế của Duy thiếu gia là tôi đây.

Hạng Bội Tâm không có trả lời, chỉ dõi đôi mắt lạnh lùng về phía Dương Duy.

Không biết thế nào, Dương Duy cảm thấy ánh mắt cô có sức thuyết phục rất mãnh liệt, cường thế mà kiên định, dường như chỉ cần cô nhìn qua ai đó, người ấy sẽ gật đầu đồng ý với yêu cầu của cô.

A Đông, cứ làm theo ý của Jessica đi! Dương Duy mê mẩn nói.

Thiếu gia! Dương Đông kêu thảm.

Dương Đông có dự cảm xấu, tương lai người chủ của anh ta có lẽ không chỉ có Dương Duy, rất có thể bao gồm cả cô nàng Jessica dã man này, hơn nữa quyền lực của cô ta nhất định vượt trên cả Duy thiếu gia.

Tính cắt giảm bao nhiêu nhân sự? Dương Duy hỏi.

Ít nhất trên một nửa.

Nhiều vậy sao? Anh có chút kinh ngạc.

Thông thường mà nói, với mười nhân viên công việc có thể hoàn thành, chúng ta không cần thuê tới 30 nhân viên. Để thuê một nhân viên phải chi trả 10 nghìn đồng, vì sao không chi ra 200 nghìn cho mười nhân viên ban đầu, đề cao tinh thần của họ.

Tôi đương nhiên biết điều đó, nhưng mà, làm vậy không phải đẩy giá lên sao?

Cho nên tôi mới cần anh phải thủ đoạn độc ác, tuy không cần đuổi tận giết tuyệt, nhưng tuyệt đối không nương tay, nhất là khi đối mặt với những nhân viên dư thừa kia.

Được, tôi biết rồi. Dương Duy gật đầu.

Đây là sự thật, cũng là chuyện bất đắc dĩ, giống như cuộc sống ở thế giới thứ ba, thường phải đối mặt với lựa chọn tàn khốc,




/19

TRUYEN VIP.PRO

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status