Phu Quân Ngốc Của Ta

Chương 37 - Chương 8.1

/52


Ngồi một hồi, suy nghĩ một chút vẫn không yên lòng, nàng liền bước tới phía sau bức bình phong.

Tắm xong chưa?

Ừ.... ... Cả người Tư Đồ Dương Lễ ngâm trong thùng nước, hắn hoàn toàn không biết tắm rửa là như thế nào, trước đây đều có nô bộc phụ trách chuyện rửa ráy của hắn, đương nhiên, thỉnh thoảng Vân Mộng Khởi cũng sẽ gội đầu, chà lưng gì gì đó cho hắn.

Nghe thấy hắn nói ừ , nàng còn tưởng rằng hắn tắm xong rồi, muốn hỏi hắn, sao đột nhiên lại làm được vậy. Vòng qua bức bình phong, muốn xem có đúng là hắn đã tắm rửa xong như hắn nói không, đập vào mắt chính là một thảm cảnh, hắn nào đã tắm xong đâu.

Nàng nghĩ, hắn nói ừ , có lẽ chỉ là một trợ từ mà thôi.

Cả người hắn đều ngâm trong làn nước, tuy tóc và mặt đều ướt sũng, nhưng trên tóc và trên mặt vẫn đầy bùn đất, coi như là hắn ngâm mình trong nước thì vẫn bẩn thỉu thôi.

Thở dài, nàng thật sự không nên kỳ vọng quá nhiều về năng lực của hắn. Chậm rãi đi qua, đứng ở bên cạnh thùng gỗ, vươn bàn tay nhỏ bé, bắt đầu gội đầu cho hắn.

A? Hắn thấy rất kinh ngạc với hành động này của nàng, ngẩng đầu lên, vẻ mặt mờ mịt nhìn nàng. Động tác gội đầu nhẹ nhàng của nàng, lại khiến hắn cảm thấy rất quen thuộc.

Nhẹ nhàng, từng chút từng chút gội sạch mái tóc đầy bùn đất của hắn, động tác mềm nhẹ hoàn toàn không làm hắn đau. Thời gian từ từ trôi qua, hai người họ như được quay về quãng thời gian hạnh phúc lức trước.

Mộng Mộng... Cảm giác thoải mái, khiến hắn vô thức gọi ra cái tên này.

Tiếng gọi khẽ của hắn giống như là chìa khóa phá vỡ mê chú, trong nháy mắt làm cho nàng phục hồi tinh thần. Nàng thả mái tóc của hắn ra, lùi về sau hai bước, nói: Tự mình tắm rửa rồi ra mau đi.....

Trời ạ, sao nàng.......Tại sao trong lúc vô thức lại bắt đầu muốn chăm sóc hắn chứ? Nàng cần giữ một khoảng cách với hắn, nàng không muốn lại như trước kia, toàn tâm toàn ý suy nghĩ cho hắn, cuối cùng chỉ nhận được sự tổn thương thôi.

Có lẽ sẽ có người nói: 'Sự nỗ lực nhất định sẽ được đền đáp', nhưng đó không phải là tình yêu. Tình yêu là phải ngang bằng, sự nỗ lực từ một phía không phải là tình yêu. 'Sự nỗ lực nhất định sẽ được đền đáp', nhưng ít nhất đừng là sự tổn thương, nếu như cuối cùng chỉ nhận được sự tổn thương thì ai dám một mình nỗ lực nữa.

Nàng...... Không biết phải xưng hô như thế nào, ngay cả muốn gọi nàng lại cũng không được, chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng ra khỏi bức bình phong.

Tắm nhanh lên rồi ra đi, nếu không đồ ăn sẽ nguội lạnh đó. Ngay lúc nàng vừa nói xong thì tiểu nhị cũng mang y phục lên.

Hài lòng nhìn bộ y phục mới tinh màu lam nhạt, nàng lại hào phóng thưởng cho tiểu nhị một chút bạc, điều này làm cho tiểu nhị vui sướng, liên tục nói cám ơn. Ngày hôm nay tiếp đãi một vị khách như nàng còn kiếm được nhiều bạc hơn so với những tháng có công cao nhất, hắn có thể không vui sướng à!

Nàng treo bộ y phục ở trên bức bình phong, dặn hắn: Tắm xong thì mặc y phục vào.

Được...... Ngồi ở trong thùng nước, ngoan ngoãn vốc nước lên rửa sạch mặt, rồi chậm rãi rửa sạch thân thể mình. Hắn không biết thế nào mới gọi là rửa hoặc tắm xong, hắn cứ đông xoa xoa, tây chà chà, cảm giác sạch rồi liền đứng lên bước ra khỏi thùng nước. Lỗ lỗ mãng mãng, suýt chút nữa đã đánh đổ thùng nước.

Cầm y phục treo trên bức bình phong, chậm rãi mặc từng cái một, sau đó liền đi ra, tóc vẫn còn nhỏ nước.

Qua đây ngồi xuống, ăn cơm đi.

Vừa nghe thấy được ăn cơm, hắn lập tức vọt tới cái ghế cạnh cửa sổ, ngồi xuống, bưng bát cơm nàng đã xới cho hắn lên, và từng ngụm từng ngụm.

Ngươi ăn chậm một chút, không ai tranh giành với ngươi đâu, cẩn thận nghẹn đấy.

Nhìn hắn ăn như hùm như hổ, như tám đời chưa được ăn cơm, nàng không nhịn được mở miệng nhắc nhở, chỉ là nàng vừa dứt lời, hắn liền bị nghẹn luôn. Hai tay buông lỏng, bát đũa đều rơi xuống mặt bàn, hắn đau khổ che cổ, gương mặt nghẹn đến đỏ bừng.

Ai! Ở trong lòng thở dài lần nữa, nàng nhanh chóng rót chén trà đưa cho hắn.

Mau uống chút nước đi. Thực sự là phục hắn, có đói thế nào thì cũng đâu cần ăn vội vã như vậy, quả thực giống như là quỷ chết đói đầu thai. Đồ ăn bày đầy trước mặt hắn, lại chẳng có ai tranh giành, thật không biết hắn gấp gáp gì nữa.

Hắn nhận lấy chén trà, tu ừng ực, vì uống quá vội nên hắn chưa kịp nuốt xuống, hắn bị sặc nước phun đầy ra khắp bàn, dính hết vào đồ ăn.

Trợn mắt há mồm nhìn mọi chuyện đang xảy ra trước mắt, trong lòng nàng bội phục hắn sát đất. Chỉ là ăn cơm thôi mà, hắn lại làm ra nhiều chuyện như vậy, chỉ dựa vào mỗi điểm này, hắn đúng là một người rất đáng khâm phục.

Đối mặt hắn, hình như nàng đã thành lập thói quen thở dài trong lòng rồi. Đứng lên, mở cửa ra, xuống lầu gọi tiểu nhị lên, kêu hắn dọn hết đồ ăn trên bàn đi. Tất cả đều dính nước trà




/52

TRUYEN VIP.PRO

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status