Sau Này Chúng Ta Đều Khóc

Chương 10 - Chương 5

/26


Edit: Tịnh Hảo

1, Đây là Tô Đông, cô ấy là chị gái của em, em tên là Tô Hạ

Đêm qua, Tô Liệt khóc rất lâu, mới cúp điện thoại.

Tôi không hỏi cô ấy tại sao, cũng không đi tìm cô ấy, bởi vì tôi muốn cho cô ấy thời gian thoải mái hơn. Cô ấy từng nói, có nhiều lúc, cô ấy không cần hỏi thăm, mà chỉ cần lắng nghe. Tôi là hốc cây yên tĩnh, lượm nhặt những nỗi bi thương của bạn bè bên cạnh, bởi vì tôi cứ cho rằng, như thế, bi thương sẽ đi qua, các cô ấy sẽ vui vẻ hơn.

Còn có một ngày nghỉ ngơi, tôi quyết định về thăm cha.

Cha xảy ra sự cố ở nhà máy, cánh tay bị máy móc cắt đứt, làm phẫu thuật ở bệnh viện đã được đưa về nhà nghỉ ngơi. Bởi vì công việc của tôi bận rộn, còn chưa trở về thăm cha, mẹ nói chuyện úp mở qua điện thoại, nói bình phục rất tốt, bảo tôi đừng lo lắng.

Tôi thở dài, chỉ sợ cha không chấp nhận được hiện thực này, cha vẫn luôn là người thích hơn người khác, ở phương diện này tôi cứ tùy theo cha.

Dọc theo đường đi, tôi có chút không yên lòng. Trấn Ly Thủy cách nội thành không quá xa, mỗi buổi sáng, xe lửa màu xanh cũ kỹ chậm rì chạy từ thành phố này đến thành phố khác, con đường nhỏ ở trấn Ly Thủy có phong cảnh rất khác biệt. So với xe lửa có ánh sáng xung quanh, thì màu lục có vẻ cũ kỹ, mà không thiếu nét độc đáo. Cho nên đoàn xe màu xanh này lại trở thành xe ngắm cảnh của một số khách du lịch. Cô gái bên cạnh tôi hình như học chụp ảnh, không ngừng chụp phong cảnh ngoài cửa sổ, khi nhìn thấy những mảnh ruộng lớn thì kinh hô lên, dáng vẻ nhảy nhót làm lòng tôi hâm mộ. Lúc trước, tôi cũng như cô ấy, trong mắt chỉ nhìn thấy một màu xanh tươi, mà không phải là mảnh đất màu xám ẩm ướt.

Khi đó, tôi hồn nhiên chân chất, được cha mẹ chăm sóc, tuy cuộc sống nghèo khó, nhưng hết sức hạnh phúc.

Là từ lúc nào mà tôi thay đổi? Trở nên lạnh lùng nổi loạn, u sầu cô đơn.

Là lúc 12 tuổi, hay là 13 tuổi?

Thời gian phai mờ như thế, giống như đoàn xe lửa cũ gào rít, chẳng mấy chốc đã đưa tôi đến nơi năm ấy.

Năm ấy, tôi học lớp 8, trời đổ mưa vào buổi trưa, tôi nghỉ trưa ở phòng học, đột nhiên bị người ta đánh thức, nói bên ngoài có người tìm.

Tôi mở to hai mắt mê mang, lắc lư đi ra ngoài phòng học.

Sau đó, tôi nhìn thấy một nam sinh đầu cua mỉm cười nhìn tôi, có lẽ cao 1m7, vẻ mặt mang chút uể oải, nhưng nhìn thấy tôi thì ánh mắt phát sáng như ngọn lửa nhỏ.

Tôi nheo mắt, nghi ngờ hỏi, “Anh là?”

Anh ta kích động tiến lên kéo tôi, hỏi, “Em… có phải là Lâm Lạc Thi không?”

Tôi gật đầu đáp, “Đúng, có chuyện gì?” Trong bầu không khí lành lạnh làm tôi tỉnh táo lại, tôi xác định tôi không quen người con trai trước mặt.

Anh ta xoa xoa hai tay, hỏi, “… Em, có rảnh không? Anh mời em ăn chút gì đó được không?”

Tôi tự nhận mình không có sự quyến rũ lớn như vậy, hấp dẫn một nam sinh còn trẻ, có vẻ chênh lệch tôi ba, bốn tuổi mời tôi đi ăn. Tôi quay đầu nhìn đồng hồ treo trên tường trong phòng học, cách giờ lên lớp còn có nửa tiếng. “Có chuyện gì à?” Tôi hỏi lại lần nữa.

“Ừm, tìm một chỗ nói chuyện đi, là chuyện rất quan trọng.” Người nam sinh vẫn kiên trì.

Tôi vẫn không lay chuyển được, đồng y đi tiệm bánh ngọt ở ngoài trường cùng với anh ta.

Nhiệt độ ngày hôm đó có chút thấp, khi TV phát tin tức, sẽ chiếu đi chiếu lại sự thay đổi của thời tiết ở xung quanh. Ngày đó, tôi đi theo phía sau nam sinh, bả vai rụt lại, mà cũng bởi vì trời lạnh, có chút hoảng sợ lo trước tính sau.

Sau một tiếng sấm vang lên, hiện thực thuận theo sự hoảng sợ của tôi mà vạch ra một vết thương tàn khốc, tựa như con mãnh thú miệng rộng, nháy mắt nuốt trọn tôi.

Nam sinh mang đến cho tôi một bí mật kinh thiên.

Bí mật này làm tôi một khoảng thời gian rất lâu sau, cũng không dám nhìn lại khoảnh khắc đó.

Anh ta nói, “Lâm Lạc Thi, chào em, anh tên là Tô Dương, từ quan hệ huyết thống mà nói, anh là anh trai của em.”

Lúc đó, tôi ngây ngốc, há to mồn nhìn anh ta, “Nhưng mà cha mẹ tôi không có nói là tôi còn có anh trai...”

Anh ta nở nụ cười, “Bởi vì họ không phải là cha mẹ ruột của em, em và anh mới là ruột thịt.”

Anh ta nhìn dáng vẻ không tin tưởng của tôi, lập tức lấy một tấm hình từ trong túi ra, đưa tới trước mặt tôi nói, “Em xem tấm hình này, tự nhiên sẽ hiểu.”

Đó là ảnh chụp của anh ta với một người con gái




/26

TRUYEN VIP.PRO

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status