Xin Chào Tông Chủ, Tạm Biệt Tông Chủ

Chương 14 - Chương 14

/49




Chờ đi được một lát Đỗ Tiểu Nhiễm mới thử hỏi anh: “Anh xem tôi ra khỏi nhà lâu như vậy, trong nhà cũng chẳng điện thoại tới, em trai trong nhà không tính, anh xem ba mẹ tôi cũng không quan tâm tôi, đúng rồi….”

Tay cô khẩn trương đến toát cả mồ hôi: “Thời gian trước kia cũng từng hỏi anh, trong nhà anh còn có người nào khác không?”

“Không có.” Anh dừng xe vào gara, từ bên trong xe bước xuống, sau đó mở cửa lấy túi ra.

Đỗ Tiểu Nhiễm cũng xuống xe theo, trong núi nhiệt độ ngày và đêm chênh lệch rất nhiều, mặc dù cô có mặc áo khoác nhưng vẫn cảm thấy trong núi lạnh lẽo.

Đang muốn ôm cánh tay sưởi ấm thì trên người chợt ấm áp, không biết anh cởi áo khoác trên người khoác lên cho cô từ lúc nào.

Vẫn xách đồ giúp cô như cũ, Đỗ Tiểu Nhiễm cũng không nói gì khác, dọc đường đều im lặng, bị anh đưa về nơi ở.

Đừng xem chỗ nào bao la rộng lớn như vậy, đến buổi tối thì có không ít đèn đường.

Thỉnh thoảng còn có chim không biết ở đâu bay ra, đậu vào trên cành cây kêu mấy tiếng.

Giúp cô mở cửa để đồ xuống, anh chỉ nói một câu: “Tôi đi lấy đồ ăn cho em.” Rồi nghiêng đầu quay đi.

Đỗ Tiểu Nhiễm thì vừa mệt vừa đói, anh vừa đi cô vội chạy tới sofa nằm xuống, chân cũng đã run lên, cô lớn như thế này mà chưa từng đi đường lâu như vậy.

Nghỉ ngơi năm sáu phút, cuối cùng tò mò anh mua cái gì.

Cô lại từ trên ghế sofa ngồi dậy cầm chiếc túi sang, đồ bên trong rất nhiều, hộp đóng gói thì có năm sáu cái.

Cũng không biết anh muốn tặng thứ gì, cô phát hiện bên trong thật sự là vật gì cũng có, ví dụ như khăn lụa, bao tay….

Còn có chiếc kẹp cài tóc!

Cô không nhịn được sờ lên tóc mình, tóc hơi dài, chiếc cài tóc này trái lại rất thích hợp.

Cô lấy chiếc kẹp cài lên tóc, sau đó tiếp tục xem những hộp khác.

Mặt nạ?

Mỹ phẩm dưỡng da?

Đây mà là mấy thứ đồ linh tinh sao?

Hộp cuối cùng không ngờ là một chai nước hoa.

“Muốn làm gì vậy chứ?” Cô cầm thuốc tránh thai mà mình cần nhất ra, vừa tìm nước vừa oán trách: “Đưa tôi những thứ này làm gì?”

Chờ uống thuốc xong mới phát hiện còn bỏ sót một hộp phía dưới.

Cái hộp kia rất nhỏ, màu đen, nếu không phải cầm hết đồ ra ngoài thì hoàn toàn không nhìn thấy được.

Cho là đưa cô thứ đồ vật nhỏ cỏn con, rất tùy ý mở ra, ngay sau đó Đỗ Tiểu Nhiễm liền kinh ngạc.

Đồ vật bên trong nhìn cũng không giống như rất quý báu, nhưng mà…. Cũng không biết là anh cố ý đưa hay là tùy tiện mua giống như những thứ đồ kia.

Đây là một chiếc nhẫn rất đơn giản tao nhã.

Quan trọng nhất là cô lấy chiếc nhẫn ra thử, không ngờ phát hiện ra kích thước chiếc nhẫn này vô cùng thích hợp!

Nói như vậy, xem ra đặc biệt đi mua nhẫn cũng rất khó mua được chiếc vừa vặn thế này!

Trong lòng cô sự nghi ngờ càng lúc càng nhiều, sau lưng nhanh chóng lại truyền tới tiếng bước chân.

Cô hoảng sợ vội vàng tháo chiếc nhẫn ra nhét trở về trong hộp, rồi đẩy những thứ đồ kia qua một bên.

Sau khi xoay người lại thì thấy anh đã bưng thức ăn đi vào.

Cô vội đứng dậy đón lấy: “Lại làm phiền anh, để tôi đi.”

Anh không để ý đến cô, trực tiếp đi tới bàn ăn dọn từng món điểm tâm ra.

Đỗ Tiểu Nhiễm phát hiện anh bày hai bộ đồ ăn.

“Ăn nhanh đi, lát phải nghỉ ngơi sớm một chút.”

Lời này khiến Đỗ Tiểu Nhiễm căng thẳng.

Thật may là sợ hết hồn hết vía ăn xong bữa cơm anh cũng không dây dưa với cô, mà nhanh chóng dọn dẹp đồ ăn chuẩn bị rời đi.

Đỗ Tiểu Nhiễm vốn cả người mệt mỏi, mắt thấy anh muốn rời khỏi trong lòng vui sướng quả thực như muốn bay lên, ba bước biến thành hai bước tiễn anh đi ra ngoài.

Lúc đi tới cửa anh chợt nhớ tới gi đó, “Thấy chiếc nhẫn không?”

“À, cái đó….” Đỗ Tiểu Nhiễm bị hỏi bất ngờ không kịp phòng ngự.

Anh cong khóe miệng không hài lòng: “Ừ, em thử xem vừa không, nếu không vừa thì cần phải làm lại lần nữa.”

“Không cần đâu…” Đỗ Tiểu Nhiễm hoảng sợ vội giơ hai tay lên, giống như đầu hàng: “Anh xem trên tay tôi không đeo thứ gì cả, anh đưa vật kia cho tôi cũng không dùng, anh, anh vẫn nên lấy về đi.”

“Không thích đeo thì cất đi, em nghỉ sớm một chút.” Anh hoàn toàn không để ý đến lời cô, cứ thế rời đi như trước đây.

Chờ Đỗ Tiểu Nhiễm tìm được chiếc hộp đựng nhẫn ra, người kia đã sớm không thấy bóng dáng.

Đỗ Tiểu Nhiễm lập tức giậm chân, cô mới không cần nhận chiếc nhẫn không giải

/49

TRUYEN VIP.PRO

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status