Ảnh Đế, Vợ Cậu Lại Gây Chuyện Rồi

Chương 4:

/492


Anh bị sặc một cái, vô thức hỏi: “Bị ai bắt nạt rồi?”

“Công ty.”

*

Nửa tiếng trước, Lê Nhất Ninh đi vào văn phòng bàn chuyện hủy hợp đồng với Triệu Yến.

Cô vốn đang nghĩ giải quyết hủy hợp đồng một cách thuận lợi đối với ai cũng tốt, nhưng không ngờ công ty này không chỉ không đền bù cho cô khoản tiền hủy hợp đồng trước thời hạn, thậm chí còn bảo Lê Nhất Ninh tự mình móc túi nói cô vi phạm hợp đồng.

Chuyện này có thể nhịn sao?

Đương nhiên là không thể rồi!

Lê Nhất Ninh cô lại không phải là người coi tiền như rác, cho dù cô có tiền đi chăng nữa cũng không thể tiêu vào chuyện này.

Hơn nữa với hợp đồng của công ty này, Lê Nhất Ninh vừa nhìn đã thấy lỗ hỏng rất nhiều không nói, toàn là những điều khoản cực kỳ ngang ngược. Đây chính là hãm hại người mà.

Nào là nhất định phải nghe theo sự sắp xếp của công ty nếu vi phạm quy định sẽ mặc ý cho công ty xử lý, nào là không cho phép cố ý tạo dựng tin đồn, một khi có hậu quả tự mình gánh, còn có…… không được tự mình nhận phim và đại ngôn riêng, vi phạm hợp đồng thì phải đền bù gấp đôi tiền vi phạm hợp đồng.

…….

Lê Nhất Ninh càng xem càng muốn hộc máu.

Đây là công ty hút máu thì có, lại còn có người tình nguyện xông vào ký hợp đồng?!

Bản thân cô hiểu biết không nhiều, nhưng Lê Nhất Ninh âm thầm mượn trợ lực từ bên ngoài.

Nghĩ một cách đương nhiên, cô bèn gọi một cuộc điện thoại cho ông xã của cô, cô cảm thấy chuyện này nên hỏi Hoắc Thâm càng thích hợp hơn.

— — — —

Hoắc Thâm nghe thấy giọng nói nũng nịu của cô, mí mắt không khỏi co giật một cái, cố gắng phối hợp với cô: “Chuyện là như thế nào?”

Lê Nhất Ninh kể giản lược sự việc với anh, cuối cùng còn nói: “Em biết nhà chúng ta có tiền, đừng nói mấy ngàn vạn cho dù là tiền vi phạm hợp đồng lên đến mấy tỷ chúng ta cũng có thể thoải mái giao ra được, em đọc kỹ các điều khoản hợp đồng rồi em không hề vi phạm hợp đồng, dựa vào đâu muốn chúng ta bỏ ra chứ, tiền ông xã em cực khổ kiếm được không thể tiêu hoang như vậy đúng không.”

Hoắc Thâm: “……”

Nghe tới đây rồi mà còn không nghe ý bên trong, Hoắc Thâm anh không phải là Hoắc Thâm nữa.

Anh vờ như không nhìn thấy con ngươi muốn rớt ra ngoài của người quản lý, cố gắng phối hợp với Lê Nhất Ninh, giọng điệu ôn hòa đi rất nhiều: “Ừm. Cần anh làm gì không?”

Lê Nhất Ninh nâng mắt nhìn vẻ mặt càng lúc càng khó coi của Triệu Yến, chớp mắt có lòng tốt đề nghị: “Hay là……. chúng ta thu mua công ty này đi?”

Triệu Yến hít sâu một hơi, cứ đứng đó nhìn cô tiếp tục đóng kịch!

Hoắc Thâm hơi sững người, đáp không hề do dự: “Được, nhưng muốn thu mua cần phải có thời gian, phía bên em bây giờ anh sẽ để cho luật sư tới giải quyết?”

Lê Nhất Ninh hình như cũng không dự liệu được anh sẽ sảng khoái đồng ý như vậy, ngây người một lúc rồi nói: “……. Được ạ.”

Hoắc Thâm ‘ừ’ một tiếng: “Bây giờ còn có chuyện gì cần anh giải quyết không?”

Lê Nhất Ninh nhìn vẻ mặt của Triệu Yến, ra chiều nghĩ ngợi: “Hình như hết rồi nhỉ.”

Hoắc Thâm vừa muốn nói tiếp thì người quản lý ngồi đối diện đang lướt điện thoại đột nhiên kinh ngạc hô một tiếng: “Lê Nhất Ninh lại lên hotsearch rồi.”

Lê Nhất Ninh chớp mắt một cái, đương nhiên cũng nghe thấy rồi, cô thuận thế hỏi: “Là chuyện tốt hay là chuyện xấu?”

Hoắc Thâm ngừng chốc lát, trực tiếp lấy điện thoại của người quản lý qua.

Người quản lý: “? ? ?”

“Cậu lấy điện thoại của tôi làm gì.”

Hoắc Thâm không đáp, một tay anh nói chuyện điện thoại với Lê Nhất Ninh, tay còn lại thì trượt điện thoại mở giao diện weibo, khi nhìn thấy những ngôn luận trên đó, Hoắc Thâm khẽ nhíu mày.

Anh lạnh giọng hỏi: “Em vào giới giải trí chính là để bị ăn mắng sao?”

Lê Nhất Ninh: “…….”

Người anh em, lời không thể nói như vậy được, tôi vào giới giải trí chính là vì muốn đội mũ xanh cho anh đây.

 


/492