Bạn Cùng Bàn Cậu Tỉnh Táo Lại Đi

Chương 9

/67


Chu Du vọt tới cạnh vòi nước, nhanh như gió nhấc chân lên.

Kéo quần lấy nước dội.

Đồng Đồng đi vệ sinh xong, kéo khóa lên, đứng tại chỗ, hơi xấu hổ.

Chu Du cũng không nhúc nhích, mặt tối sầm lại, giữ một chân dội tại chỗ.

Qua một lúc lâu, Đồng Đồng nhớ hắn vừa bênh lẽ phải, chợt từ từ xích lại gần, “Cậu mắc bệnh sạch sẽ à.”

Chu Du không mặn không nhạt liếc mắt nhìn cậu, hạ chân xuống: “Tôi mắc bệnh sạch sẽ hay không cậu cũng không thể tiểu lên người tôi chứ?”

“Không phải tôi đây đã nói rồi sao, cậu cứ kéo tôi.” Đồng Đồng cho rằng hắn thật sự tức giận, “Tôi cũng không cố ý.”

“Giờ tâm trạng tôi rất xuống dốc.” Chu Du khó chịu cau mày, giũ nước trên ống quần.

“Vậy…”

“Vậy coi như hai chúng ta hòa nhau rồi.” Chu Du đột nhiên khom lưng, đưa mặt tới trước mặt cậu, nở nụ cười, “Cậu cũng không thể lại giận tôi nữa.”

Đồng Đồng giật nảy mình, ấp úng: “Tôi cũng không… không giận cậu mà…”

“Kệ đi, dù sao cậu cũng đừng không nói lời nào là được.” Chu Du không thèm để ý, quay người đi ra ngoài, đi tới cửa, quay đầu lại nhìn cậu, “Về thôi, mua cho cậu hai cái xíu mại.”

Đồng Đồng trở lại phòng học, nhìn đồ ăn trên bàn của cậu và Chu Du là sợ rồi.

Chu Du không chỉ mua cho cậu hai cái 

/67