Bệnh Không Thể yêu

Chương 40 - Chương 38

/48


Ứng Sênh Nam vỗ vai anh an ủi, Lỗi là do anh, làm liên lụy đến em, anh không ngờ Điềm Giản lại đột nhiên xuống xe anh.

Bây giờ nói những lời này thì có ích gì? Không tìm được Điềm Giản, em độc thân cả đời.

Hai người chia ra hai hướng đi tìm ở đường phố gần nơi Điềm Giản đi lạc. Ứng Sênh Nam đã đi tìm trước Tả Dịch Kiều San, đã vận dụng tất cả các mối quan hệ có thể dùng, từ cục cảnh sát đến kẻ trộm lưu manh ở đầu đường, hễ là tìm được Điềm Giản, sẽ trả một số tiền lớn để cảm ơn, duy chỉ đi tìm ở khu vui chơi là anh ta không ngờ tới nhất.

Tất cả khu vui chơi lớn nhỏ ở Cẩm Dương không hề ít, đi tìm một người thật sự rất khó khăn. Vì vậy anh ta chạy đến chi nhánh Ứng Thực Hiên ở trung tâm thành phố , triệu tập 100 nhân viên phục vụ ở chi nhánh lại, đóng cửa không buôn bán, phát cho mỗi nhân viên 1000 đồng và một bức hình của Điềm Giản nói: Hiện tại tất cả mọi người đi tìm cô gái trong tấm hình này, trọng điểm là tìm ở khu vui chơi, ai tìm được sẽ thưởng một năm tiền lương! Vận dụng tất cả các mối quan hệ của mấy người! Bạn bè hắc bạch đều gọi tới tìm giúp một tay!

Vì vậy trong chi nhánh ngoại trừ đám quản lý và mấy đầu bếp khắc phục hậu quả ra, toàn bộ như ong vỡ tổ mang theo tiền đi tìm người.

Ở ngoại ô cũng có chi nhánh mới mở, gần đây Ứng Khúc Hòa vẫn luôn ở đó. Ứng Sênh Nam sai người qua bên kia tìm người hỗ trợ, Ứng Khúc Hòa nghe nói là tìm con gái, nhìn cô gái trong hình rất xinh đẹp, cũng không mở quán buôn bán, học Ứng Sênh Nam phát tiền xe để nhân viên phục vụ đầu bếp đều ra ngoài tìm cô gái đó.

Kiều San lái xe gần như chạy khắp đường trong thành phố cũng không tìm được Điềm Giản. Khoảng mười một giờ, Ứng Sênh Nam gọi điện cho cô. Bà mai nhỏ, vừa rồi nhận được tin tức, dường như Điềm Giản ở khu vui chơi Phượng Hoàng, em có gần chỗ đó không?

Kiều San liếc nhìn ven đường bên cạnh, lại nhìn bảng hướng dẫn, gật đầu nói: Gần, rất gần, hiện tại tôi sẽ qua đó.

Được, anh và Tả Dịch sẽ tới ngay, em cẩn thận chút.

Cúp điện thoại lái xe chạy tới chỗ đó, đến cửa khu vui chơi, cô nhìn thấy có một tốp người đi ra, bọn họ nói có một cô gái ở trong khu vui chơi gắp hết tất cả búp bê...

Kiều San lập tức thở phào nhẹ nhõm, lúc đi vào nhìn thấy một đám người vây lấy khu gắp búp bê, dường như bên trong có người cãi nhau. Cô chen vào đám người, trông thấy một dãy sáu máy búp bê đều trống không, búp bê chất đống thành núi trên mặt đất.

Người phụ trách chưa từng thấy ai có thể một phát gắp được búp bê, đi tới nói với Điềm Giản mấy câu, phát hiện cô ấy là người ngốc thì ý nghĩ bắt nạt người ta nổi lên trong đầu, nói máy gắp búp bê bị trục trặc.

Nhưng Điềm Giản cũng là người nóng tính, tức giận đẩy người phụ trách một cái, Anh gạt người! Anh chơi xấu không muốn cho tôi chơi búp bê!

Người phụ trách là một cậu trai hơn hai mươi, cậu ta bắt lấy tay Điềm Giản, Hừ, tôi nói này cô gái, cô có ý kiến gì thì đi vào trong nói với chúng tôi, nếu thật sự không được thì gọi cảnh sát.

Người ngoài đều nhìn ra được đầu óc của Điềm Giản có chút vấn đề, cũng nhìn ra được cậu trai này nhân cơ hội ăn đậu hũ của Điềm Giản. Cô gái này mặc dù ngốc nhưng dáng dấp rất đẹp. Làm nam ai cũng muốn chiếm tiện nghi ha?

Có người xem náo nhiệt nhưng không có ai ra tay giúp đỡ.

Kiều San xông tới đụng cậu nhân viên phụ trách kia một cái, bảo vệ Điềm Giản ở phía sau, chỉ vào cậu ta nói: Trước mắt bao người dám ăn đậu hủ của em gái tôi, cậu chán sống rồi hả?

Cậu ta nhoẻn miệng cười: Cô là chị cô ta à? Đúng lúc lắm, dẫn đi dẫn đi đi, máy gắp búp bê của chỗ chúng tôi bị trục trặc nên những món gắp được không thể mang đi, tiền trò chơi chúng tôi sẽ trả lại cho hai người.

Điềm Giản không chịu, nói: Không được! Tôi muốn búp bê! Búp bê là do tôi gắp được, anh dựa vào cái gì mà không cho tôi mang đi?

Người vây xem nói: Đúng vậy, cô gái muốn mang búp bê mình gắp được đi thì cậu dựa vào cái gì mà không cho người ta mang đi?

Cậu ta cười nói: Một kẻ ngốc thì làm sao có thể gắp được nhiều búp bê như vậy? Tuyệt đối là do máy bị trục trặc!

Điềm Giản nắm lấy cánh tay Kiều San đung đưa, San San, em muốn búp bê, cái này, cái này em đều muốn.

Kiều San nhìn cô gái, suýt chút nữa khóc lên, cô cuống cuồng tức giận cả đêm, cô gái lại ở chỗ này gắp búp bê. Ánh mắt cô đỏ lên, nâng tay xoa nhẹ, Thôi, chúng ta về thôi, đừng cần những búp bê này nữa, hôm nào chị mua cho em, được không?

Điềm Giản nhìn cô: San San, chị khóc?

Cậu trai nhìn hai người họ, lại nói kháy một câu: Đồ đần.

Kiều San nóng nảy đi qua, trừng mắt nhìn cậu ta: Cậu nói gì đó hả? Cậu mắng ai là đồ đần hả?

Cậu trai: Sao nào? Chị gái của kẻ đần còn muốn đánh người? Đến đây, ông đây không nhường cô đâu! Đồ đần, đồ đần, đồ đần!

Cậu nên hạ thấp tư cách của cậu đi là vừa rồi đó! Kiều San tức giận nắm chặt nắm đấm.

Xin lỗi há, cái thứ tên là tư cách này tôi không có đâu, đồ đần đồ đần đồ đần! Cậu trai cười ha ha. Kiều San siết chặt quá đấm muốn xông lên đánh người, đột nhiên bị người kéo về phía sau, cả người ngã vào trong lòng người sau lưng.

Tả Dịch đỡ lấy cô, đi qua đấm một phát vào đầu cậu trai, Mày kêu ai là đồ đần?

Đột nhiên bị người ta đánh cho một phát, dù là ai cũng khó chịu. Cậu trai nhìn Tả Dịch: Má nó, mày dám ra tay đánh người! Tao không dong dài với mấy người nữa, mấy con búp bê này mang hết đi đi, còn tiền trò chơi đừng mong tao trả lại. Đừng nói là tìm người phụ trách tố cáo, khu vui chơi này là ba tao mở! Khó chịu hả, ngon thì đi tố cáo đi.

Nói xong lấy điện thoại từ trong túi ra, vừa lấy vừa chỉ vào bọn họ nói: Có gan thì đứng đây đừng đi! Anh em của tao lập tức tới ngay!

Tụi tao không đi, mấy anh em của tao cũng lập tức tới ngay. Ứng Sênh Nam không quay đầu lại, nhẹ nói một cây, nói xong kích động ôm lấy Điềm Giản, Tiều Điềm Giản, em đúng là hại chết anh rồi.

Ôm lấy Điềm Giản anh ta thở phào một hơi, xoay người bày ra dáng vẻ lưu manh, xách cổ áo cậu trai lên, vẻ mặt hung ác nói: Mày thật sự cho rằng tao không dám khiếu nại khu trò chơi rách nát này của chúng mày sao? Mấy con búp bê này bao nhiêu tiền! Tao mua!

Lúc này một đám đàn ông thân cao thể tráng đi tới, nhìn thấy Ứng Sênh Nam đều rối rít đi tới, Anh Nam, tìm được chị dâu rồi sao?

Ứng Sênh Nam ừ một tiếng: Tìm được rồi, thằng nhóc thối này muốn lừa chị dâu bọn mày đấy.

Cậu trai bị xách khỏi mặt đất, bị Ứng Sênh Nam xách lên như xách một con gà. Nhìn một đám đàn ông thân cao thể tráng thì tính khí nóng nảy lập tức biến mất, 1000... 1000 mấy người mang hết đi đi!

Ứng Sênh Nam đá văng cậu ta, móc 1000 trong ví


/48

DOC TRUYEN VIP

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status