Bí kíp sinh tồn mạt thế

Chương 1

/1


Chương 1:
Cô, Cố Ngọc Tuyết, năm nay 16t, khi cô 10t cha mẹ qua đời trong 1 tai nạn giao thông. Cha mẹ mất đi để lại 1 căn nhà và toàn bộ tiền của trong ngân hàng. Cô và em gái sống cùng với bà, bà tự tay nuôi lớn cô và em gái. Nhưng 1 năm trước, bà mất đi do lên cơn đột quỵ. Thế là gần như mọi người thân của cô đều ra đi. Dù buồn nhưng cô vẫn cố kiên cường vì cô biết cô còn 1 người phải quan tâm đó là em gài mình, Cố Thành Như. Số tiền ba mẹ để lại không thể giúp cuộc sống 2 chị em có 1 cuộc sống giàu có sung túc, nhưng cũng đủ giúp 2 chị em đủ ăn đủ mặt. Ngoài chuyện học hành, chăm sóc em, cô còn thích giao tiếp với mọi người. Cũng như bao cô gái khác cô thích đọc tiểu thuyết, nhưng thích nhất là thể loại mạt thế, tang thi. Vì sao ? Đơn giản vì những nhân vật chính trong truyện đều rất baa1 đạo mạnh mẽ, họ rất thần thánh “ God Life”, vô cùng mạnh mẽ,… Cuộc sống sẽ không có gì thay đổi nếu như không có ngày định mệnh đó.
Ngày 29/7 ngày mà mọi người đồn rằng sẽ có tận thế. Khi nghe tin đó, cô chỉ cười trừ không quan tâm. Cô đang ở trong kỳ nghỉ hè nên có thể đang sống hết mình. Cô thường ra ngoài đi chợ, mua sắm đồ dùng, đưa em đi chơi. Nhưng hôm nay vì lý do nào đó, cô luôn cảm thấy khó chịu nên không ra khỏi nhà. Cả ngày chỉ ngồi đọc truyện rồi chơi với em. Một buổi sáng trôi qua nhẹ nhàng, nhưng vào khoảng giữa trưa thì những hiện tượng kì lạ xảy ra. Bầu trời đang trong xanh bỗng nhiên tối xầm, mưa rơi xuống xối xả, được 1 chút thì những cột ánh sáng màu đỏ chiếu thảng xuống mặt đất, từ bầu trời những tinh thể màu vàng óng rơi xuống mặt đất. Nhưng chỉ sau 1 lúc tất cả đều biến mất, nó như 1 giấc mơ. Nhưng điều đó càng thêm khẳng định là tận thế đang đến. Sau 1 hồi thì mọi việc lại trở nên bình thường, nhưng trên mạng tràn lan các video về các hiện tượng lạ như: các loài dộng vật bỗng nhưng nổi điên, có nơi có tuyết rơi dù là hè, nơi thì nắng nóng bất thường  dù dang ở cực nam, mọi người đều lo lắng, lo âu, nhưng có 1 bộ phận nhỏ người lại vui vẻ vì tận thế đến. Có người nói rằng đó chỉ là hiện tượng thiên nhiên giống như cực quan vậy,….
Vào lúc 3:00, hàng loạt người bỗng nhiên ngất xỉu. Cô lo lắng nhìn xem em gái mình thấy nó không sao lòng cũng yên tâm. Nhưng khoảng chừng 15 phút sau,  thì cô cảm nhận được cả người nóng hổi xong rồi mất dần ý thức.  “Ây da! Đau quá đi! “ Cô dần có lại ý thức. “Chị không sao chứ!” Tiểu Như  mở to đôi mắt mà nhìn cô. Cô lắc Đầu bảo không sao. Nhìn sang đồng hồ thì đã 7 giờ tối cô choàng mình ngồi dậy lo lắng con bé chưa được ăn cơm. “Chị nằm xuống nghỉ đi ! Không cần lo lắng cho em! Em nấu xong bữa tối rồi không cần lo đâu! Chị mới ngất nên nghỉ ngơi nhiều hơn chứ. Nè chị nếm thử đi!” Con bé đưa chén canh cho cô nếm thử. Vị hơi mặn nhưng cũng tạm có thể chấp nhận. “ Khi chị ngất thì đã có chuyện gì xảy ra vậy?” cổ hỏi con bé. Con bé nhẹ giọng trả lời cho co nghe. Mọi chuyện có thể tóm tắt như thế này: Khi hiện tượng lạ ở buổi trưa kết thúc thì Trái Đất đã bước vào thời kỳ tận thế. Cơn  mưa tạo môi trường cho vi khuẩn phát triển và những người nhiễm phải thì sẽ bị ngất xỉu đến khoảng 1 thời gian nhất định ( khoảng 2 tiếng ) có người sẽ biến mất có người biến thành 1 loài cực kì khác máu. Mà cô đã ngất tới tận 4 tiếng không biết có phải giống như các loại tiểu thuyết hay chăng? Cô khá chờ mong? Cô mong đợi đến 1 loại dị năng mạnh mẽ ? Nhưng đã nửa tiếng trôi qua mà chẳng có chuyện gì xảy ra. Cô ngồi dậy và lục tung cả ngôi nhà lên. Tiểu Như không hiểu nhưng cũng không muốn hỏi chị mình đang làm gì. Cô đang tìm các không gian ẩn chứa trong các đồ vật mà nữ chính thường có khi ở mạt thế. Nhưng lục tung cả nhà lên mà vẫn không tìm thấy. Trong lúc vô tình cô bị một cây đinh tren tường quẹt chúng bị trầy 1 lớp da máu rỉ ra vô tình rơi trúng viên ngọc cô đeo trên cổ. Viên ngọc tử màu lam nhạt chuyển thành màu tím xanh nhung cô không để ý mấy.
Thấy chị mình bỏ cuộc tiểu Như hỏi chị mình muốn tìm gì để cô bé phụ và hỏi hôm nay đã xảy ra chuyện gì. Cô chỉ dành thở dài cho con bé biết hôm nay mạt thế dã đến. Con bé lo lắng hỏi cô ” Vậy chúng ta sẽ chết sao?” Cô lắc đầu trả lời “ Không hẳn là sẽ chết! Nhưng nếu chúng ta vẫn tiếp tục lo lắng yếu đuối thì sớm muộn cũng chết mà thôi.”   Con bé hỏi” Vậy làm sao chị biết vậy?” Cô đành ngao ngán phân tích những sự việc diên ra hôm nay cho con bé hiểu. Nhìn đồng hồ đã 10h tối cô đành dỗ con bé đi ngủ. Còn bản  thân mình thì chuẩn bị đồ dung như một ít quần áo, lương khô thức ăn, nước, thuốc men, … . Nhờ vào  những kiến thức qua tiểu thuyết việc chuẩn bị khá dễ, Chuẩn bị đơn giản vài thứ xong cô lên giường đi ngủ.


/1