Câu Chuyện Về Số Mệnh Của Chúng Ta

Chương 9 - Chương 8

/20


Quan Hướng Tình mặc một bộ trang phục lộng lẫy bị chị dâu và chị gái mang từ trong phòng ra, hết sức lo lắng bất an.

Lúc đầu đối với việc bị giam lỏng thì cô cảm thấy rất tức giận, cũng rất tuyệt vọng, cô nghĩ rằng có lẽ mình cũng sẽ bị bắt đi theo con đường của chị gái, vì thế nên cô mới dùng cách tuyệt thực để chống lại, biết được chắc chắn bọn họ sẽ không vì thế mà thả cô, nhưng mà cô nghĩ, nếu muốn bắt cô gả cho một người đàn ông mà cô không thích, thì cô thà chết còn hơn.

Lúc này, lại có một người hầu nói với cô, Cảnh Quân Uy nhờ cô ta chuyển lời, muốn cô chăm sóc bản thân thật tốt, chờ anh đến cứu cô, làm dấy lên tia hi vọng cuối cùng của cô, sau ba ngày dày vò, cuối cùng cô cũng đã tìm được hi vọng để tiếp tục sống.

Sau đó, người anh trai mà cô luôn cho rằng anh lạnh lùng, xa cách, không quan tâm đến chuyện trong nhà, vậy mà lại nhờ chị dâu đến nói với cô, phải chú ý đến thức ăn mà chị gái đưa cho cô, tuyệt đối không được ăn, còn muốn cô tạm thời đồng ý các yêu cầu của cha mẹ, tránh cho chị gái cô dùng tới chiêu cuối cùng.

Hồi trước bởi vì chị gái không chịu nghe theo sự sắp xếp của cha mẹ, không chịu tham gia tiệc rượu mà bọn họ tổ chức cho chị ấy, dùng phương pháp vô cùng quyết liệt để chống lại, ồn ào xôn xao đến một tháng, làm cho cha mẹ hết nhẫn nại, trực tiếp cho chị ấy dùng mê dược, đưa chị ấy lên giường của anh rể tương lai, để gạo nấu thành cơm, làm cho chị ấy sợ hãi vô cùng.

Chị dâu muốn cô yên tâm tham gia vào tiệc rượu mà cha mẹ cử hành, tuy rằng họ muốn tuyên bố chuyện kết hôn giữa cô với Triệu Vinh Hoa, nhưng mà người hầu của Tiểu Quân nói với cô rằng, anh sẽ xuất hiện ở hội trường tiệc rượu, anh trai cũng nhờ chị dâu chuyển lời cho cô, nhất định Quân Uy sẽ tới cứu cô, muốn cô không cần phải lo lắng.

Nếu không phải là có lời bảo đảm này, cô nghĩ, ngày hôm nay chắc chắn cô không thể nào đủ can đảm để đi ra khỏi căn phòng này được.

Nhìn chị gái lộ ra nụ cười trên sự đau khổ của người khác, trái tim của cô níu chặt, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt động viên của chị dâu, trái tim của cô lại trở lại bình thường.

Sau khi tâm tình bình tĩnh lại, Quan Hướng Tình lặng lẽ nhìn xung quanh, tất cả đều là những nhân vật ở xã hội thượng lưu mà cô không quen biết, cũng đều là những đối tượng mà cha mẹ hay qua lại.

Đột nhiên, hai mắt của cô sáng ngời khi nhìn thấy người đàn ông khiến trái tim của cô run lên.

Hai mắt của anh lấp lánh có thần, bình tĩnh nhìn vào hai mắt của cô, tầm mắt hai người giao nhau trên không trung, ai cũng không nỡ dời ánh mắt đi.

A Uy... Cô có chút kích động lẩm bẩm.

Quan Hướng Phượng đứng bên cạnh cô rất nhanh đã nhận ra, nhìn theo ánh mắt của cô, vậy mà lại nhìn thấy người đàn ông xuất sắc gặp ở cửa hàng nội thất, cảm thấy rất bất mãn, theo bản năng tăng thêm sức mạnh của ngón tay, gần như đều bấm cả vào cánh tay của em gái.

Quan Hướng Tình đau đến nhíu mày: A! Chị, đau...

Nhìn thấy ánh mắt của chị gái, cô chợt nhớ tới tất cả mọi chuyện đều là do chị ấy nói cho cha mẹ, đẩy cô đến tình trạng như bây giờ.

Sau đó cô lộ ra ánh mắt khẩn cầu, có chút lo lắng lên tiếng: Chị...

Hừ! Thật không nghĩ tới lá gan của người đàn ông này cũng lớn thật, đến nơi này cũng dám xông vào, xem ra chúng tôi đã coi thường cậu ta rồi. Trong giọng nói Quan Hướng Phượng có nồng đậm xem thường cùng khinh bỉ, cũng chen lẫn một chút ghen tỵ với Hướng Tình.

Đúng, cô ghen tỵ với Hướng Tình, vậy mà lại có một người đàn ông dũng cảm xông vào hội trường tiệc rượu vì cô ta, người đàn ông trẻ tuổi mà năm đó cô yêu cũng đã từng chạy đến nhà cô, nhưng mà bị đánh cho gần chết, rồi ném ra ngoài.

Cha mẹ cô còn dùng tính mạng của anh ta để ép cô, khiến cho cô không thể không tạm thời thỏa hiệp, không nghĩ tới cha mẹ vì việc cô không đồng ý kết hôn, mà hạ mê dược, làm cho cô cùng vị hôn phu gạo nấu thành cơm.

Cô có sự kiêu ngạo cùng tự tôn, dĩ nhiên sẽ không quay lại tìm người đàn ông mà mình yêu, chỉ cảm thấy rất hận cha mẹ, bên ngoài thì thuận theo bọn họ, trên thực tế, cho dù bọn họ có yêu cầu cô đưa ra điều kiện hoặc yêu cầu gì với gia đình chồng, cô đều không thèm đếm xỉa đến, ngay cả nguy cơ tài chính lần này cũng thế.

Nếu không phải bọn họ lạnh lùng vô tình, không để ý đến tình thân, thì làm sao cô có thể bị đẩy đến mức độ này?

Cô biết tuy rằng vị hôn phu của mình khiến cho người ngoài cảm thấy anh ta rất lăng nhăng, nhưng trên thực tế lại rất giống cô.

Nhưng cô không yêu anh ta, anh ta cũng không yêu cô, hôn nhân bi ai như vậy khiến cho cô rất đau khổ, vì thế nên cô không muốn để Hướng Tình được hạnh phúc.

Vì cái gì mà chỉ có một mình cô phải khổ sở, còn cô ta thì có thể theo đuổi tình yêu tốt đẹp của mình chứ?

Chỉ cần cô ta họ Quan, là em gái của cô, như vậy cô phải kéo cô ta chịu khổ cùng.

Quan Hướng Phượng xoay người, muốn đi tìm Quan Lạc Kỳ.

Quan Hướng Tình vội vàng nắm lấy cánh tay của chị gái, ngăn cản cô rời đi: Chị, em xin chị đừng đi...

Buông tay!

Hướng Phượng, không nên như vậy đâu, chả lẽ em là chị mà lại không hy vọng em gái của chính mình được hạnh phúc sao? Chị dâu Quách Hiếu Phân mở miệng.

Cô ấy là tiểu thư bảo bối của ông chủ xí nghiệp dẫn đầu ngành điện tử, trở về sau khi du học nước ngoài, nhưng lại yêu thích thiết kế thời trang, mở phòng làm việc cá nhân, một mình thiết kế các vật phẩm, tính tình nhàn nhạt, gặp người nhà cũng không nhiều, cũng rất ít khi quản chuyện trong nhà, chỉ phối hợp tham gia những tiệc rượu cần mình, cô sẽ xuất hiện cùng chồng Quan Triều Dương của mình, bọn họ cũng là kết hôn thương mại, cho dù đã lấy nhau đã hai năm, vẫn duy trì quan hệ tôn trọng nhau như khách với chồng.

Chị dâu, chị...Sao chị lại biết... Quan Hướng Phượng vô cùng kinh ngạc.

Quách Hiếu Phân nở nụ cười nhạt: Là anh trai của em nói cho chị, anh ấy nhờ chị hỗ trợ, làm sao chị có thể từ chối được? Dù sao thì cũng là vợ chồng, quan


/20