Cha Đại Thần, Mẹ Không Dễ Theo Đuổi Đâu

Chương 32 - Chương 32

/72


Tìm kiếm trong kho hàng và ba lô không biết bao nhiêu lần, nếu không phải là đại thần chắc chắn có, nếu không đủ quý trọng, làm sao không thể tìm được một vật có thể tặng đáp lễ cho đại thần chứ, a, khó quá, không phải chỉ là tặng quà đáp lễ thôi sao, tại sao lại khó khăn như vậy chứ! Nếu trong thực tế thì cô sẽ tặng não bạch kim, không phải nói đáp lễ sẽ tặng não bạch kim thôi sao, dễ dàng hơn nhiều, thậm chí cũng tiết kiệm được thời gian.

Nếu Hạ Thiên Vũ thật sự tặng não bạch kim thì không biết sẽ xảy ra chuyện gì!

Đại thần run run rẩy rẩy mở ra kênh nói chuyện riêng, và chờ đợi đại thần đáp lại.

Nhìn thấy Quân Mạc Vũ nói chuyện riêng, trong vòng một phút đại thần đã gởi một câu trả lời, chỉ là nhìn thấy câu nói kia, vốn là lông mày đã buông lỏng hơi nhíu lên: Hả?

Nhìn thấy đại thần trả lời, Hạ Thiên Vũ vừa vui mừng lại lo lắng, đang muốn đánh chữ, kết quả tiếp theo đại thần lại gởi đến một câu nữa.

Gọi anh là gì? ( nhíu mày )

Hạ Thiên Vũ nhìn hai câu này, trong lòng mơ hồ cảm thấy có một áp lực mờ nhạt, may mà đại thần tách ra hai câu, nếu hai câu này kết hợp với nhau, trong lòng Hạ Thiên Vủ cảm thấy áp lực hơn.

Trong lòng càng thêm run rẩy, này, đại thần có ý gì chứ! Tôi nên gọi anh là gì? Đại thần không phải là đại thần sao?

Cái đó, tôi ••• phải gọi gì? Nói ra những lời này Hạ Thiên Vũ cảm thấy mình đang tìm cách chết sớm, nhưng thật sự không biết phải gọi đại thần phải là gì mà!

Em ••• Đại thần nhìn Mạc Quân Vũ trả lời, bỗng nhiên trong lòng có một ngọn lửa không tên, cô vợ nhỏ của mình ngốc nghếch hay là muốn trêu chọc mình đây? Chuyện này lại muốn anh phải nhắc nhở.

Nếu lúc này Hạ Thiên Vũ ở bên cạnh đại thần chắc chắn nhất định phải gặp họa, chỉ là lúc này Hạ Thiên Vũ không có ở đây, hơn nữa hôm nay mới vừa kết hôn, đại thần suy nghĩ một chút hay là thôi đi, từ từ dạy.

Hôm nay chúng ta kết hôn, cho nên em biết phải gọi anh là gì, đúng không?

Hạ Thiên Vũ nghe đại thần nhắc nhở rõ ràng như vậy, nếu không biết gọi là gì thì người đó chính là một kẻ ngốc.

Nhưng, anh vốn chính là đại thần nha! Tính toán tranh thủ phúc lợi cho mình, thế nào cũng không thể bị đại thần nắm trong lòng bàn tay, hơn nữa mình vẫn có chút không tự nhiên cho lắm.

Bà xã, nhớ là từ hôm nay trở đi gọi đại thần chỉ là một bản sao vô dụng mà thôi, đã có một người lớn thay thế rồi. ( mỉm cười )

Cuối cùng cũng nhìn thấy vẻ mặt mỉm cười của đại thần, Hạ Thiên Vũ cảm cảm thấy đây là một hoa hồng có gai, xem ra nếu

/72