Cha Đại Thần, Mẹ Không Dễ Theo Đuổi Đâu

Chương 37 - Chương 37

/72




【 Nói chuyện riêng 】Tôi nói với Dạ Diệc Hàn: Ông xã, anh không thể khiêm tốn một chút sao? Có đại thần nào mà không khiêm tốn như anh không hả? Đi ra ngoài cũng đừng nói anh là ông xã của em.

【 Nói chuyện riêng 】 Dạ Diệc Hàn: Bà xã, anh rất đau lòng, em nói như vậy mà được à, nếu ông xã của em không lợi hại thì làm sao bảo vệ được em đây!

【 Nói chuyện riêng 】Tôi nói với Dạ Diệc Hàn: Được rồi, ông xã lợi hại nhất, cám ơn ông xã đã trút giận cho em! ( hôn môi)

【 Nói chuyện riêng 】 Dạ Diệc Hàn: ( Hôn môi) Lần đầu tiên phát hiện hóa ra bà xã nhà mình lại nhiệt tình như vậy nha!

Trong mắt Hạ Thiên Vũ tỏa ra sự nguy hiểm, Dạ Diệc Hàn được tiện nghi lại còn khoe mẽ à! Tâm trạng tôi hiếm khi tốt thế này, cho nên cho nhiều sắc mặt tốt lại nhìn thấy đại thần không biết xấu hổ như vậy.

【 Nói chuyện riêng 】Tôi nói với Dạ Diệc Hàn: Hừ, ai nhiệt tình, anh mới nhiệt tình, cho anh chút ánh mặt trời đã sáng rực rồi.

Dạ Diệc Hàn thật sự không biết tại sao bà xã nhỏ lại tức giận như vậy, nhưng mà binh đến tướng chắn thôi.

【 Nói chuyện riêng 】 Dạ Diệc Hàn: Cũng chỉ có bà xã cho anh ánh mặt trời mới sáng rực nha, người khác cho anh anh bảo đảm là trời đầy mây.

【 Nói chuyện riêng 】Tôi nói với Dạ Diệc Hàn: ••••••• đi tìm chết!

Nói xong, cô đóng kênh nói chuyện riêng lại, nhớ tới hành động vĩ đại của Dạ Diệc Hàn vì mình mà khiêu chiến với nhiều người như vậy, cô không thể khép nụ cười trên môi lại được, trong nháy mắt không còn tức giận như lúc trước nữa, thật ra thì Dạ Diệc Hàn cũng không phải làm người ta chán ghét như vậy.

Mẹ ơi, có một thầy giáo đẹp trai mới đến trường học của con đấy, dáng dấp rất hấp dẫn, Hoan Hoan rất thích nha!

Hoan Hoan chạy đến bên cạnh Hạ Thiên Vũ, cô nhanh chóng tắt trò chơi, nhưng không ngờ vẫn bị Hoan Hoan nhìn thấy.

Mẹ, mẹ chơi cái gì ở đây vậy? Có phải là trò chơi thú vị hay không, mẹ đều không để cho Hoan Hoan chơi. Hoan Hoan không cho Hạ Thiên Vũ trả lời mà đã kết luận, chu miệng lên để bày tỏ sự bất mãn của mình.

Nhìn hành động của cô nhóc Hoan Hoan làm cho cô có chút bất đắc dĩ, mình quả thật là chơi game, làm sao con bé lại thông minh như vậy chứ, một mắt nhìn lại có thể xác định.

Hoan Hoan, mẹ không phải chơi game, cái này … mẹ kiếm tiền, có nói con cũng không hiểu đâu.

Hoan Hoan rất thông minh, con sẽ không hiểu chỗ nào chứ, mẹ chính là người phân biệt đối xử, hừ. Thân thể nho nhỏ của Hoan Hoan xoay qua chỗ khác, một bộ dáng không muốn để ý đến Hạ Thiên Vũ.

Hạ Thiên Vũ bất đắc dĩ nhìn Hoan Hoan tức giận, cô lại bị Hoan Hoan chộp được nhược điểm một lần nữa, tại sao cô có cảm giác gần đây đều nói dối chứ, tôi đây làm mẹ dễ dàng sao?

Chuyển tới trước mặt của Hoan Hoan, lại nhìn thấy Hoan Hoan

/72