Chỉ Sủng Mình Em: Ông Xã Tổng Tài Đâu Dễ Chơi

Chương 13.2 đăng ký kết hôn

/3109


Chương 13.2 đăng ký kết hôn
“Thế nào? Cô nghĩ xong chưa?”
Bạch Hiểu Nguyệt nhìn anh không biết nên trả lời như thế nào. Một việc như vậy, cô quyết định thế nào chứ?
Bạch Hiểu Nguyệt cảm thấy bản thân chưa đủ can đảm nên cầm lấy ly rượu vang trên bàn, một hơi cạn sạch.
“Tôi đồng ý với anh, chúng ta kết hôn.”
Khóe môi Vân Thiên Lâm hơi nhếch lên. “Thời gian vẫn còn, tôi với cô đi đăng ký. Còn nữa, vẫn kịp thời gian, cô thu dọn hành lý một chút.”
Bạch Hiểu Nguyệt sững sờ. “Có quá vội vàng không?” Cô còn chưa có chuẩn bị tinh thần, cô không nghĩ là sẽ nhanh tới vậy.
“Cô ở đâu?” Vân Thiên Lâm đứng lên nhìn cô.
Bạch Hiểu Nguyệt chậm rãi cầm áo khoác lên, “Tôi nghĩ…”
“Hả? Sớm muộn gì cũng sẽ như vậy. Tôi có thể bảo A Nham sắp xếp việc chuyển viện cho bố cô.” Anh vừa nói vừa lấy điện thoại ra, gọi điện thoại, nhỏ giọng nói mấy câu rồi tắt máy.
Từ đầu tới cuối, Bạch Hiểu Nguyệt còn chưa kịp phản ứng thì mọi việc đã được sắp xếp xong.
“Đi thôi!” Thấy cô vẫn ngây người đứng đó, Vân Thiên Lâm nắm lấy bàn tay bé nhỏ của cô, đi ra cửa. Bạch Hiểu Nguyệt chầm chậm bước theo anh, luôn cảm thấy hình như những việc này không phải là sự thực.
Cô đang nằm mơ sao?
Tay cô rất nhỏ, nằm gọn trong lòng bàn tay anh. Bàn tay anh rất đẹp, cái cảm giác được bàn tay anh nắm lấy thật ấm áp, sự ấm áp đó sưởi ấm trái tim của Bạch Hiểu Nguyệt.
Khi Bạch Hiểu Nguyệt quay về nhà, không có ai ở đó, chỉ có một vài người giúp việc đang dọn dẹp. Bạch Hiểu Nguyệt nhanh chóng thu dọn đồ đạc, ra khỏi nhà họ Bạch với chiếc vali chứa đựng toàn bộ đồ đạc của mình.
Xe rời khỏi nhà họ Bạch, Vân Thiên Lâm lái xe về Cục Dân chính, dọc đường đi, hai người không ai nói chuyện, cho tới khi xe dừng lại.
Dừng xe, Vân Thiên Lâm mở cửa đi ra thì đột ngột quay đầu lại nhìn cô hỏi, “Cô cân nhắc việc này kỹ chưa?”
Bạch Hiểu Nguyệt hít một hơi thật sau, đưa ra quyết định quan trọng nhất đời mình. “Đã nghĩ kỹ. Tôi quyết định rồi, chúng ta kết hôn thôi.”
“Nếu lấy tôi, cô không thể ly hôn.”
Bạch Hiểu Nguyệt nghiêm túc nhìn người trước mặt, xác định anh cũng nghiêm túc như cô thì bàn tay đang cầm cái túi siết chặt lại. Cô đưa tay vào trong túi cầm lấy sổ hộ khẩu, vẻ kiên quyết.
“Được.” Bạch Hiểu Nguyệt vừa mỉm cười đáp đã được Vân Thiên Lâm kéo đi vào Cục Dân chính.
Hôm nay không có nhiều người tới đăng ký nên không phải xếp hàng. Bạch Hiểu Nguyệt vốn cho rằng đăng ký kết hôn là chuyện phức tạp, nào ngờ chỉ cần điền vào phiếu, nộp một bản, sau đó chụp ảnh xong, chưa tới nửa giờ sau đã có hai cuốn sổ đỏ nhỏ đặt trước mặt Bạch Hiểu Nguyệt.
Trước đây, cô thấy người khác đăng ảnh cuốn sổ đỏ này thì trong lòng rất vui, hiện giờ cô đã có một cuốn, nhưng tâm tình lại vô cùng phức tạp.
Trong ngày hôm nay đã có quá nhiều chuyện xảy ra, những chuyện này xuất hiện nhanh đến nỗi khiến cô không kịp thích ứng. Hiện giờ, cô cần một chút không gian yên tĩnh.
“Tôi còn một chút việc phải làm, cô có thể ở một mình không?” Đứng ở cửa Cục Dân chính, Bạch Hiểu Nguyệt đang cầm cuốn sổ đỏ chứng nhận đã kết hôn trong tay thì bị Vân Thiên Lâm lấy mất.
Được rồi, dù sao cô cũng hay để lẫn đồ, để anh ta giữ cũng không sao, mấy cuốn sổ đó ai cầm cũng không quan trọng.
“Hôm nay anh không nghỉ sao?” Bạch Hiểu Nguyệt hỏi theo bản năng, nói xong thì cô mới phát hiện ra mình nói như vậy thật giống trẻ con.
“Một người anh em tốt của tôi có chuyện, mấy ngày nữa tôi sẽ giới thiệu em với bọn họ.” Nghe cô hỏi như vậy, Vân Thiên Lâm cảm thấy vui vẻ trong lòng. Cũng không tệ như anh nghĩ.
“Buổi tối tôi về ăn cơm.”
Nói xong, anh xoa đầu Bạch Hiểu Nguyệt, định gọi A Nham đến đón cô nhưng Bạch Hiểu Nguyệt từ chối. Cô không muốn đi một mình như thế này. Sáng mới đi, tối đã quay lại, nghiễm nhiên trở thành bà chủ của căn nhà đó.
Như vậy, cô có chút không thoải mái.

/3109