Cô Bé Ngốc Khi Nào Em Mới Chịu Làm Tứ Diệp Thảo Đây Hả

Chương 37 - Chương 37

/38


Rầm.......!!!!!!!! Kít........!!!

Tiếng xe vang lên dữ dội,ngay trên đường là một thân hình nhỏ nhắn đang nằm sõng soài.Tay cô gái nhỏ đang ôm chặt đứa bé gái vào lòng

Đi đứng kiểu gì vậy!Chán sống à!-Tiếng người tài xế thét lên rồi bỏ đi

Nó mở mắt ra,mất vài phút thẫn thở vì hành động vừa rồi may là cũng thắng kịp.Do hoảng sợ quá nên nó bất động,người cứng đờ.

Chị ơi!Chị có sao không ạ?-Tiếng bé gái kêu lên

Nghe những lời đứa bé gọi nó tỉnh táo lấy lại được ý thức:

Chị không sao!Em có sao không?

Em không sao ạ!

Nói rồi,nó liền đứng dậy kiểm tra tay chân bé nhỏ xem có bị trầy trụa gì không.Khi thấy không sao rồi nó thở phào nhẹ nhõm rồi dắt đứa bé qua đường.

Sau khi dắt đứa bé qua đường đứng trước nhà hàng nơi nhóm TFBoys tham dự.

Cảm ơn chị nhiều ạ!Á đầu gối chân phải chị chảy máu kìa.Làm sao đây!

Lúc này nó mới nhìn xuống chân mình,tuy nãy giờ thấy hơi rát đau xíu nhưng vết thương này với nó không nhằm nhò gì.

Không sao đâu bé à!Chị trầy trụa chút thôi lát là hết ấy mà.Chị phải đi rồi!Lần sau nhớ cẩn thận không được qua đường một mình biết chưa.Muốn qua phải có người dắt đấy!

Không được đi!Chân chị đang bị thương vì cứu em mà.Chị phải đi theo em.

Không cần đâu!Chị lớn rồi chị tự lo được mà!

Không để nó nói hết đứa bé gái đó kéo nó vào trong nhà hàng luôn.Thấy vậy,nó hốt hoảng:

Bé à!Nơi này chúng ta không vào được đâu!

Đừng lo!Cứ đi theo em đi mà!-Cô bé tiếp tục lôi nó vào

Khoan đã!Người lạ này là ai!Không thể tùy tiện vào được!-Người vệ sĩ canh cửa đưa tay chắn không cho nó vào

Thấy chưa!Chị đã nói rồi mà!Chị không sao đâu!Cứ để chị về đi mà!-Nó nhìn đứa bé nói bằng giọng khẩn thiết

Các người mau tránh ra!Đây là khách quý của tôi!-Đứa bé nói bằng giọng đáng sợ lạnh lẽo thay vào giọng hồi nãy nói với nó

Thưa tiểu thư!Lão gia có lệnh là.......!

Lệnh gì tôi sẽ nói với bố tôi sau giờ mau tránh ra không mười cái mạng mấy người không yên đâu!

Nghe đứa bé nói nguyên hàng vệ sĩ tản ra làm hai mở đường đón tiếp một cách hết sức cung kính.Còn nó thì trố mắt ngạc nhiên ra,không ngờ con bé này lại quyền uy đến thế.Nó bị kéo trong đầu mải suy nghĩ không biết mình đang được dẫn tới căn phòng nào.Khi tới nơi này ,một căn phòng chờ vip được trang trí hết sức lộng lẫy và sang trọng.Nó ngó quanh căn phòng.

Chị ngồi xuống đây đi!

À......ừm!

Đợt tí nhé!Ba mẹ em sắp tới đây rồi.Em đã thông báo với họ rồi!

Không sao mà!-Nói rồi nó cười nhẹ

Một lát sau,cửa phòng được đẩy ra,bước ra là hai vợ chồng lớn tuổi bước vào

Ôi!Tuệ Tuệ con có làm sao không?

Tuệ Tuệ của bố!

Đứa bé gái chạy ra ôm lấy bố mẹ rồi trả lời:

Con không sao rồi!May mà có chị này giúp con không xe tông vào con rồi.

Lúc này hai vợ chồng mới chạy ra chỗ ân nhân

Cảm ơn cô gái!Cô là ân nhân đã cứu mạng con gái tôi sao.

Vâng !Cháu chào hai bác ạ!

Cháu tên gì?

Cháu là Linh Nhi!Gọi cháu là Ry cũng được à

Cảm ơn cháu nhiều lắm. Tuệ Tuệ nhà ta rất ngoan.Nay ham chơi nên chạy ra mà không ai để ý.

Không có gì ạ!

Mẹ ơi!Chị ấy vì cứu con nên chân bị chảy máu rồi.

Vậy sao!Người đâu!Mau cho y tá giỏi vào phòng này ngay.-Nghe cô con gái nói bà Lưu liền lập tức vội vã hối thúc gọi người tới . Đăng bởi: admin


/38