Có Gấu Là “Gái Ngoan Kiểu... Hư”!

Chương 36: Chap 36

/54


Sáng gái dậy sớm giúp mẹ làm cơm. Mình cũng dậy luôn, xuống nhà cùng ba hóng bữa sáng. Mẹ với gái ở trong bếp cứ nói gì ấy, rồi cười cười nhìn vui vl. Ăn xong thì ba đưa đến trường, vào trường gọi cho cậu Tuấn:

- Gì thế? - cậu trả lời

- Phòng thi số 7 ở đâu cậu?

- À, ở dãy nhà 3 tầng ấy. Tầng 3 phòng 21.

- Vâng, thôi nha.

- Ấy chờ tí, vội thế.

- Có gì không ạ?

- Cậu xếp chỗ cho mày ngồi cùng con bạn gái đấy, thấy hợp lí không?

- Ê, tự nhiên tốt thế?

- Tính trả công sao đây.

- Hê hê, cậu cháu mình giúp nhau vì tình ai lại tính công.

- Không tính công cũng phải tính cán.

- Thế đợi rằm cháu biếu ít đồ vàng mã cậu dùng tạm nhá. - ha ha, cúp máy luôn kẻo ăn chưởi. 2 đứa lên phòng cậu chỉ thì chả thấy có ma nào, trên cửa phòng dán tờ giấy vẽ sơ đồ chỗ ngồi. Xem qua thì thấy phòng không đủ bàn nên bàn đầu mỗi dãy phải ngồi 2. Cứ tưởng ông cậu vì mình mà xả thân phá luật, tí thì bị lừa. Mình với gái cùng ngồi ở cái bàn đầu tiên dãy giáo viên. 2 đứa vào phòng ngồi trên bàn giáo viên bật quạt cho mát, nhân tiện tạo tí gió chém cho hăng.

7 giờ trống vào thi, có cả loa thông báo vị trí phòng thi, khổ thân mấy bé phải lọ mọ đi tìm phòng. Xuống bàn đầu ngồi, cứ lác đác vài mạng vào phòng một, rồi có một ông thầy đi vào. Ôi thôi quá ấn tượng, ông nhỏ con, bé bé nhìn rõ là trẻ cỡ 20, 21 tuổi gì đấy (sau biết ông 27, chưa vợ, thốn!). Hàm răng hơi hơi ti ta vâu vâu 1 tí, mắt kính dày 0,4 cm (cận lòi). Đi từng bước rất chắc nịch, còn đánh tay nữa trông rất là men (sĩ diệnnn.

Chiều thi toán vẫn là ông thầy hồi sáng coi. Đề có 5 bài hà, 2 đứa chép bài nhau có hơn tiếng là lại xong hết. Nộp bài xong thì về chỗ nói chuyện linh tinh, đùa nghích vu vơ, mấy thằng cờ hó gato phải biết. Nói chuyện đang vui, cười tươi hơi quá quy định thì ông thầy bảo:

- Nói chuyện bé bé thôi cho người ta còn làm bài.

- Vâng - đồng thanh, mặt dài thườn thượt.

- Không có gì làm thì lấy giấy chơi caro mà giết thời gian.

Ông đưa mình với gái vài tờ nháp. Gái lấy thước kẻ ô rồi 2 đứa chơi caro búng mũi, he he. Mình với gái ngang ngang cơ, đánh mãi chả đứa nào thắng. Sau 1 thời gian chiến đấu gian khổ (tầm 1/4 mặt giấy) quân ta đã giành thắng lợi vẻ vang, quân địch hiến dâng 1 cú búng mũi. Cờ mà gái nó cứ mè nheo mãi:

- Giang thắng rồi, lại đậy để Giang búng mũi. - mình nói.

- Búng nhẹ thôi nha.

- Ừ.

Mình đưa tay lên chuẩn bị búng thì gái bảo:

- Nhớ là nhẹ thôi đấy.

- Ừ, búng nhẹ.

- Hay cho nợ đi.

- Không nợ.

- Thế búng đi, nhẹ đấy.

Mình búng gái một phát cũng nhẹ nhẹ mà gái nó ôm mũi dãy dụa kêu đau lắm làm ông thầy chú ý. Ông đi xuống chống 2 tay vào 2 mép bàn, đứng như bố đời nói:

- Sao anh chị không ngồi im được nhỉ?

- Hi hi hi - mình với gái chỉ cười.

- Trật tự cho tôi nhờ.

Nói rồi ông đi luôn, mình với gái lại chơi tiếp. Ván sau chả hiểu thế đệch nào lại thua ngay khi chưa đi được chục nước. Gái cười toe ra búng mũi mình cái rồi lại cười tiếp như con dở làm ông thầy đi xuống cốc mỗi đứa cái vào đầu. Hàiz

/54