Cố Phu Nhân Em Trốn Không Thoát

Chương 3: Nụ Hôn Mãnh Liệt

/87


" Đáng ghét!...Mạc Thiếu Khanh, anh nghĩ mình có người phụ nữ khác thì tôi không thể có người đàn ông khác ư? Anh lầm rồi! Tôi sẽ kiếm được một người cho anh xem, cứ chờ đó đi! "

Cô nhìn sang phía bên tay phải, đôi mắt vô tình bắt gặp được " mồi ngon ". Người đàn ông với dáng vẻ cao to, thân mặc bộ âu phục lịch lãm che giấu đi cơ thể rắn chắc của mình

Nhìn anh ta đẹp trai đó! Trên gương mặt điển trai ấy có mang chút vẻ lạnh lùng và sự kiêu ngạo vốn có. Cô cười nhếch môi, bước chân xuống ghế, đôi chân thon dài có chút loạng choạng đi tới chỗ anh

Cố Duật Hành đang đi cùng Đông Hoa, Đông Hoa vốn là bạn của anh đồng thời cũng làm ở tập đoàn của hắn với chức vụ là tổng giám đốc. Cô đột nhiên đứng ngán đường mình, nhíu mày nói

- tránh ra

- anh!

Cô chĩa ngón tay vào người anh

- đêm nay anh sẽ là của tôi. Bổn cô nương bao anh

- " cô gái này đâu ra thế? Lại dám nói những lời này trước mặt Hành? "

Đông Hoa ấy vội giải vây cho anh

- " hửm? Đây chẳng phải là cô gái lúc ở nghĩa trang đó hay sao? Vì sao lại tới đây? "

- tiểu thư cô nhận nhầm người rồi. Đây không phải là...

- anh tránh ra, tôi không ưng anh. Người tôi muốn là anh ta. Nói đi! Muốn bao nhiêu? Đêm nay tôi cho anh tất. Chỉ cần thỏa mãn tôi

- " cô gái này đúng thật là không biết xấu hổ mà "

- đêm nay tôi BAO anh. Muốn bao nhiêu?

- bao tôi? Em nghĩ mình đủ bản lĩnh?

Ngón tay thon dài nâng gương mặt đỏ hồng say rượu của cô lên. Ha có chút đáng yêu, nữ nhân này cũng thật thú vị. Dám nghĩ mình là " vịt " ư?

* Vịt: ý chỉ trai bao

/87