Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc full

Chương 244:

/318


Chương 244:

Editor : May

 

          "..." Nam Cung Diệu phát hiện cô vợ nhỏcũng nhìn không ra, cảm giác trước mắt vô số hắc tuyến, thật là người phụ nữ ngốc, thấy anh chống lều nhỏ lên, lại nghe giọng nói mang theo lửa của anh, chẳng lẽ cô vợ nhỏ không có một chút cảm giác nào sao, lòng tự trọng Nam Cung Diệu rất tổn thương!

 

          "Chờ, em đi nấu cơm cho anh." Sau khi Mộ Hi nói xong, ngây thơ chuẩn bị chạy tới phòng bếp, ai ngờ bị Nam Cung Diệu giật mạnh.

 

          "Người phụ nữ ngốc, đói của ông xã em chính đói bụng đến muốn chết, đói bụng đến sắp khó chịu, đói bụng đến phải sắp điên!" Nam Cung Diệu chỉ chỉ phía dưới, quần đã chống vô cùng cao, Mộ Hi sợ che miệng lại, tránh cho chính mình thét chói tai. Chẳng lẽ là ông xã ngã bệnh, sao nhìn lại biến thái như vậy, ánh mắt biến thái, phía dưới cao biến thái, mặt cũng hồng biến thái, người lại là cực kỳ biến thái, bởi vì Mộ Hi đã bị Nam Cung Diệu chống đỡ đến trên tường, bắt đầu gặm.

 

          "Ông xã, ông xã, ở đây sao được, chẳng may có người đến thì làm sao bây giờ?" Mộ Hi thở phì phò nói, bởi vì thỏ trắng nhỏ đã bị Nam Cung Diệu cầm lấy một cái vào trong tay, cô không thở hổn hển cũng không được!

 

          "Yên tâm, sẽ không có người đến." Nam Cung Diệu nói.

 

          "Cha?" Lâm Lâm dùng giọng nói bập bẹ đáng yêu nói, thật ra Lâm Lâm là xuống tìm đồ ăn, vô tình nghe được cha nói sẽ không có người đến.

 

          "Á - - bảo bối, sao con lại ở chỗ này?" Nam Cung Diệu sợ hết hồn.

 

          "Lâm Lâm?" Mộ Hi cuống quít cầm quần áo sửa sang lại.

 

          "Con là tới tìm đồ ăn." Lâm Lâm đi đến bên cạnh tủ lạnh.

 

          "Bà xã xong rồi, bị dọa xìu rồi, anh thật lo lắng sẽ có bóng ma, về sau không lên nổi!" Vẻ mặt Nam Cung Diệu đưa đám nói.

 

          "Hóa ra Lâm Lâm là đói bụng, mẹ lấy chút đồ cho con ăn, đi lên ăn đi." Mộ Hi nhìn thấy bộ dáng đáng thương của ông xã liền đau lòng một trận, cho nên muốn đẩy Lâm Lâm ra.

 

          "Cám ơn mẹ, con còn muốn cái kia." Lâm Lâm ôm lên lầu ăn.

 

          "Ông xã, anh sao rồi?" Mộ Hi nhìn Nam Cung Diệu ngồi ở chỗ kia bưng một ly rượu đỏ lên uống một hơi cạn sạch.

 

          "Thử xem mới biết được, bà xã, em giúp anh." Nam Cung Diệu cầu xin nhìn Mộ Hi.

 

          "Được, được rồi, vì chứng minh anh không có bóng ma, em thử xem, không cho phép anh cười em nha." Mộ Hi nói ngồi xổm xuống.

 

          "Chúng ta đi sân thượng, đừng bật đèn." Mộ Hi nói, vì bên này rất dễ dàng có người đi qua, ngược lại đến sân thượng sẽ không có người tới, an toàn một chút, bởi vì hai đứa bé này quả thực là không có chỗ nào không tới, không có nơi bọn chúng không tìm được.

 

          "Thông minh." Nam Cung Diệu kéo cô vợ nhỏ đi đến sân thượng, bọn họ kéo rèm cửa sổ trong phòng lên, như vậy người trong nhà sẽ không chú ý sân thượng có người.

 

          Mộ Hi để Nam Cung Diệu nằm ở trên ghế sofa bên ngoài, mà cô là quỳ trên mặt đất, bắt đầu kiểm nghiệm  ông xã có in dấu bóng ma vì vừa rồi không.

 

          Ai ngờ Mộ Hi vừa mới chạm vào chỗ đó, lập tức liền có phản ứng, Mộ Hi khẽ mỉm cười, biết rõ lão nhị hết sức bình thường, vừa rồi Lâm Lâm đột nhiên xuất hiện, thật ra Mộ Hi đúng là hết sức lo lắng, bởi vì chỗ đó của ông xã liền hạ xuống ngay, bây giờ nhìn đến lão nhị từ từ có phản ứng, Mộ Hi cũng yên lòng.

 

          "Ông xã, nó hết sức bình thường, em có cần hoàn thành công việc ư?" Mộ Hi hết sức thẹn thùng, cô biết rõ giờ phút này lão nhị đã bình thường đến không thể bình thường hơn, cô cảm giác mình háo sắc, vì kiểm nghiệm ông xã có bình thường hay không, vừa rồi cô chính là bắt đầu giở trò xấu, tay cũng dùng tới, miệng cũng dùng tới, quả thực chính là tay miệng cùng sử dụng. Nhưng hiệu quả rất tốt, chỉ chốc lát sau liền phạch phạch.

 

          "Bà xã, em không làm bình chữa lửa cho anh, anh lại thật sự muốn hỏng, nhịn đến hết sức vất vả!" Nam Cung Diệu nói.

 

          "Đáng ghét." Mộ Hi thấy bộ dáng Nam Cung Diệu liền muốn cười đã, lúc này dáng vẻ này của anh là đế vương giới thương nghiệp, quả thực chính là một người đàn ông tám đời chưa thấy phụ nữ, hơn nữa còn là một tên đàn ông đói sốt ruột!

 

          "Được rồi, nhưng anh phải nhỏ giọng một chút, không cho phép để cho em thét chói tai, nếu không không bàn nữa!" Mộ Hi cười nói, cô biết rõ hiện tại cô nói cái gì thì ông xã cũng sẽ đáp ứng, bởi vì lão nhị không đợi được!

 

          "Không thành vấn đề, anh chận lại miệng miễn phí giúp em, tuyệt không để cô vợ nhỏ của anh thét chói tai." Nam Cung Diệu nói liền cắn lên thỏ trắng nhỏ.

 

          Cứ như vậy trên sân thượng tràn đầy tình, tràn đầy tình...

 

          Bởi vì là ở trên sân thượng, Nam Cung Diệu cũng không dám chơi quá lâu, miễn cưỡng trút hết lửa, vẫn tốt hơn là chơi không được.

 

          Sau khi xong việc, Mộ Hi tắm nước lạnh một trận, sau đó trở về gian phòng ngủ của bọn nhỏ, bởi vì là thứ hai, cho nên cô thuộc về bọn nhỏ.

 

          "Mẹ, hôm nay mẹ kể chuyện xưa cho Lâm Lâm được không?" Lâm Lâm quấn lấy Mộ Hi nói.

 

          "Được rồi, bảo bối đến, mẹ kể chuyện xưa cho con, ngày xưa có một cô gái, cô và mẹ, còn có em gái cùng nhau chung sống, mặc dù trong nhà nghèo, nhưng cô vẫn luôn có một lý tưởng, chính là hy vọng sau khi mình lớn lên có thể sản xuất ra một ablum của mình, bởi vì cô rất thích ca hát, còn nhớ các bạn học đều cười cô, nói cô là nằm mộng ban ngày, còn nói cô muốn ra album thì đợi kiếp sau đi! Nhưng cô gái kia vẫn luôn không có buông tha, vì lý tưởng của mình, cũng vì cả nhà, cô liên tục cố gắng, mặc dù hiện tại cô khiến cho mẹ và em gái đều trải qua cuộc sống tốt, nhưng mà lý tưởng của cô vẫn chưa thực hiện được..." Mộ Hi mất mác nói, nghĩ thầm: Xem ra giấc mộng của mình, đời này sẽ bị ngâm nước nóng rồi!

 

          Thật ra, lúc Mộ Hi đi học, mỗi khi giáo viên hỏi bạn học có lý tưởng gì? Ngay lúc đó cô trả lời là sau khi lớn lên sẽ làm một ca sĩ nổi tiếng, còn muốn ra album của mình, khi cô nói xong, các bạn học đều cười cô, nói cô lại bắt đầu nằm mơ, lại có thể mơ làm minh tinh, còn nói cô là người si nói mộng.

 

          Mộ Hi thừa nhận cô là người hâm mộ không tệ, nhưng lý tưởng của cô chính là ca hát, bởi vì trong lòng cô hát có một loại nhiệt tình tha thiết không hiểu với ca hát, bởi vì cuộc sống bức báp, cô vẫn luôn bôn ba vì tiền, hiện tại cuộc sống tốt lắm, cô lại không thể quang minh chính đại đi hoàn thành lý tưởng của mình, bởi vì không ném nổi mặt mũi nhà Nam Cung, Nam Cung Diệu là ông trùm giới thương nghiệp, cũng thành là đế vương khí phách buôn bán truyền thuyết, anh còn là tà ma người người e ngại ở trong thế giới hắc đạo, người như vậy, có bao nhiêu con mắt đang nhìn anh chằm chằm, cũng có bao nhiêu đội cẩu tử nhìn anh chằm chằm, chuẩn bị nhìn trò cười của anh, Mộ Hi không thể cho bọn họ cơ hội này, khiến Nam Cung Diệu bởi vì cô mà trở thành trò cười của những người kia.

 

          Mộ Hi biết rõ ca hát không mất mặt, ra album lại càng không mất mặt, nhưng mất mặt chính là hiện giờ danh tiếng nữ minh tinh ở trong ngành giải trí đều rất xấu, mỗi người minh tinh đều có hoặc nhiều hoặc ít scandal, còn nói bị quy tắc ngầm gì gì đó!

 

          Mộ Hi cũng không muốn đến lúc đó, bởi vì truyền thông mang đến phiền toái và áp lực không cần thiết cho nhà Nam Cung, cho bọn nhỏ, nếu một khi tương lai mình thật có thể ra album, những người kia còn không nói cô là dựa vào thế lực nhà Nam Cung mới có thể thành danh ư. Cô không cần hiệu quả như vậy, Mộ Hi hiểu chỉ cần cô mở miệng nói với Nam Cung Diệu, ông xã nhất định sẽ thỏa mãn cô, nhưng Mộ Hi muốn dựa vào thực lực của mình dốc sức làm từng chút một, mà không phải dựa vào người khác trợ giúp hoàn thành lý tưởng của mình.

 

          Cho nên, Mộ Hi âm thầm quyết định muốn bí mật làm việc, cố gắng phấn đấu vì lý tưởng của mình.

 

          Nhưng mà đang lúc Mộ Hi kế hoạch như thế nào hoàn thành lý tưởng của mình, Nam Cung Diệu nằm ở trên giường vắt óc suy nghĩ, muốn nghĩ biện pháp, nếu không những ngày này giống như là ngồi tù ngục, không có phụ nữ, đêm dài đằng đẵng, tịch mịch khó nhịn!

 

          Cho dù là con trai suy nghĩ vì cái nhà này, nhưng anh thật sự là không tiếp nhận được, nhưng đối thủ là con ruột của mình, không thể chơi cứng rắn, phải nói dựa vào đầu óc là không thể nào đấu qua được con trai, chỉ là con trai động một chút là mang ông nội ra chèn ép anh, khiến cho anh cũng rất khó khăn, một đứa con trai thông minh tuyệt đỉnh liền đủ khó đối phó, lại thêm cha anh chính là khó càng thêm khó, những năm này dốc sức làm việc ở giới thương nghiệp, Nam Cung Diệu cũng chưa từng sầu lo như vậy, hiện bởi vì cuộc sống thật tốt của mình và bà xã lại làm cho anh lâm vào khó khăn!

 

          Sáng ngày hôm sau, Nam Cung Diệu thức dậy rất sớm, chờ lúc Mộ Hi và bọn nhỏ xuống lầu, Nam Cung Diệu đã ngồi ở trên bàn cơm dùng cơm, bởi vì anh phải đi làm, cho nên vẫn phải có quan niệm thời gian.

 

 

 


/318