Cô vợ nhỏ thần bí của tổng giám đốc full

Chương 259:

/318


Chương 259:

Editor : May

 

          "Bảo bối, đến đây, mẹ yêu các con, hôn một cái." Mộ Hi vui vẻ nói, sáng sớm bọn nhỏ đã tới tìm bọn họ, giải thích rõ bọn nhỏ là yêu cha và mẹ.

 

          "Mẹ, còn chưa có đánh răng, đừng hôn người ta nha!" Tay mập của Lâm Lâm dùng sức đẩy Mộ Hi ra ngoài.

 

          Người một nhà lại ở trên giường đùa giỡn, Nam Cung Diệu cảm giác ở cùng bọn nhỏ hết sức hạnh phúc.

 

          Mộ Hi và Nam Cung Diệu ăn xong sớm để đi đến công ty, Nam Cung Diệu biết rõ có đôi khi cô vợ nhỏ chưa đến thời gian ăn cơm liền la hét đói, cho nên Nam Cung Diệu sắp xếp mang theo một chút món điểm tâm ngọt ở nhà, đây chính là chuẩn bị cho người phụ nữ mình yêu thích, anh đường đường là tổng giám đốc công ty, trong túi trên tay lại có món điểm tâm ngọt, nói ra ai sẽ tin tưởng!

 

          Quả nhiên, Mộ Hi bận rộn cho tới trưa, mới vừa trở về đến trên chỗ ngồi, liền bắt đầu la hét đói.

 

          "Thư ký Mộ, đi vào một chút." Nam Cung Diệu nói nhàn nhạt, Mộ Hi cho là chuyện công việc, cho nên nhanh nhẹn đi tới, gần đây cô đã thành quen công việc, nếu đã phải đi làm, liền không thể thật giả lẫn lộn, cho nên Nam Cung Diệu sẽ an bài cho cô vợ nhỏ một ít công việc thỏa đáng.

 

          "Diệu tổng." Ở công ty, Mộ Hi thường xuyên gọi như vậy, trừ phi là lúc không có người, cô sẽ gọi ông xã.

 

          "Đói bụng không? Cho này." Nam Cung Diệu cầm túi điểm tâm ngọt đưa cho cô vợ nhỏ, chỉ thấy hai mắt Mộ Hi tỏa sáng, mặc dù còn chưa có mở ra cũng đã ngửi thấy được mùi thơm.

 

          "Ông xã, yêu anh chết mất, lại có thể cất giấu món ngon." Mộ Hi hưng phấn tiếp nhận điểm tâm, bắt đầu ăn, đương nhiên không cần khách khí với người đàn ông của mình.

 

          "Ăn quá ngon, ông xã, anh muốn ăn cùng không?" Mộ Hi hỏi.

 

          "Anh chỉ muốn ăn em, cái khác không có hứng thú!" Nam Cung Diệu nâng má nhìn cô vợ nhỏ ăn.

 

          "Anh là đàn ông, anh không thể nghĩ thứ khác ư? Trong đầu đầy là phụ nữ, phụ nữ, người ta biết sẽ cười anh nha." Mộ Hi nói.

 

          "Anh muốn người phụ nữ của mình, bọn họ quản được!" Nam Cung Diệu nói.

 

          "Bọn họ không xen vào, nhưng em chịu không nổi!"

 

          "Bà xã, từ từ sẽ quen, hiện tại anh ngoại trừ làm việc liền là nhớ em, nghĩ ăn em như thế nào, sớm muộn gì có một ngày anh sẽ bồi dưỡng em thành một cao thủ giường chiếu lợi hại, hoặc là cao cao thủ." Nam Cung Diệu mới vừa nói xong, Mộ Hi liền phun ra.

 

          Nam Cung Diệu cầm lấy khăn giấy lau chùi miệng cho cô vợ nhỏ.

 

          "Cao cái đầu của anh á, anh coi em thành loại người gì? Chẳng lẽ em chỉ có thể làm như vậy thôi ư?" Mộ Hi ngoài miệng nói như vậy, thật ra ở trong lòng đã bắt đầu bí mật thực hiện lý tưởng của mình, khuya hôm nay chính là lần đầu cô lên sân khấu hát.

 

          "Bà xã, khuya hôm nay anh dẫn em đi một nơi, bảo đảm em thích." Nam Cung Diệu cưng chiều sờ sờ đầu Mộ Hi nói.

 

          "Đi đâu? Không bằng kêu bọn nhỏ cùng đi." Mộ Hi nghe được đi chơi, trong lòng khẽ nhéo, khuya hôm nay không thể được, cô còn phải đi ra ngoài ca hát.

 

          "Phòng nhạc Cửu Châu." Nam Cung Diệu mới vừa nói xong, nước Mộ Hi uống vào trong miệng lại phun ra ngoài, sẽ không trùng hợp như vậy chứ, chẳng lẽ ông xã cũng biết cô muốn ca hát lại?

 

          "Khụ khụ..."

 

          "Bà xã, em làm sao vậy?" Nam Cung Diệu hỏi, đồng thời cũng rất tò mò, vì sao cô vợ nhỏ phản ứng mãnh liệt như vậy?

 

          "Không có gì, tại sao có thể mang trẻ con đi chỗ đó, trường hợp đó không thích hợp để trẻ con đi, không được, không được. Lại nói, em vừa mới nhận một công việc." Mộ Hi chột dạ nói.

 

          "Nhận việc? Em nhận công việc gì?" Nam Cung Diệu hỏi.

 

          "Chính là mỗi cuối tuần em muốn đi dạy một khóa học vẽ cho bọn nhỏ, thực xin lỗi ông xã, hiện tại mới nói cho anh biết." Mộ Hi cười nói, lộ ra khuôn mặt áy náy.

 

          "Tại sao phải khổ cực như vậy? Trong nhà lại không thiếu tiền xài." Nam Cung Diệu đau lòng hỏi.

 

          "Em cực khổ học vẽ tranh, cũng không thể hoang phí! Em quyết định muốn truyền xuống, cho nên liền nhận một lớp học." Mộ Hi bình tĩnh trả lời.

 

          "Vốn là hôm nay anh nghĩ dẫn em đi nghe nhạc!" Nam Cung Diệu thất vọng nói.

 

          Thật ra, vào lúc Mộ Hi đáp ứng anh đi làm thư ký, Nam Cung Diệu liền nghĩ đến cô vợ nhỏ sẽ không buông tha cho vẽ tranh như vậy, bởi vì anh thấy buổi tối cô vợ nhỏ thường xuyên sẽ cầm bút vẽ trên giấy, đây là một loại yêu thích nhiệt tình, Nam Cung Diệu hiểu, dù sao dạy tất cả đều là học sinh, vậy cứ để cho cô vợ nhỏ tiếp tục yêu thích của mình là được rồi. Người trên đời này, nếu như không thể làm chuyện mình thích sẽ rất tiếc nuối!

 

          "Được rồi, nhưng đừng quá cực khổ, nếu không anh sẽ đau lòng." Nam Cung Diệu ôm cô vợ nhỏ vào trong ngực, hiện tại anh chỉ cần cô vợ nhỏ vui vẻ, cái gì cũng không sao cả.

 

          "Ông xã, anh đã lâu chưa từng đi phòng nhạc Cửu Châu, vì sao đột nhiên muốn đi?" Mộ Hi cố ý tò mò hỏi.

 

          "Bà xã, em còn nhớ em có vị bạn học ca hát ở phòng nhạc Cửu Châu không, Bạch Cáo đó, giọng hát rất giống em nha, giống như là một. Khuya hôm nay cô ấy sẽ hát lại." Nam Cung Diệu nói.

 

          "Nha, phải không? Cô ấy đã trở lại, không phải nói lập gia đình à? Quá đáng tiếc, khuya hôm nay em không đi được!" Mộ Hi làm bộ hưng phấn nói.

 

          "Nếu không thì em đừng đi dạy? Chúng ta cùng đi." Bây giờ Nam Cung Diệu là không muốn rời khỏi cô vợ nhỏ một phút nào, yêu thích không buông tay.

 

          "Không được, đáp ứng bọn nhỏ đương nhiên phải đi, nói chuyện phải giữ lời. Lại nói, em không thích đi loại chỗ đó, quá ồn, em không có hứng thú với nghe nhạc, em vẫn tương đối thích vẽ tranh, vẽ tranh." Mộ Hi trả lời Nam Cung Diệu rất nghiêm túc, thật ra trong lòng đang suy nghĩ: Em không thích nghe nhạc, em càng ưa thích ca hát.

 

          "Vậy cũng tốt, về sau mỗi cuối tuần, chúng ta liền thực hiện yêu thích của từng người." Nam Cung Diệu xem như đáp ứng, Mộ Hi cười mờ ám. Nhóc con, còn trị không được anh sao!

 

          Buổi tối, Mộ Hi ăn mặc đơn giản một tý, làm cho mình một chút tinh thần, Nam Cung Diệu muốn đưa Mộ Hi đi, nhưng Mộ Hi kiên trì tự mình đi, bởi vì cô không muốn đi đến đâu đều mang theo ông xã, giống như rời khỏi ông xã liền không làm được gì!

 

          Đương nhiên, Nam Cung Diệu cũng cho Mộ Hi cơ hội có thể biểu hiện mình, nhìn xem cô ra khỏi nhà, trở về phòng đi chơi với bọn nhỏ, bởi vì cách thời gian Bạch Cáp hát còn hơn hai tiếng.

 

          Mộ Hi đi vào phòng nhạc Cửu Châu, đi chính là lối đi sạch sẽ chuyên dụng kia, vẫn là dùng phòng trang điểm của mình, đương nhiên bên trong đã sửa chữa, cực kỳ xinh đẹp, trong tủ quần áo, trang phục biểu diễn của Mộ Hi nhiều không kể xiết, hơn nữa bộ nào cũng hết sức tinh xảo, vừa nhìn chính là tìm chuyên gia thiết kế, xem ra lần này ông chủ phòng nhạc Cửu Châu rất coi trọng Mộ Hi hát trở lại.

 

          Bởi vì Mộ Hi muốn mang mặt nạ, cho nên trang điểm đơn giản, chỉ là thoa son môi đỏ lên cái miệng nhỏ nhắn đô đô thịt, bởi vì đây là lần đầu tiên, Mộ Hi mặc một váy dài màu đỏ bó eo, dưới chân là một đôi giày cao gót thạch anh, mặt nạ cũng là tìm chuyên gia thiết kế, hết sức tinh xảo, thiết kế vừa đơn giản lại lộ vẻ cao quý, hai bên mặt nạ còn có vài sợi lông vũ chim bồ câu trắng.

 

          Đã đến giờ, Mộ Hi ưu nhã đi lên sân khấu.

 

          "Các tiên sinh, các nữ sĩ, chào mọi người, tôi là Bạch Cáp, rất vinh hạnh lần nữa trở lại phòng nhạc Cửu Châu phòng hát ca hát cho mọi người, cám ơn mọi người vẫn luôn thích bài hát của Bạch Cáp, kế tiếp tôi muốn biểu diễn cho mọi người ca khúc mới do chính tôi viết: ( Trở về đi )."


/318