Con Gái Nhà Nông

Chương 155 - Chương 155

/176


Buổi tối Tống Trường Khanh vẫn say khướt trở lại, hắn còn nói may mắn có cha cho dược giải rượu, bằng không thì mình trực tiếp nằm úp sấp xuống rồi, nhưng mà, cho dù như vậy, vị rượu này cũng làm cho người ta khó chịu. Nhìn hắn nghiêng ngả lảo đảo muốn lấy nước rửa mặt, Vương Phúc Nhi tiếp nhận chậu nói: Chàng ngồi xuống đi, để ta làm cho. Bên cạnh Tống Trường Khanh cũng không có nha hoàn, bình thường đều là gã sai vặt Nhạc An hầu hạ, nhưng mà thường xuyên nhất vẫn là đều tự mình động thủ. Tống gia cũng không phải rất giàu có, Tống Viễn Chí cũng không hi vọng nuôi dưỡng nhi tử thành cái loại tật xấu cơm đến há mồm quần áo đến chỉ duỗi tay, cho nên chỉ chuẩn bị cho hắn một gã sai vặt.

Hiện tại có tức phụ, Vương Phúc Nhi làm tức phụ không thể không có chút ánh mắt, nhìn hắn cũng đã như vậy rồi, còn ngồi bất động sao. Nàng có thể để cho nha đầu của mình đi làm việc này, nhưng mà Vương Phúc Nhi cũng không biết thế nào, cảm thấy vẫn là tự mình động thủ thì tốt hơn, không thể ỷ vào tình thương của người khác với ngươi, thì ngươi tùy ý làm bậy được.

Tống Trường Khanh rửa mặt xong, cảm thấy thư thái rất nhiều, lúc này có tức phụ cảm giác thật là tốt, nhìn xem, hiện tại phúc lợi đã tới rồi không phải sao?

Nàng cũng ngồi một lát, chúng ta trò chuyện được không? Tống Trường Khanh khẩn cầu nói.

Nói gì hả? Lúc này là buổi tối khuya, nói chuyện phiếm sao?

Vậy hôm nay nàng có vui vẻ hay không? Ta cảm thấy hôm nay là vui vẻ nhất, nàng thì sao? Tống Trường Khanh hỏi.

Vương Phúc Nhi ăn ngay nói thật: Cũng được đi.

Vì sao kêu là cũng được chứ, chẳng lẽ nàng không vui vẻ sao? Tống Trường Khanh nóng nảy.

Hôm nay trời còn chưa sáng thì đã thức dậy, sau đó vẫn luôn đói bụng, vui vẻ cũng phải ăn no không phải sao? Dù sao ta không có mất hứng, chỉ là có chút mệt.

Vậy nàng dựa vào bả vai của ta nghỉ một lát đi. Tống Trường Khanh thực chờ mong.

Đều là buổi tối khuya, có giường không ngủ, dựa vào bả vai làm gì?

Tống Trường Khanh cảm thấy sao tức phụ của mình lại không phối hợp chứ, tim thủy tinh cũng muốn vỡ nát, được rồi, hôm nay rối ren một ngày, đã đủ mệt, mình cũng mệt mỏi, dù sao một lát cũng cùng giường chung gối, so với dựa vào bả vai không phải mạnh hơn nhiều sao?

Vậy, chúng ta ngủ đi. Tống Trường Khanh nói.

Vương Phúc Nhi thấy Tống Trường Khanh đang cười trộm, không khỏi nói: Chúng ta đã nói rõ rồi, không được như vậy!

Đã biết, đã biết, ta nói chuyện giữ lời! Ta là nam tử hán đại trượng phu!

Tuy rằng nam tử hán đại trượng phu này không có cái gì kia, nhưng mà động tay động chân chiếm tiện nghi không ít. Buổi sáng ngày hôm sau khi Vương Phúc Nhi tỉnh lại, thì phát hiện mình đang nằm ở trong lòng Tống Trường Khanh, người này! Diendanlequydon~ChieuNinh

Đúng lúc này Tống Trường Khanh cũng mở mắt, thấy rõ đối phương, thì cười sáng lạn với Vương Phúc Nhi. Răng này thật trắng nha, Vương Phúc Nhi nghĩ. Tống Trường Khanh thừa dịp lúc Vương Phúc Nhi ngẩn người, rất nhanh hôn một cái ở trên mặt nàng, sau đó vội vàng rời giường, chỉ sợ tức phụ của mình tức giận. Nhưng mà quay đầu thì thấy tức phụ nhà mình đang cười, tâm tình không khỏi thật tốt.

Vương Phúc Nhi thì cảm thấy Tống Trường Khanh thật là nam nhân ngây thơ, xem như mình nhặt được tiện nghi.

Hai người đều tự mình rời giường mặc quần áo, Khấu nhi bưng nước rửa mặt tới, Tống Trường Khanh nói: Một lát chúng ta đi dập đầu cho cha nương đi.

Đương nhiên điểm tâm cũng phải ăn cùng nhau: Cái kia, ta hỏi một chút, ở đây mọi người có cần con dâu đứng hầu hạ bà bà nãi nãi ăn cơm không? Không phải nói có vài người chính là như vậy sao?

Tống Trường Khanh nói: Nghĩ gì vậy, chúng ta đều là cùng nhau ngồi xuống ăn cơm, không có quy củ kia, giống như bên nhà của nàng.

Vậy là tốt rồi, ta còn sợ đến lúc đó làm không tốt, thì phiền toái lớn.

Hai người tay nắm tay đi tới phòng Tống nãi nãi, trước dập đầu cho Tống nãi nãi, nhận thân. Tống nãi nãi cũng rất vui vẻ, cười hớ hớ cho đồ Vương Phúc Nhi và Tống Trường Khanh, nói với Tống Trường Khanh: Lúc này đã thú tức phụ, chính là người lớn, về sau cũng không thể đùa giỡn tính tình, cha nương con bên kia còn đang chờ, đi dập đầu cho cha nương các con đi.

Vương Phúc Nhi có chút kỳ quái, không phải là Tống nãi nãi có chút không thích mình sao? Vì sao hôm nay thoạt nhìn lại còn rất từ ái?

Vương Phúc Nhi liền hỏi Tống Trường Khanh, Tống Trường Khanh nói: Nàng làm châm tuyến hợp mắt của bà, cho nên bà thích nàng. Kỳ thật nãi nãi chỉ cần không đụng tới chuyện của cô cô thì rất tốt, đối với cô cô chúng ta có chút cái kia.

À,


/176