Con Gái Nhà Nông

Chương 35 - Chương 35

/176


Editor: ChieuNinh

Chẳng lẽ ngươi muốn chúng ta giống như Trần gia kia, huyên náo đến cuối cùng không thể khống chế được, tình cảm huynh đệ hoàn toàn không còn, ngươi mới bắt đầu sáng mắt? Vương lão đầu nói.

Sao chúng ta có thể giống như Trần gia, mấy đứa con trai chúng ta đều hiểu chuyện, mạnh hơn nhiều so với mấy người Trần Cường Tử, lại nói, bọn nó cũng đều nghe lời ta. Triệu thị không phục.

Đúng vậy, nghe lời ngươi nói, nghe lời ngươi nói ngươi còn đối với người ta như vậy, mấy đứa con dâu của ngươi, ngươi dám nói, các nàng đều thực lòng tin phục ngươi? Hiện tại ngươi có năng lực thì có thể nói, ngươi quản được các nàng, đến lúc đó ngươi cái gì cũng không còn làm được, xem ngươi thế nào?

Cho dù là như vậy, bọn nó cũng phải nuôi ta, ta cũng là nương bọn hắn! Nếu không nuôi dưỡng ta, chính là bất hiếu, đến lúc đó bị người ta phun nước miếng, mọi người đều nói hoàng đế cũng nói hiếu đạo. Triệu thị nói.

Ngươi lại còn cái bộ dáng này, ngươi cho là mấy huynh đệ Trần Cường Tử bọn họ không biết nói hiếu đạo à. Nhưng mà con người ấy, đều chen chúc sống chung cùng một chỗ, ngươi có tính tình của ngươi, ta cũng có tính tình của ta, nói chung mọi người sẽ có chỗ không hòa hợp, thời gian dài, có thể không cãi nhau sao? Ta nói với ngươi, lão thái bà, chúng ta thừa dịp hiện tại huynh đệ mấy đứa nhỏ còn hòa thuận, thì phân cái nhà này ra đi. Đến lúc đó còn có thể nể mặt nhau mà sống, bằng không biến thành cái bộ dáng kia, ta chết cũng không biết ăn nói thế nào với tổ tông Vương gia. Đừng nghĩ mất sạch mặt mũi của ngươi, chúng ta nghèo như vậy, tách ra rồi nói không chừng mấy đứa nhỏ lại năng nổ lớn hơn nữa. Ta là người đứng đầu trong nhà, ta định đoạt.

Lão già chết tiệt, ngươi đúng là muốn bức ta chết hả, mấy đứa nhỏ đều đang rất tốt, vì sao ngươi muốn để cho bọn nó ở riêng. Ta nói không đồng ý thì không đồng ý, phân gia rồi, bọn họ còn quản chết sống của chúng ta sao.

Được, ngươi nói những lời này, thì ta coi như là thật đi, vậy ta nói với ngươi, hiện tại không phải hàng tháng ngươi thu của mấy huynh đệ bọn nó hai trăm văn tiền sao? Không phải cũng giống như ở riêng hả? Hiện tại tâm tư mấy đứa nó đều đặt ở trên gia đình nhỏ của mình, ngươi còn muốn giống với trước kia hả. Ngươi tính toán kỹ đi, nếu phân gia, hai trăm văn tiền này ngươi cũng không cần phải phụ trách ăn uống của bọn nó, không phải lấy được càng nhiều?

Lão nhân, ý của ngươi là, sau khi ở riêng, mấy huynh đệ bọn họ hàng tháng vẫn phải cho ta hai trăm văn tiền? Triệu thị nghĩ, nếu là như vậy, ta tình nguyện ở riêng.

Vương lão đầu nói: Cái này, phỏng chừng tiền sẽ thiếu đi một ít, nhưng mà vẫn phải cho. Dù sao bọn họ ở riêng, không phải đi theo ăn uống với chúng ta, vậy ăn uống cũng phải tiêu tiền không phải sao?

Vậy còn không bằng không phân gia, ta vẫn không đồng ý. Triệu thị nói.

Ngươi không đồng ý cũng phải đồng ý, ta đã kêu lý chính và mấy huynh đệ ta đến đây. Qua hai ngày nữa chờ lão Tam trở về, chúng ta liền chuẩn bị ở riêng. Ta cũng không muốn về sau mấy đứa con trai bởi vì ở cùng một chỗ, biến thành không ngẩng đầu lên được ở trước mặt người khác, cuối cùng làm cho hai lão già chúng ta đang sống mà tức đến chết. Ngươi cũng đừng náo loạn, ta sẽ đề xuất cho bọn nó hàng tháng cấp chúng ta một trăm văn tiền. Dù sao một trăm văn, ngươi cũng buôn bán lời, hai lão già chúng ta một tháng dùng được bao nhiêu, ăn được bao nhiêu? Tiết kiệm, ngươi cũng có


/176