Cực Sủng, Tiểu Phụ Điền Viên

Chương 34 - Tướng Công Phúc Hắc

/201


Đây là cái gì? Bảo Nhi ngửi một cái.

Đây là rượu hoa quế thẩm thẩm cất mấy ngày trước, đúng lúc có thể mở niêm phong được rồi, khách tới nhà, sao có thể thiếu rượu được! Không có cái khác, cái này cũng có thể đủ bổ sung cho số thiếu sót. Nương Hà Hoa mở niêm phong ra, mùi rượu nhàn nhạt lập tức bay ra ngoài.

Thẩm thẩm, thẩm thật lợi hại, cái gì cũng biết làm! Bảo Nhi giơ ngón tay cái lên.

Nương Hà Hoa cười vén sợi tóc rơi xuống ra sau tai, lúc này lần đầu tiên Bảo Nhi mới tỉ mỉ quan sát nương Hà Hoa, tuy nói tuổi đã hơn bốn mươi rồi, nhưng vẫn mang theo phong vận không giống với nông phụ bình thường.

Bảo Nhi để lại cho Hà Hoa và thẩm thẩm chút thịt gà, bưng cái rổ ôm cái vò rượu trở về phòng nhỏ Trà viên.

Nhạc Mặc vội vàng đứng dậy nhận lấy đồ, dọn thức ăn lên bàn, Bảo Nhi vào chạn bát trong bếp lấy bát đũa ra.

Wow, còn có rượu! Thật đúng là không ngờ á , Học Minh giúp đỡ bày đũa ra.

Đây là rượu hoa quế nhà thẩm thẩm cất, mùi thơm lắm! Bảo Nhi vội đáp.

Nàng uống rượu? Vẻ mặt Nhạc Mặc tức khắc liền khẩn trương.

Không có, không có, ta ngửi thấy Bảo Nhi khoát tay, cũng căng thẳng lên. Chẳng lẽ thân thể này không chạm được rượu? Không thể á, lần trước ta còn dùng rượu lau thân thể cho Hà Hoa!

Nhạc Mặc gật đầu một cái. Mộc công tử vẫn ngồi như vậy, vẻ mặt bình tĩnh nhìn hai người kia đối đáp qua lại.

Nhạc Mặc và Học Minh đều lần lượt ngồi xuống, Bảo Nhi vừa định ngồi, đột nhiên nghĩ đến vừa nãy thẩm thẩm nói bảo nàng quay lại cùng ăn với bọn họ, cũng ý thức được, hình như nơi này có cấm kỵ đối với việc nam nữ ngồi cùng bàn. Cầm chén đũa lên, liền chạy đi ra ngoài.

Chuyện ta nói với ngươi, ngươi hãy suy nghĩ một chút nam tử mặc áo tím vén rèm lên xe ngựa.

Tử Hiên, lần sau lại tới thăm huynh, ta sẽ ở trong trấn đợi một khoảng thời gian, nếu huynh tới, thì đến thẳng tửu lâu Minh Hương tìm ta.

Được

Xe ngựa chạy vào trong màn đêm, màn đêm buông xuống, bóng đêm dày đặc có chút đè nén. Trong đôi mắt lạnh nhạt của Nhạc Mặc nhuộm vẻ mông lung. Xoay người lại chôn tất cả vào trong đáy lòng.

Bảo Nhi đang cùng Hà Hoa nằm ở trên giường trò chuyện về con thỏ kia, thì nghe thấy trong sân có người nói chuyện, vội vàng nhảy lên, hẳn là tướng công tới.

Bảo Nhi, buổi tối ăn no chưa? Một tay dắt cô bé con, một tay kia cầm bát đũa.

Ta mới không để cho mình đói bụng đâu, tướng công quá lo lắng

Ha ha, thật sao? Nhạc Mặc xề lại gần Bảo Nhi, mùi rượu nhàn nhạt lập tức tản khắp ở bên tai Bảo Nhi.

Chàng xê ra một chút, đẩy mỗ nam ra, con ngươi giống như sao đêm của mỗ nam tràn đầy vui vẻ.

Bảo Nhi, đầu tướng công


/201