Đặc Công Tà Phi

Chương 271 - Chương 269

/354


Cắn mấy miếng thịt đùi vịt, nhai rồi nuốt xuống, Thượng Quan Ngưng Nguyệt vểnh đôi môi anh đào lên nói: Tiểu Ngũ đáng thương, một thân xiêm áo đẹp như vậy, lại bị người khác làm dơ!

Tiểu Ngũ là ai?

Hôm nay thái tử Thương Nguyệt Dạ Dật Phong cưỡi con Hãn Huyết Bảo Mã toàn thân trắng thuần như băng tuyết Thiên Sơn, hai mắt đỏ ngầu như lửa.

Trên thế gian chỉ còn năm con Hãn Huyết Bảo Mã, đều ở trong phân đà Cái Bang thuộc lãnh thổ Tây Thần quốc, Die nd da nl e q uu ydo n do ân sư của Hiên Viên Diễm Thiên Cơ lão nhân, du ngoạn khắp tứ quốc có cơ duyên xảo hợp đoạt được.

Mà năm con Hãn Huyết Bảo Mã còn lại trên thế gian, lại lấy con nhỏ nhất đưa cho Dạ Dật Phong, cho nên hai người Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm liền đặt cho nó một cái tên -- Tiểu Ngũ.

Gặm mấy miếng thịt đùi gà, nghiêng đầu nhìn tình hình kịch liệt trong chiến trường, bởi vì Dạ Dật Phong không ngừng đoạt lấy quân địch tánh mạng, do đó lông ngựa trắng thuần của Tiểu Ngũ cũng bị nhiễm đỏ máu tươi.

Hiên Viên Diễm mở miệng phụ họa, giọng nói vô cùng oán giận: Đúng vậy, quà chúng ta đưa cũng không quý trọng, ngày thường Tiểu Ngũ thích sạch sẽ nhất, hiện giờ lại làm nó bẩn thỉu thế kia, nó nhất định sẽ đau lòng chết!

Nếu không, hai ta đừng vội ăn? Chàng đi tìm một thùng nước, ta đi hái một ít cánh hoa, đợi đến khi Dạ Dật Phong đánh mệt, trở về trận doanh nghỉ ngơi. . .

Ngoài miệng nói đừng vội ăn, đầu ngón tay cũng quăng nhẹ, Thượng Quan Ngưng Nguyệt vứt đi xương đùi vịt, lại từ trong tay áo màu tím móc ra một ít hạt dưa, bắt đầu cắn.

Hai ta len lén lẩn vào quân doanh Thương Nguyệt, tắm cho Tiểu Ngũ với một ít cánh hoa? Như vậy, đợi đến khi cuộc chiến kế tiếp bắt đầu, dieendaanleequuydonn Tiểu Ngũ có thể thật xinh đẹp, trợ giúp Dạ Dật Phong đối kháng quân địch Tây Thần rồi?

Hóa ra, lúc trước Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm đưa Tiểu Ngũ làm một phần lễ mọn cho Dạ Dật Phong là có hai dụng ý.

Thứ nhất: tất nhiên là để Tiểu Ngũ ngày đi ngàn dặm, đêm chạy tám trăm bằng tốc độ nhanh nhất đưa Dạ Dật Phong trở về nước, kịp thời điều động đại quân Thương Nguyệt đến chiến đấu với đại quân Tây Thần.

Thứ hai: còn lại để Tiểu Ngũ là ngựa trung chi vương (vua ngựa trong ngựa), hạ thấp thân phận cao quý đảm nhiệm làm chiến mã của Dạ Dật Phong một lần.

Một chiến mã xuất sắc, không chỉ có thể khiến người chiến đấu lập tức tràn đầy hứng thú phát huy thực lực tốt nhất; càng có thể thừa dịp chủ nhân tập trung tinh thần giết địch, lợi dụng khoảng cách nhất định vọt tới, trợ giúp chủ nhân công kích địch nhân.

Mà Hãn Huyết Bảo Mã thân là ngựa trung chi vương, một con chiến mã bình thường không có cách nào cảm ứng được sự nguy hiểm, nhưng khả năng cảm ứng nguy hiểm của Hãn Huyết Bảo Mã tuyệt đối không kém cao thủ võ lâm có thể mắt nhìn bốn phương, tai nghe tám hướng.

Cho nên, đưa Tiểu Ngũ cho Dạ Dật Phong làm chiến mã, mới có thể khiến Dạ Dật Phong phát huy sức chiến đấu tốt nhất, da.nlze.qu;ydo/nn đánh bại nhiều tướng sĩ Tây Thần hơn, khiến trò đùa trận chiến này đạt tới hiệu quả hoàn mỹ hai bên tổn thất!

Tiểu Ngũ thích nàng, biết nàng tặng nó cho Dạ Dật Phong, đau lòng cả một đêm đấy. Nếu chúng ta len lén chạy vào quân doanh Thương Nguyệt, tắm cho Tiểu Ngũ với một ít cánh hoa thơm, không chừng. . .

Học theo Thượng Quan Ngưng Nguyệt ném đi xương đùi gà trong nháy mắt.

Từ trong lòng bàn tay Thượng Quan Ngưng Nguyệt lấy một ít hạt dưa, vui mừng cắn, sau đó Hiên Viên Diễm mở miệng nói: Tiểu Ngũ hoặc làm bộ đáng thương làm nũng với nàng, năn nỉ nàng dẫn nó đi, hoặc là. . . cắn lấy làn váy của nàng sống chết không nhả miệng, trình diễn một màn nàng không dẫn nó đi, nó cũng không để cho nàng đi xem kịch hay!

Phun vỏ hạt dưa đi, ngậm miếng hạt dưa khác, Thượng Quan Ngưng Nguyệt nghiêng đầu nói: Được rồi, để Tiểu Ngũ thích sạch sẽ tạm thời uất ức trước mấy ngày đi, đợi đến khi màn kịch trận chiến Thương Nguyệt và Tây Thần hoa lệ kết thúc, chúng ta liền đưa nó trở về!

-- người ta ở bên kia đánh đến trời đất mù mịt, máu tươi bay đầy trời.

Nguyệt chủ tử và Diễm chủ tử thân ái của nó lại xếp bằng ngồi trên lưng nó, sau khi gặm hết chân gà chân vịt rồi tới cắn hạt dưa, tán gẫu có nên tắm cho một con ngựa với một ít cánh hoa thơm hay không?

Còn nữa, cũng đã lấy ngựa làm quà đưa cho Dạ Dật Phong rồi, hai vị chủ tử này lại vẫn chuẩn bị lấy lại quà đã tặng từ tay người ta sao?

Thật phục hai vị chủ tử, xem ra trên thế giới. . . chỉ có chuyện hai vị chủ tử không nghĩ tới, chứ không có chuyện hai vị chủ tử làm không được!

Hai người Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm liên tục cắn hạt




/354