Đại Minh Võ Phu

Chương 26. Mưu lợi

/214


Chương 26. Mưu lợi

 

Triệu Chấn Hưng ngớ người ra, những câu nói này vốn không phải là lời của cậu bé ngây ngô nên nói, nhưng Triệu Chấn Hưng hơi chút cân nhắc đã cảm thấy hàm ý khác trong đó, mà đứa cháu Triệu Tiến lúc này tâm tư linh hoạt, đã không thể coi nó còn nhỏ nữa rồi Triệu Chấn Hưng mỉm cười, khom người tiến sát gần hỏi: - Tiểu Tiến, nói cho thúc biết việc này ai dạy cháu? Cha cháu phải không? Triệu Tiến lắc đầu, không dám tiếp tục nói dối, vì đối chứng sẽ bị lộ tẩy ngay:

- Không ai dạy cháu, là cháu tự nghĩ ra đấy,

- Tự cháu? ,ܐܠܝ

- Vâng, từ sau khi khỏi bệnh, đầu óc cháu lập tức trở nên tình táo, thẩu hiểu nhiều sự việc

Câu trả lời của Triệu Tiến khiến Triệu Chấn Hưng lại sửng sốt, sau đó gật đầu, chù chừnói: - Thật không ngờ, thật không ngờ, đây là phúc phần của Triệu gia ta rồi

Sau khi bị bệnh đầu óc trở nên tinh tường, điều này tựa như thần thoại, vô cùng hoang đường. Nhưng từ xưa đến nay những cầu chuyện kỳ tích ở đâu cũng có, lý do này rất dễ được tiếp nhận Đương nhiên, giải thích như vậy, trên thực tế Triệu Tiến cũng nói sự thật

Quảnhiên không ngoài dự tính của Triệu Tiến, Triệu Chấn Hưng tiếp nhận lý do của hắn. Có lý do này, có thể lý giải sự thay đổi của một người trước Và sau khi khỏi bệnh.

Triệu Chấn Hưng liếc qua tiểu cô nương bên cạnh, trinh trọng nói với Triệu Tiến: - Những cẩu vừa rồi không nên nói với người ngoài, với bằng hữu của cháu cũng thế, hiểu không?

Triệu Tiến cười hì hì gật đầu.

Ngày hôm sau ăn trưa xong, hai huynh đệ Trần Thăng như thường lệ đến Triệu gia hội hợp với Triệu Tiến. Thấy bộ dạng hăng hái của Trần Thăng, Triệu Tiến biết đây đứng thứ nhất hôm qua là Trần Thăng rồi

Ở trên đài đất giơ cánh tay của Trần Thăng, Triệu Tiến hô to: “Trần Thăng là đệ nhất.”

Đám thiếu niên phía dưới cũng đồng thanh hô to.

- Trần Thăng, uy vũ.

Trần Thăng đầy kích động mặt đỏ bừng, cậu luận võ nhiều lần như vậy nhưng đây là lần đầu tiên cảm thấy vô cùng uy phong

Hôm nay tham gia luận võ đã có thêm mười mấy thiếu niên nhiều hơn hôm qua. Sự việc lan truyền, đám trẻ đều biết ở đây rất thú vị, luận võ thắng có thể có được đồ ăn.

 

Lần này Triệu Tiến lọt vào top 8, gặp phải đối thủ rất xa lạ, hơn hắn khoảng chừng hại tuổi, động tác mau, sức lớn, dù Triệu Tiến đón độ linh hoạt nhưng vẫn bị thiếu niên này đá trúng đùi, khiến việc cử động bất lợi Tuy nhiên Triệu Tiến cũng nện một quyền trúng cằm đối phương, một quyển đã giành thắng lợi

Lần này Triệu Tiến không bị loại, ngược lại lọt vào trận chiến bán kết. Trọng trận bán kết gặp Tôn Đại Lôi.

Chỉ xem ở khoảng cách gần, mới biết Tôn Đại Lôi mập đến mức nào, so với đại bộ phận thiếu niên có thân hình hơi gầy ở đây mà nói, thân hình của Tôn Đại Lôi càng to béo lớn, gấp ba lần Triệu Tiến.

Cậu ta béo mập, hắn đánh một quyền lên cậu ta có thể đỡ, một quyền của cậu ta đánh trúng người khác thì thật sự không thể chịu nổi

Dùi của Triệu Tiến vẫn còn đau nhức, nhưng hắn biết không thể từ bỏ. Đối phó Tôn Đại Lôi Triệu Tiến lại dùng tới biện pháp chiến đấu trước đó, đợi đánh vài vòng với Tôn Đại Lôi, sau đó khom lưng xông lên ôm chân đối phương, đầu thì đụng vào bụng đối phương Tôn Đại Lôi theo bản năng co rút lại, Triệu Tiến ngáng chân, lập tức đánh ngã đối phương.

Đánh tới lúc này, Triệu Tiến kêu Tôn Đại Lôi đứng lên, nói mình quay vẻ luyện Võ, lúc này mới rời khỏi, bên kia Trần Thăng đánh ngã Cát Hương

TO1. ܓܙܝ܂ 7 ܢܠ

Còn chưa đi hăn, Triệu Tiến lại vòng trở lại đến trước bốn khối điểm tâm lấy hai khối Triệu Tiến cầm hai khối, chia cho Trần Hồng một khối, sau đó gọi mười mấy nhóc con nhỏ tuổi chưa thể tỷ Võ đến, chia điểm tâm thành từng miếng nhỏ, chia cho chúng, cười khì khì nói - Cuộc tỷ võ này thiếu người hỗ trợ, ngày mai các ngươi giúp thu tấm biển làm trọng tài được không?

Những đứa bé này. Vừa bỏ điểm tâm vào miệng, vừa gật đầu bằng lòng. Ngày ngày nhìn đàn anh luận võ thắng điểm tâm, chúng rất hâm mộ. Những đứa trẻ này chen lên trước không lấy được tấm biển, chỉ có thể nhìn, nhưng bẩy giờ có cơ hội tham gia, đương nhiên rất mừng

- Các ngươi ai được thứ nhất, đều lấy được mấy miếng điểm tâm, chia cho những người bạn này, chúng ta cần người hỗ trợ. Làm xong, Triệu Tiến quay lại nói to

Trần Thăng và Tôn Đại Lôi đang chuẩn bị tỷ võ liền bằng lòng. Trong tay người đứng thứ nhất có hơn hai mươi miếng điểm tâm, chia mấy miếng cũng không thấm vào đâu

- Thật là nhân nghĩa. Trong đám thiếu niên không biết ai đã nói câu đó, những đứa trẻ khác đều vui mừng ra mặt

Từ hôm qua sau khi Triệu Tiến nói những lời kia với Triệu Chấn Hưng,

Triệu Chấn Hưng không đến nơi để hàng bên này để xem hắn tỷ võ nữa,

việc truyện thụ võ học cũng một lần nữa trở nên buồn tẻ.

Ngày hôm sau, tức là ngày mùng sáu tháng mười năm Đại Minh Vạn Lịch

thứ ba mươi tám, Từ Châu rơi trận tuyết đầu tiên, Triệu Tiến nghe cha mẹ

nói, năm nay tuyết rơi muộn, tháng chín năm ngoái đã có trận tuyết nhỏ rơi 1.

Khi hùng đông tuyết ngừng rơi, Triệu Tiến và Mộc Thục Lan mặc thêm quần áo, ăn cơm trưa xong mới biết hôm qua Trần Thăng lại thắng đứng đầu tiên. Đi đến nơi để hàng, ở đó đã có mười mấy người rồi, tuyết bị người ta giẫm lên, mặt đất lầy lội. - Chúng ta đừng nóng vội luận võ, trước tiện dọn một bãi đất sạch đã, bằng không cả người sẽ bẩn đấy. Tối vẻ sẽ bị mắng. Triệu Tiến kêu gọi Đám thiếu niên không hẻ do dự lập tức tán thành. Bọn chúng càng ngày càng quen nghe theo lệnh của Triệu Tiến - Cậu qua bên kia mượn cái giỏ. - Cậu đi cào tuyết sạch đi. Ở dưới là đất khô đấy

Triệu Tiến ra lệnh, đám thiếu niên răm rắp nghe theo. Cܒ

Từng làm bộ môn trung tầng, thường làm công việc chỉ huy trù tính, tất cả những thiếu niên tại nơi để hàng đều không có năng lực này, để Triệu Tiến chủ động an bài, mọi người tin phục khâm phục.

Những thiếu niên mới tới nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức suy đoán ra ai mới là người có tiếng nói ở đây.

Hôm nay, Triệu Tiến đánh tới top 8 thì lập tức trở về. Giữa trưa hôm sau mới biết, Trần Thăng lại đứng thứ nhất

Cứ như vậy mười lăm ngày trôi qua. Từ Châu lại rơi xuống hai trận tuyết, trời rét lạnh hơn. Những ngày này, số lượng thiếu niên ở nơi để hàng tăng lên gấp đôi

Trong mười lăm ngày này, Trần Thăng mười lần đứng thứ nhất, Thạch Mãn Cường ba lần, Tôn Đại Lôi hai lần.

Thời gian tỷ Võ cũng rút ngắn hơn trước rất nhiều. Bởi vì có hơn hai mươi đứa trẻ còn nhỏ tuổi giúp làm trọng tài, rất nhiều cuộc luận võ có thể đồng thời cử hầnh.

Triệu Tiến mỗi lần đến Top 8 là trở về. Nhắc tới cũng khéo, Triệu Tiến và Trần Thăng thuy chung không hề đụng phải nhau, sai lệch mò phải tấm biển cùng số quá lớn.

Tỷ võ đã rất nhanh tiến hành được một tháng, các thiếu niên tới tham gia đều phán đoán, đứng thứ nhất và thứ hai chỉ có vài người như vậy, mọi người chỉ tranh được trước tám và trước bốn thôi

Thiếu niên của nơi để hàng Từ Châu Bắc Quan Tây luận võ hiện tại đã có chút tiếng tăm. Trong số những thiếu niên tham gia luận võ thì Trần mập mạnh mẽ, tiểu thợ rèn rất cường tráng, Tôn mập mạp rất mập, đều đã được mọi người công nhận đấy.

Không chỉ riêng Trần Thăng và Triệu Tiến học võ biết võ, bên Từ Châu. Võ học hưng thịnh, thiếu niên học võ cũng nhiều, nhưng tới bên này cũng không chiếm ưu thế gì.

 

Trần Thăng từ nhỏ luyện võ, một tháng này đã học được nhiều kinh nghiệm thực chiến phong phú, hơn nữa một tháng qua cậu. Vùi đầu khổ luyện, sợ bị người ta Vượt qua. Lúc trước không thú vị, hiện tại Vì giành được thắng lợi, tâm tính đã khác hẳn. Thúc phụ của Triệu Tiến Triệu Chấn Hưng từng bình một câu “Trần Thăng đột nhiên thăng tiến mạnh mẽ.”

Nhà Tôn Đại Lôi giàu có, nửa tháng trước cũng mời thầy đến dạy võ, hiện tại tuy động tác vẫn chậm chạp, nhưng cảng ngày càng có kết cấu, thường xuyên để nửa sơ hở, đợi người khác bị dụ đến, lập tức động thủ.

Thạch Mãn Cường và Cát Hương, Lưu Dũng là những thiếu niên khá mạnh, gia cảnh không tốt, không có điều kiện mời thầy đến dạy, không biết là ai mở đầu, mỗi khi Triệu Tiến, Trần Thăng ty võ, bọn họ liền tập trung tinh thần quan sát, đánh xong còn khẩn trương đến thỉnh giáo Trần Thăng cảm thấy có thể truyền thụ cho người khác thật sự là việc rất nở mặt. Triệu Tiến thì nhiệt tình hỗ trợ, hai người đều rất kiên nhẫn giảng gla1.

Tâm trí của Triệu Tiến chín chắn, thời gian học võ lại ngắn, dù cộng thêm có kinh nghiệm đánh võ, nhưng khả năng giảng giải cũng có hạn. Trần Thăng thì thời gian luyện võ dài, nhưng vì còn nhỏ tuổi nên chưa hiểu sâu rộng, cho nên những điều giảng giải cũng tương đương như Triệu Tiến

Nhưng dù những thứ để dạy rất ít, đám Thạch Mãn Cường vẫn chuyên chú học tập, bình thường cũng chịu khó rèn luyện........

Không có người nào buông lỏng, ai nấy đều cố gắng để cao mình, cho nên cử hành một tháng, không ngừng có người gia nhập, nhưng mấy người này thủy chung vẫn là tám người đứng đầu

Dần dần, trong lòng các thiếu niên tại nơi để hàng cũng có một bản "Anh hùng phổ”, các thiếu niên đều lấy việc xếp ở trước làm Vinh quang. Tuy nhiên, ai mạnh ai yếu đều có tranh luận, mọi người đều có chung nhận thức, tại nơi để hàng này Triệu Tiến chính là người có tiếng nói. Hắn an bài gì tất cả mọi người đều nghe theo, hơn nữa mọi người thủy chung không cho rằng Triệu Thăng là mạnh nhất, bởi vì Triệu Tiến chưa từng thua bao giờ, chẳng qua là Triệu Tiến phải về luyện võ, không đánh tới cuối cùng mà thôi.



/214