Danh Môn Hôn Sủng: Ngủ Ngon Hách Phu Nhân

Chương 16: Cô Mạc đến rồi.

/1732


Chương 16: Cô Mạc đến rồi.

….

Cũng trong lúc này, tại biệt thự của Hách Yến Sâm, bầu không khí cũng có chút căng thẳng.

“Cũng may vết thương được xử lý kịp thời nên mới không bị mất máu quá nhiều. Yên tâm đi, vết thương của anh cũng không có gì nghiêm trọng cả, sẽ hồi phục nhanh thôi.” Bạch Lãng dọn dẹp xong hộp cứu thương, vui vẻ nói với Hách Yến Sâm

Hách Yến Sâm không hề quan tâm đến vết thương của mình, anh tựa lưng vào thành giường điềm đạm hỏi: “Tình hình của Vân Long thế nào?”

“Anh ấy thảm hơn anh nhiều. Vì làm nội gián mà không biết đã chơi bao nhiêu thuốc…”

Bạch Lãng nói chưa dứt câu thì bên ngoài đã truyền đến một tiếng hét đau khổ của một người đàn ông.

Giọng nói này là Vân Long.

Bạch Lãng tấm tắc nói: “Đáng thương thật, cơn thèm thuốc lại đến rồi.”

“Đám khốn nạn đó, đợi tôi tóm được bọn chúng, tôi nhất định sẽ tự tay tiễn chúng xuống địa ngục!” Thương Thạch tức giận nghiến răng

Ánh mắt Hách Yến Sâm cũng đầy lạnh lùng

Vì lần hành động này mà bọn họ làm gián điệp bao nhiêu năm qua nhưng cuối cùng lại chẳng có chút tiến triển nào.

Không những như thế, đến một người đàn ông như Vân Long cũng bị hành hạ đến mức này.

Vì thế nên không bắt được họ, anh thề không làm người nữa!

“Đi xem thử, nghĩ cách giảm đau cho cậu ấy, không thể để cậu ấy tiếp tục như vậy được.” Hách Yến Sâm nhíu mày nói với Bạch Lãng.

Bạch Lãng bất lực nói: “Bây giờ, giúp cậu ấy giảm đau chỉ còn cách duy nhất chính là đưa thuốc cho cậu ấy…”

“Không thể được!” Hách Yến Sâm cực kì kiên quyết, “Dù sao Vân Long cũng giao cho anh rồi, nếu anh không chữa được cho cậu ấy thì tôi sẽ tìm anh tính sổ.”

“Aizz, con người anh sao mà bá đạo vậy chứ. Tôi chỉ là bác sĩ, chứ không phải thần tiên, cậu ấy nghiện nặng rồi, e là có chút khó giải quyết.” Bạch Lãng cũng nhíu mày theo.

Hách Yến Sâm cũng không thèm để tâm nhiều như thế, chỉ bá đạo mà yêu cầu, “Những thứ khác tôi không quản được, anh chỉ cần chịu trách nhiệm chữa khỏi cho cậu ấy thôi. Đi ngay bây giờ.”

“Đúng, đi ngay bây giờ. Anh mau đi đi!” Thương Thạch cũng nóng lòng hối thúc Bạch Lãng.

“Được, tôi đi ngay.” Bạch Lãng cười bất lực, có điều anh ta cũng rất nóng lòng, cũng rất muốn chữa khỏi cho Vân Long.

Bạch Lãng vừa rời đi, Hách Yến Sâm liền hỏi Thương Thạch: “Điều tra thế nào rồi?”

“Cái gì cơ?” Thương Thạch bất ngờ bị hỏi, cả người đều ngơ ngác

Hách Yến Sâm không hài lòng nhìn về phía anh ta, “Tôi thấy cậu ngày càng thụt lùi rồi đó, người phụ nữ đó rốt cuộc cậu đã điều tra hay chưa?”

Thương Thạch ngẩn người một chút: “Cậu chủ à, anh nói cô Mạc đó sao?”

“Nếu không thì còn ai nữa chứ?”

“Tôi đi điều tra ngay!”

“Mười phút.”

“Vâng!” Thương Thạch thoáng qua thôi cũng nghe ra được mức độ quan tâm của anh đối với chuyện này.

Mười phút điều tra một người, nói dễ dàng vậy thì phải dùng đến những mối quan hệ rồi.

Thương Thạch không dám phí thời gian, nhanh chóng đi điều tra về Mạc Quân. Hách Yến Sâm lúc này cũng đang nghĩ đến Mạc Quân.

Người phụ nữ đó rốt cuộc là ai chứ?

Vì sao chứ, vì sao anh lại có cảm giác từng gặp cô ở đâu đó rồi. Còn nữa, hình như cô biết anh, lại còn là quen biết từ rất lâu…

Hơn nữa cảm giác cô mang lại cho anh cũng rất lạ, còn cực kỳ đặc biệt. Cái cảm giác này, trước nay anh chưa từng có.

Hách Yến Sâm đang suy nghĩ thì Thương Thạch vừa mới ra ngoài lại trở về rồi.

“Nhanh vậy sao?” Hách Yến Sâm nghi hoặc nhíu mày, cậu ra ngoài còn chưa đến 5 phút nữa.

“Không phải. Cậu chủ à, cô Mạc đó đến rồi!” Thương Thạch có chút kinh ngạc nói với anh.

Hách Yến Sâm cũng ngẩn người.

Người phụ nữ kia quả nhiên là có vấn đề, thậm chí nơi anh ở cô cũng biết.

Khóe môi Hách Yến Sâm khẽ nhếch lên đầy lạnh lùng, cả người cứ như chẳng có vấn đề gì mà đứng lên, “Để cô ấy vào.”

Anh thật muốn xem thử, rốt cuộc cô là ai, trong cái hồ lô kia bán loại thuốc gì!

Kiếp trước, sau khi Mạc Quân gả cho Hách Yến Sâm thì đã sống trong biệt thự này của anh.

 

 


/1732