Danh Môn Hôn Sủng: Ngủ Ngon Hách Phu Nhân

Chương 25 Mẹ mẹ giỏi nhất!

/1732


Chương 25 Mẹ mẹ giỏi nhất!

 

 

 

Mấy người đi tới phòng khách, Bạch Lãng vẫn là có chút băn khoăn, "Cậu thật tin cô ấy có thể nghiên cứu ra thuốc giải ?"

 

Ma túy ~ vẫn luôn là một vấn đề khó khăn đối với toàn thế giới.

 

Mặc dù ma túy thông thường cũng có thể tìm được thuốc chữa trị, nhưng rất nhiều ma túy có thể chết người, cũng rất khó trị tận gốc.

 

Ma túy mà Vân Long dính vào lần này hiển nhiên thật sự không đơn giản.

 

Ngay cả anh ta cũng có chút bó tay, đừng nói là một cô gái không phải rất hiểu về y học.

 

Hách Yến Sâm dựa vào ghế sô pha ngồi xuống, vẻ mặt bình tĩnh, "Tôi tin cô ấy."

 

"Tại sao?" Bạch Lãng nghi ngờ, ngay cả Thương Thạch cũng rất không hiểu.

 

"Cô ấy nhất định sẽ không lừa tôi." Hách Yến Sâm không thể giải thích được cho ra một câu trả lời như vậy.

 

Bạch Lãng hơi sững sờ, ngay sau đó bừng tỉnh.

 

Anh ta lộ ra nụ cười mờ ám~ chế nhạo nói ︰ "Cũng đúng, cô ấy thích cậu, còn đuổi theo muốn gả cho cậu, cho nên chắc chắn sẽ không gạt cậu. Hừ, tôi nói, cậu thật sự không quen cô ấy? Giữa các người thật sự không có gì?"

 

Hách Yến Sâm nhàn nhạt liếc nhìn anh ta một cái, vẻ mặt ghét bỏ nói︰ "Nói cho cậu tôi và cô ấy không có gì, với chỉ số IQ của cậu, hiển nhiên cũng sẽ không tin."

 

"Tôi tin. Chỉ cần cậu nói cho tôi, giữa cậu và cô ấy có gì, tôi tin."

 

"Giữa tôi và cô ấy không có gì."

 

Bạch Lãng mới không tin, "Không có gì mới lạ. Không có gì, mà cô ấy quen thuộc với cậu như vậy, hiển nhiên cậu đã sớm trêu chọc cô ta, chỉ là không muốn chịu trách nhiệm với cô gái nhà người ta, cho nên người ta mới tìm tới cửa."

 

Hách Yến Sâm đỡ trán, "Nói lại lần nữa, tôi và cô ấy không có gì, thu lại những suy nghĩ bát quái ý của cậu đi."

 

"Nhưng cậu giải thích thế nào, cô ấy có thể thích cậu như vậy?"

 

"Cái này còn cần giải thích sao?" Hách Yến Sâm đứng dậy, càng khinh bỉ nhìn anh ta.

 

Bạch Lãng không hiểu, "Chẳng lẽ không cần?"

 

Hách Yến Sâm lộ ra nụ cười tự tin tà mị, "Đối với người dáng dấp đẹp mắt, tôi nghĩ cũng không cần tôi giải thích."

 

Bạch Lãng ︰ ". . ."

 

Anh ta đây là bị khinh bỉ dáng dấp xấu sao?

 

Dựa vào đâu, anh ta xấu chỗ nào, anh ta xấu chỗ nào chứ?

 

Anh ta cũng có một đống em gái theo đuổi muốn gả cho anh ta có được không!

 

. . .

 

Mạc Quân nghiên cứu suốt một buổi chiều cũng vẫn chưa kết thúc.

 

Chẳng qua chỉ là không ngừng nói lên thứ cô cần, người của Hách Yến Sâm toàn bộ đều thỏa mãn từng cái của cô.

 

Bóng đêm càng ngày càng trầm lắng.

 

Ngay khi tất cả mọi người đều cho là Mạc Quân nhất định không thể nào có tiến triển gì vào hôm nay, nghiên cứu của cô cuối cùng cũng kết thúc.

 

Mà lúc này, đã là đêm khuya. Trong phòng nghiên cứu, luôn chỉ có Tiểu Mạc ở cùng cô.

 

"Mẹ, mẹ thành công rồi sao?" Cậu bé nhìn dáng vẻ cô vươn vai, liền đoán được kết quả.

 

Hai cái tay bé nhỏ của cậu bé bám ở bên cạnh bàn, đôi mắt to đen bóng trong sáng vừa mong đợi vừa vui vẻ nhìn cô.

 

Mạc Quân nở nụ cười với cậu bé, " Ừm, thành công."

 

Cũng chỉ có khi không có ai, cô mới có thể trao đổi cùng đứa bé.

 

Tiểu Mạc nhất thời lộ ra nụ cười rạng rỡ, sáng lạng, "Quá tốt rồi, mẹ mẹ giỏi nhất!"

 

Mạc Quân nhìn cậu bé cười vui vẻ, nụ cười cũng càng toát ra rực rỡ hơn.

 

Trên thế giới này, chỉ có Hách Yến Sâm và tiểu Mạc mới có thể khiến tâm trạng cô vui vẻ. Nhưng Hách Yến Sâm còn sống, nhưng con của cô. . .

 

Nhìn gương mặt tiểu Mạc trắng noãn đáng yêu, Mạc Quân ước đó là sự thật, mà không phải là ảo giác của cô.

 

Nhưng cái này là sự thật, kiếp trước chính miệng Mạc Chính Cương rất kiên định nói với cô, đứa trẻ không tới 2 tuổi đã chết. Cho dù cô dùng mạng đổi mạng tới uy hiếp, Mạc Chính Cương cũng vẫn là những lời này.

 

Cho nên con của cô thật sự đã chết rồi.

 

Hơn nữa cho dù cô dùng ảo giác cả đời xoa dịu nội tâm đau đớn, cũng không cách nào khiến cậu bé sống lại.

 

Nhưng trừ điều này, cô thật sự không biết nên làm thế nào mới phải.

 

 


/1732