Diễn Viên Đẳng Cấp Bạch Liên

Chương 30 - Chương 19

/72


Y Trạm ngừng bước chân đứng lại ở giữa cửa, trong phòng khách ba thế hệ ngồi quay quần tập trung một chỗ, tình cảm hòa thuận hưởng thụ niềm hạnh phúc gia đình.

Đại khái cô vĩnh viễn bị gạt bỏ ở phía ngoài những cuộc vui họp mặt gia đình kiểu này.

Hoàn toàn không hợp chỉ làm người ngoài cuộc.

Trước đây, Y Trạm là cô bé vừa kiêu căng lại vừa yếu đuối, đại khái là có thương tâm mà không tức giận. Thế nhưng vào giờ khắc này, cô lại không có bất kỳ cảm giác gì, cũng không muốn phá vỡ phần tình cảm lạnh nhạt này.

Cách xuất hiện có thể không được khen ngợi nhưng lại có thể giảm bớt được rất nhiều phiền toái.

Nửa năm qua, cô vẫn liên tục đi đóng phim ở bên ngoài, khoảng thời gian có mặt ở nhà tính tổng lại vẫn chưa đến một tuần, ngoài mặt đối với người trong nhà có vẻ như là bình an vô sự, nhưng vào giờ phút này Y Trạm lại có một loại linh cảm xấu.

Rất ít khi cô có linh cảm, thế nhưng mỗi một lần đều rất chính xác.

Bạch Bình liếc mắt nhìn lướt qua người đang đi vào, nhẹ nhàng đưa tay đặt lên bụng của chính mình, có cảm giác bà không còn khiêm tốn giống như trước đây nữa, ở giữa vùng lông mày không che giấu được sự vui vẻ xuân phong đắc ý, giống như là bỗng dưng bà ta không có gì phải sợ nữa vậy …

“Ông nội, bà nội, cha, dì, con về rồi.” Y Trạm chủ động mở miệng chào hỏi.

Người đứng lên trả lời đầu tiên chính là Y Trác Vĩ.

“Cuối cùng cháu đã về rồi, cả nhà đang chờ cháu về để cùng ăn cơm, gần đây công việc của cháu có bận nhiều không?”

Y Trạm khẽ nở nụ cười, mở miệng nhàn nhạt nói: “Cũng có một chút, chiều nay cháu có công chuyện, sau khi giải quyết xong lập tức chạy ngay về nhà.”

Khoảng thời gian được nghỉ ngơi giữa hai bộ phim là mười ngày, Y Trạm chuẩn bị nghỉ ngơi thật tốt nhưng lại nhận được chỉ thị mới của ông chủ .

Bộ phim “Sóng ngầm” ba tháng sau sẽ bấm máy, nói cách khác sau khi cô quay xong bộ phim truyền hình này sẽ không có thời gian nghỉ xả hơi đã phải tiếp tục đi quay bộ phim khác.

Chiến đấu từ dòng phim truyền hình chuyển sang chiến trường màn ảnh rộng.

Thời gian chuẩn bị cho bộ phim “Sóng ngầm” kéo dài hai năm dài đằng đẵng, tất cả các cảnh quay đều được lựa chọn những bối cảnh tuyệt nhất, số tiền đầu tư lên đến hàng trăm triệu, diễn viên chính kiêm nhà sản xuất Triệu Tư Niên không những đặt ra yêu cầu cao đối với cô mà ngay cả với những người khác cũng sẽ không hạ thấp tiêu chuẩn,

Y Trạm có bốn mươi giây múa đơn, Triệu Tư Niên nói có có thể không dùng diễn viên múa thay thế, cho nên Y Trạm không thể làm gì khác hơn là khổ luyện tập múa.

Trong thời gian mười ngày nghỉ ngơi này cơ bản đều phải tập trung vào rèn luyện hình thể , hơn nữa ông chủ Triệu cũng đã từng nói, cho dù là trong khoảng thời gian ở trường quay đóng phim nhưng mỗi tuần vẫn phải duy trì ít nhất ba lần tập luyện, mỗi lần học ba tiếng mua ballet theo chương trình học.

Thật may là dòng phim đô thị không giống với dòng phim cổ trang mỗi ngày quay phim đều phải hóa trang mất hơn hai tiếng đồng hồ, cũng không cần phải treo người trên cáp treo, tập trung làm việc nhanh đúng là có thể có thời gian.

Y Trạm cảm thấy rất buồn bực, gần đây ở nước ngoài Triệu ảnh đế tham gia nhiều chương trình điện ảnh vậy mà vẫn lúc rảnh rỗi vẫn còn có thể quan tâm đến cô, bàn tay vươn quá dài mà, cũng không cần phải tận tụy với công việc đến thế chứ … Hơn nữa chỉ cần thành quả mà hoàn toàn không chút cân nhắc đến mức độ khó của nhiệm vụ lớn nhỏ cùng với những động tác yêu cầu ở mức cao.

Thân chỉ là một diễn viên nhỏ chẳng lẽ cũng không có quyền phát biểu hay sao?

Được rồi, tạm thời là không có.

Mỗi lần Y Trạm bước chân từ phòng tập múa đi ra ngoài thì trang phục cũng đều ướt sũng, so với việc phải quay phim với cường độ lớn hơn ở trường quay, trong thâm tâm cô tình nguyện treo người trên cáp treo hàng tiếng đồng hồ.

Nhưng mà cũng không phải không thu hoạch được gì, người đại diện nói khí chất bước đi của cô tốt hơn rất nhiều.

Lưu Tĩnh khá là bất mãn: “Có thể bận bịu cái gì chứ, nhất định cháu coi thường việc chúng ta đến đây, cho nên mới để chúng ta phải chờ đợi cháu lâu như vậy?” Dừng một chút, quay sang nhìn về hướng khác rồi mới lại tiếp tục nói: “Bà cũng không muốn tiếp tục nói về cháu nữa, hôm nay là một ngày tốt lành đừng có làm hứng thú của mọi người, dì của cháu đi bênh viện phát hiện có thai, đã hai tháng, cháu sắp có thêm một người em trai rồi, sau này chú ý thêm một chút.”

Sau khi Y Trạm thấy ngạc nhiên cũng bừng tỉnh hiểu ra, chẳng trách lúc vừa mới về đến nhà cô cảm thấy dáng vẻ của Bạch Bình có gì đó khác với ngày thường.

Ghép các tình tiết với cũng thấy hợp lý … Điều dưỡng thân thể lâu như vậy, qua tuổi bốn mươi cuối cùng cũng được toại nguyện … chỉ cần sinh được con trai sẽ trở thành hòn ngọc quý.

Y Trạm mở miệng chân thành nói: “Dì Bình, con chúc mừng dì, không bao lâu nữa thì con sẽ có


/72