Einstein Phì Và Trang Phú Quý

Chương 103 - Chương 83.1

/109




Trước tháng thứ bảy, cơ thể ta vẫn ổn như thường, nếu không có biểu hiện thích ngủ hơn trước và bụng ngày càng lớn, thật không cảm giác mình đang mang thai. Ta đều đặn lướt weibo và vẽ truyện mỗi ngày. ‘Cuộc sống từ khi trở thành Lông Vàng’ đã chính thức kết thúc hồi giữa tháng năm, cho nên hiện tại ta chỉ vẽ chơi vài truyện hài ngắn.

Tháng sáu, ta tới công ty Thẩm Án một chuyến, giúp Lộc Ha Ha bàn chuyện hợp đồng. Lúc vẽ ‘Cuộc sống sau khi trở thành Lông Vàng’, ta đã sửa lại hai tình tiết trong đó, Lộc Ha Ha cảm thấy hai tình tiết này rất thích hợp kịch bản phim, bèn nói với Thẩm Án, Thẩm Án cũng tán thành, cho nên ta cần tới một lần nữa để bàn bạc kỹ hơn.

Ta vào phòng làm việc của Thẩm Án để bàn chuyện. Thẩm Án nói, “Bình thường rất ít dùng nên trông khá lạnh lùng.” Ta cười nói, “Diễn viên mà, vội bay tới bay lui, hiếm khi ở một chỗ nên phòng làm việc trông lạnh lùng cũng dễ hiểu thôi.”

Thẩm Án bỗng nhiên nhìn chằm chằm bụng ta hồi lâu.

Ta làm bộ như không thấy, thầm nghĩ: người bình thường hẳn sẽ không liên tưởng đàn ông có bụng to là đang mang thai đâu, đúng không? Huống chi bụng ta cũng chỉ hơi to một chút thôi.

Đột nhiên, Thẩm Án hỏi, “Cậu có bao lâu rồi?”

Chắc là hỏi ta có bụng bia bao lâu rồi?

“Khoảng chừng năm sáu tháng gì đó. Mùa đông lười động nên vậy, đợi qua một thời gian nữa, chăm chỉ luyện tập là nhỏ lại ngay thôi!” Ta đáp.

Thẩm Án cứ nhìn ta không nói, khiến ta càng thấy lạ. Nghe nói nghệ sĩ vì giữ dáng, lúc nào cũng phải ăn uống kiêng khem rất dữ, hẳn là Thẩm Án cho rằng ta ăn uống không cần tiết chế mới thành thế này, đang ao ước ghen tỵ với ta đây mà!

Một lúc sau, Thẩm Án tiếp tục bàn kịch bản với ta. Xong xuôi hết, lúc ta đứng dậy chuẩn bị đi, Thẩm Án chợt nói, “Thế này rất nguy hiểm.”

Ta sững người, quay đầu lại hỏi, “Cái gì?”

Thẩm Án chỉ vào bụng ta nói, “Tôi biết cậu đang mang thai. Cậu là dị nhân đúng không?”

Sét đánh ngang tai! Thậm chí ta còn cho rằng mình đang nằm mơ, ngơ mặt nói, “Anh…”

“Tôi là chó




/109