Final X

Chương 6: NAMA CHOCOLATE

/57


Tại : Tour Les Jour

Nam nhìn chằm vào chiếc điện thoại , anh tra cái gì đấy . Mọi người đã về trước và giờ chỉ còn mình Nam trong cửa tiệm này . Nam chưa muốn về dù ở nhà một đống hành lí đang thực sự chờ đợi để được anh sắp xếp .

Nam ngước mặt lên , anh nghĩ về điều gì đấy .

“ Cô bé đó … ” – Nam nói nhỏ đủ chỉ để mình anh nghe thấy .

Cô bé mà Nam đang nhắc đến cũng là người đang tràn ngập trong trí óc anh lúc này chính là San San.

Khi anh bắt lấy tay cô bé , Nam thực sự đã hoàn toàn khựng lại nhưng chỉ là San , Linda và Demon không nhận ra biểu hiện khác thường trong mắt Nam mà thôi .

Nam tự hỏi , cô bé đó liệu có thật sự đang giữ chăng ?

? Thứ Nam đang ám chỉ là gì cơ chứ ?

Bất ngờ, Nam đứng dậy , anh quyết định không ngồi lâu nữa vì Nam biết ngoài kia vẫn còn rất nhiều việc mà anh cần phải giải quyết .

Mục đích của Nam trong vòng hơn trăm năm qua đã gần đạt được , có lẽ chỉ cần vài bước nữa sẽ chính thức cán đích và bước cờ tiếp theo anh đi là rất quan trọng .

Mục đích của họ cũng sẽ thành công nếu anh hoàn thành được một trong những bước cuối cùng này . Tất cả sẽ đều chấm dứt và Nam sẽ có được thứ mà anh cho rằng mình luôn luôn khao khát và muốn đánh đổi ngay hiện tại này .

“ Anh ơi . ” – Người phục vụ chạy vội theo Nam khi anh mới chỉ bước vài bước xuống cầu thang .

Nam ngước nhìn lên,ánh mắt anh không biểu lộ bất kì cảm xúc nào và sâu hút đến mức nữ nhân viên ấy phải sững người lại .

“ Cô tính nói gì cơ ? ” – Khẽ nhíu mày , con gái thời nay thật kì lạ , có những cô nàng chỉ gọi một tiếng rồi lại im bặt không nói gì , cô bé nhân viên phục vụ này chính là một điển hình .

“ À … Anh … để quên chiếc điện thoại này . ” – Nói chậm rãi , câu nói dường như bị đứt quãng .

Người phục vụ vừa nói vừa giơ chiếc E5 màu trắng có gắn hình chibi của nhân vật L nổi như cồn trong Death Note . Nam nhíu mày , cái thứ đó đâu phải là của anh , thế quái nào cô bé này lại nhầm lẫn được nhỉ ?

Khoan đã , nhưng nó khá quen . Nam suy nghĩ , anh lục lại trí nhớ của mình một cách nhanh chóng nhưng thật cẩn thận .

Ánh mắt Nam chuyển sang hướng khác , nữ nhân viên cũng thoáng ngạc nhiên khi người con trai sáng giá này lại phút chốc im lặng . Nhưng cô không dành thời gian để chờ đợi anh , thay vào đó , người con gái này đang đánh giá từng chi tiết trên gương mặt Nam .

Anh ta rất quen , hình như cô đã gặp ở đâu rồi . Gương mặt không giống người thuần Việt mà thêm vào đó là sự hòa hợp giữa nhiều dòng máu khác nhau . Rõ ràng là anh ấy rất quen nhưng cô không tài nào nhớ nổi .

“ Đúng rồi , nó là của tôi . Cảm ơn . ” – Nam tiến lại gần , anh nở một nụ cười trông đầy lịch thiệp .

Nam rời khỏi quán , tay cầm chiếc E5 bỏ vào túi , còn nữ phục vụ thì cứ ngây người ra nhìn theo .

“ Đó là…Hoàng Thiên Nam ??? ” – Đến bây giờ cô ấy mới nhớ ra chàng trai thiên tài người Việt ấy nhưng có lẽ đã quá muộn vì anh ấy giờ đây đã rời khỏi tiệm và mất hút dưới ánh nắng chói chang của Sài thành.

CÙNG LÚC ĐÓ :

“ Dạ , em biết rồi . Cảm ơn , chào anh nhé . ” – San nở nụ cười tươi với Quốc , nó tiến ra ngoài , cánh cửa đã được Quốc mở giùm .

Một tay cầm giỏ hoa , một tay phải chỉnh lại vai balô bị lệch , dù khi nãy San đã chỉnh lại nhưng giờ cái balô chết tiệt ấy vẫn chứng nào tật nấy lệch qua một bên . Aizz , balô nè , ngươi thiệt là biết cách làm chủ nhân của ngươi mệt mỏi mà !

“ Thi vào Kaisoul khó như quỉ !!! ” – Con nhỏ vừa đi ngang qua San đang làm nhàm qua điện thoại với ai đó về Kaisoul,tiếng nói to vang vọng đến tai San, không chần chừ , lập tức nó bay vào hóng hớt ngay và luôn .

Kaisoul ??!! Ha ha , có lẽ mọi người chưa biết chứ San San là học sinh của trường Kaisoul đó nha .

“ Nghe nói có mấy đứa học lực bình thường thế mà cũng chui vào được cái trường ấy ! Tức chết được . ” – Cô bạn ấy tiếp tục rủa xả Kaisoul rồi đến học sinh Kaisoul .

Grừ !!! Cái này không thể bỏ qua được , thật ra , San San nhà ta đúng là đậu vào Kaisoul nhưng nó không hẳn học giỏi , học lực cũng thuộc dạng bình bình . Đợt thi vào Kaisoul , San chỉ đạt điểm trung bình khá nhưng Kaisoul là một ngôi trường rất kì lạ , họ quan trọng về trí thông minh tiềm ẩn trong con người và San tự hào vì nó cũng thuộc dạng người như thế . Ngoài Toán , Anh , Văn , Kaisoul còn có một bài thi “ Bổ sung ” , gọi là “ Bổ sung ” thế thôi nhưng chính bài thi này sẽ quyết định toàn bộ kết quả thi vào Kaisoul của người ấy .

Bài thi này rất kì lạ , đó là theo ý kiến của nhiều người và cũng là của San San . Nhưng riêng đối với San thì bài thi đó quả thực rất dễ . Bài thi ấy hằng năm có những câu hỏi khác nhau nhưng đều hỏi về những vấn đề xã hội hay nói rõ ra là những chuyện trên trời dưới đất , nhưng người ta nói rằng , bài thi đó mới thực sự quyết định kết quả thi vào Kaisoul . Vì những người ra đề là những chuyên gia danh tiếng đã dùng nó làm thước đo cho trí thông minh của thí sinh . Họ sẽ phải trả lời hơn 200 câu hỏi theo ý mình , qua đó , giám kháo sẽ biết được tiềm năng của học sinh đó đến đâu và theo hướng nào .

Kaisoul là ngôi trường rất quan trọng về trí thông minh của học sinh và muốn khai thác nó thành công và hiệu quả nên Toán , Anh , Văn có thể thấp điểm nhưng bài thi “ Bổ sung ” nếu đạt điểm cao hay được đánh giá cao của các giám khảo Kaisoul , thí sinh đó hoàn toàn có thể đậu vào Kaisoul . Bài thi “ Bổ sung ” này là để khai thác và chọn lọc ra những người thông minh nhất . Họ có thể không học giỏi nhưng họ thông minh hay thậm chí là ranh mãnh vẫn có thể đậu vào Kaisoul .

Trí thông minh một khi được khai thác sẽ đạt nên hiệu quả cao vì vậy hằng năm , Kaisoul luôn đạt được những thành tích mà bất kì ngôi trường nào trên thế giới cũng phải mơ ước . Những học sinh của họ luôn có thể đứng trên đấu trường quốc tế mà không ngần ngại đoạt giải . Không chỉ đoạt giải về học tập mà còn về thể thao , âm nhạc và rất nhiều lĩnh vực khác .

Nhưng không phải nói vậy thì bài thi “ Bồ sung ” sẽ quyết định tất cả , nếu Toán , Anh , Văn đạt điểm tuyệt đối thì vẫn có thể đậu vào Kaisoul . Nhưng nếu bài thi “ Bổ sung ” dưới 20 điểm thì thí sinh đó sẽ bị loại hay Toán , Anh , Văn dưới 2 điểm cũng sẽ liệt vào danh sách đen .

Kaisoul là một ngôi trường rất đặc biệt vì việc tuyển sinh rất khác lạ so với mọi trường trên đất nước . Nó được mệnh danh là ngôi trường đào tạo những thiên tài tiềm ẩn hay ngôi trường danh giá mà mọi học sinh đều khao khát .

San đương nhiên cảm thấy bản thân rất may mắn khi đậu vào Kaisoul , năm ấy , quả thực không thể phủ nhận là San đậu vào Kaisoul nhờ bài thi “ Bổ sung ” , điểm bài thi đó , nó đạt được là 75/100 , đó là con số đáng mơ ước của nhiều thí sinh từng , đang hay sẽ muốn thi vào Kaisoul . Dù rằng điểm Toán , Anh , Văn của nó rất í ẹ so với những người khác nhưng nó đã giành được một vé vào Kaisoul một cách ngoạn mục như thế đấy .

“ Để hỏi con bạn là năm nay mình sẽ học lớp nào đây ta . ” – San chợt nhớ ra ngày nhập học của nó cuối cùng cũng đã đến gần . Có lẽ ở trường người ta cũng đã dán thông báo rồi chẳng nên .

San đưa tay vào túi quần , nó móc túi bên phải , không thấy gì ==” , để xem túi còn lại thế nào đây . Thế là San móc túi bên trái , cũng không thấy gì ! Thế là sao ??? >O<

San móc đi móc lại hai túi quần của nó nhưng San chẳng thấy chiếc điện thoại của nó đâu cả . Vậy là thế nào , nó nhớ rõ ràng là bản thân đã để trong túi quần cơ mà !!!

San lục tung mọi chỗ , nó đặt giỏ hoa xuống , mở balô ra và không ngừng tìm kiếm . Hết cách ! Cuối cùng là sao ??? Sao chẳng thấy E5 yêu dấu đâu hết T~T ???

Khoan đã … cái quần này San mua ở 2daysale rất đẹp nhưng chán cái là có cái túi quá nông , ngồi ép ép một hồi là y như rằng thể nào cũng rớt cái gì đó ra khỏi túi . San sém bị rớt điện thoại mấy lần tất cả cũng chỉ tại cái quần này nhưng số nó sinh ra vốn may mắn hơn người nên lần nào San cũng phát hiện ra và lấy lại được . Thế làm quái nào lần này lại gặp xui vậy trời T~T .

Mẹ San thể nào cũng cắt đầu nó ra luôn chứ chẳng vừa nếu nó làm mất điện thoại ! San sẽ bị xử đẹp chứ chẳng bao giờ có chuyện “ Mẹ ơi con làm mất điện thoại , mẹ mua cho con cái mới nha mẹ . ” , nói ra là roi vào mông ngay chứ không cần nhiều lời đâu .

Trời ơi , bất chấp tất cả nó phải kiếm ra , nếu không là chết mất ! >~<

“ Nghĩ đi San , nghĩ đi San . ” – San để hai tay ép chặt hai bên đầu nó , vỗ vỗ . San cố lục lại trí nhớ .

Khoan đã , nó nhớ rồi ! Chỉ có chỗ đó ! Lạy trời cho điện thoại có ở đó chứ không thì San tiêu mất !

Không cần suy nghĩ thêm , San co giò ba chân bốn cẳng lên chạy thật nhanh . Nó mong sao chiếc E5 của nó sẽ ở đó , làm ơn hãy ở đó đi , làm ơn hãy ở Tour Les Jour đi mà !!!!

+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+

“ Hộc hộc . ” – San thở phì phò , người khom đúng 90 độ , tay đặt trên hai đầu gối nhìn về phía cửa tiệm Tour Les Jour .

Không dành thời gian để nghỉ mệt , nó nhanh chóng mở cửa tiệm , tiến vào với bộ mặt cực kì hình sự .

Bảy phút sau :

“ Thôi chết rồi . ” – San dật dà dật dựa đi ra , mặt hết sức sống , hai mắt lơ đễnh nhìn lên trời cao .

“ Trời ơi !!!!!!!!!!!!!!!! ” – Bỗng dưng nó hét to , khiến cho xe cộ , người người qua lại nhìn nó chằm chằm . Con bé này bị điên à ?

San ngồi khụy xuống đất , nó còn không khóc nổi nữa đây này . Thể nào San cũng bị la cho mà xem , mẹ nó sẽ không tha cho nó mất nhất là khi San bị mất điện thoại với lí do lãng xẹt như vậy . Thể nào mẹ nó cũng nói : “ Đã biết cái quần thế mà vẫn mặc ! ” . Biết làm sao được vì cái quần này quá đẹp , mà San thì yêu cái đẹp hơn bao giờ hết nhưng kiểu giải thích như thế chả khác nào tự đeo gông vào cổ mình .

“ Cô đang tìm thứ này à ? ” – Có tiếng nói chợt xuất hiện nhưng San không quan tâm , chắc là ai đó đang nói với ai đấy thôi mà .

Còn nó phải làm sao đây T~T ? San chẳng biết làm gì ngay lúc này .

“ Cô không muốn lấy lại à ? ”

“ Hic , trời ơi làm sao đây … ” – San lẩm bẩm một mình , nhìn nó như không còn sức sống .

Bỗng nhiên , có gì đấy che lấp ánh nắng đang chiếu nhẹ vào mắt San . Cái gì thế nhỉ ? Đang buồn muốn chết mà còn bị chọc ghẹo là sao ? =~=

San đưa mắt ngước nhìn lên . AAAAAAAAA , cái điện thoại của nó !!!

Theo quán tính , San San cứ định giật lấy chiếc điện thoại của mình nhưng một ai đó lại giật nó ra sau . Tuy nhiên San không quan tâm điều đó , điều nó quan trọng chính là tại sao chiếc điện thoại lại có thể ở đây , ngay trước mặt nó cơ chứ ?? San nhớ mình đã mất điện thại rồi cơ mà , cơ thế có nghĩa là có người đã lấy giùm và trả lại nó sao . Phải nhìn cho bằng được con người đáng yêu ấy mới được !!

“ Cảm ơn … ” – Dù chưa nhận được điện thoại nhưng San vẫn cảm ơn thế mà câu nói của con bé lại bị đứt quãng , tất cả đều chỉ vì nó nhìn thấy người con trai ấy .

Hoàng Thiên Nam – chàng trai đẹp hơn hoa .

“ Cảm ơn anh . ” – San nói , tuy mặt hớn hở nhưng giọng nhẹ nhàng hơn hẳn . Dù sao cũng là người mới quen , không nên cứ rần rần như thường ngày được .

“ Không có gì . ” – Nam mỉm cười , xem cô nàng vui chưa kìa . Nhưng điều Nam chú ý không chỉ có thể , càng tiếp xúc anh càng chắc chắn rằng cô chính là mục tiêu của anh hơn bao giờ hết .

Rõ ràng là cô ta có .

“ Nhưng làm sao anh có nó ? Với lại làm sao anh biết nó là của tôi . ” – San hỏi , đôi mắt mở to hết cỡ . Nó thực sự muốn biết .

“ Người phục vụ nhặt được nó và tôi nghĩ nó là của cô . Tất cả đều nhờ chiếc móc này . ” – Nam điềm tĩnh nói , mặt không cười dù rằng trong trường hợp này , nếu là San thì nó sẽ mỉm cười tươi . Anh chàng này quả thực không giống kiểu người vui vẻ chút nào .

Theo câu nói của Nam thì San nhớ rồi , hóa ra anh chàng này cũng tinh ý gớm nhỉ , khi nãy San có nhận được một cuộc điện thoại , có lẽ vì thế mà Nam nhận ra chiếc móc hình L yêu “ vấu ” của con bé . Thiệt là một con người dễ thương hết sức .

“ À , là hình L trong Death Note . ” – Nó chỉ về phía chiếc móc đang ở trong tay Nam , cười tươi dù chưa chắc gì anh cũng biết về Death Note như nó .

“ Uh , là nó . ” – Nam đưa tay nâng chiếc móc như một hành động đồng thuận với San .

“ Cho tôi xin lại nó nhé . ” – San mỉm cười , mặt cực lừa tình ~^^~

“ Tôi không nghĩ mình có ý định sẽ trả nó cho cô . ” – Nam nói ngay , cực thẳng thắn và câu nói của anh khiến San đơ toàn tập .

Cái quái gì thế này ???? Nói thế là sao , tên này tính làm gì đây chứ !

“ Tại sao ? ” – San hỏi ngay lập tức , giọng điệu cứng rắn , cứ như núi lửa sắp phun trào đến nơi . Nói rồi , San nóng tính lắm .

“ Tôi chưa bao giờ có khái niệm sẽ làm không cho ai hết , nếu muốn tôi trả lại thì cô phải làm gì đấy . ” – Nam nói điềm đạm , trông anh chẳng có vẻ sợ hãi gì trước thái độ bực tức của San . Nam dường như thay đổi thái độ 180 độ .

“ Cái gì ? Có đưa lại cái điện thoại mà sao phải tính toán vậy !! ” – San thực sự nổi nóng , hình tượng hiền dịu mà nó xây dựng nên trước mặt Nam vài phút trước thực sự sụp đổ mà San cũng không cần quan tâm hình tượng làm gì ở đây . Cái anh chàng đứng trước mặt nó không còn tốt đẹp như nó từng nghĩ nữa .

“ Không tính toán thì không thể sống . ” – Nam cười , nụ cười quỷ quyệt , nụ cười mà San thề cả đời nó sẽ nguyền rủa cho đến chết .

“ Chứ anh muốn làm gì ?! ” – San nói , thằng điên này ở đâu chui ra chứ ! Đừng nói hắn ta bắt mình làm ba cái thứ bậy bạ đó nha !

“ Osin . ” – Một chữ , ý nghĩa nhiều .

Nam nhìn San thích thú , cô nàng thực sự rất nóng tính nhưng càng thế thì Nam càng thích , với lại anh sẽ không bao giờ từ bỏ con mồi của mình một cách dễ dàng dù là vì bất kì lí do gì .

Sau một hồi tiếp xúc , Nam thực sự khẳng định thứ quan trọng đấy đang được nắm giữ bởi người con gái này , Nam nhất quyết không thể để xổng con mồi này dù là vì bất cứ điều gì.

“ Osin gì chứ ? Anh có bị điên không ? ”

“ Đừng giận thế , không hẳn là osin . Chỉ là người thay tôi làm một món ăn thôi . ” – Nam chậm rãi trả lời .

Nói đến đây , San cũng nguôi nguôi . Món gì mà anh ta lại muốn mình làm đến vậychứ ? Anh ta thực sự đói đến thế cơ à ?

“ Món gì ? Tại sao tôi phải làm ? ”

“ Nama chocolate . Sắp tới là sinh nhật Linda , tôi muốn cô làm nama chocolate để tôi tặng cô ấy . ”

“ Sao anh không tự làm ? Với lại ra tiệm mua thiếu gì . ”

“ Tôi đã hứa với Linda là tôi sẽ tự làm . ”

“ Thế thì anh tự làm đi . Anh tính lừa cô ấy đấy à ? ” – San nói trong tức giận , hơi thoáng ngạc nhiên .

“ Quá trung thực thì không thể sống .” – Nam mỉm cười , nụ cười rất đẹp nhưng trong mắt San thì láo không tưởng được .

Lại “ không thể sống ” , chẳng lẽ tên này không biết nói gì ngoài ba từ ấy sao ?!

“ Tôi không biết làm . ” – Bốn chữ thôi , San chẳng muốn dính vào con người này chút nào .

“ Đừng nói dối , tôi biết là cô biết làm . ” – Nam đưa mặt lại gần San , đến mức nó có thể cảm nhận được hơi thở của anh , nhưng hơn hết , San lại bị đôi mắt Nam thu hút . Đôi mắt đó thực sự quá đẹp nhưng lại khiến San rất sợ , thực sự nó cũng chẳng biết tại sao .

Nam nhìn San , cô bé đang đỏ mặt khi mặt anh quá gần nó thế này . Nam biết San đang nói dối , anh luôn có khả năng đó và nhất định, anh phải khiến San đồng ý bằng mọi giá .

“ Nếu không làm thì đừng có mơ lấy lại điện thoại . ” – Nam đưa mặt ra xa , đến bây giờ San mới cảm thấy bớt hồi hộp và tự nhiên lại thấy an toàn hơn hẳn .

“ Thế là ăn cắp . ” – Thằng điên này rốt cuộc đang tính làm gì cơ chứ ? Làm nama chocolate để lấy lại điện thoại , có cho nó hàng ngàn đô thì San cũng chẳng tin anh ta bình thường bao giờ .

“ Tôi sẽ cho người nghèo , thế thì gọi là từ thiện . ” – Nam cười , cái lí lẽ mà anh đưa ra chính thức chặn họng nó . Tên này vốn trời cho thông minh để làm ba cái chuyện vớ vẩn này sao ? Nhưng nói thật thì San San không còn có thể cãi được bất kì điều gì .

Phải lấy lại điện thoại nhưng bằng mọi giá không làm osin cho tên này !!!

San hóa cuồng , nó bay lại giật cái điện thoại nhưng nó là sức con gái , San ngã ra đất khi nó bị hụt và không tài nào lấy lại được thứ thuộc về mình . Nam không đánh nó nhưng anh di chuyển quá nhanh và San không thể lấy lại thứ gì được . Sao anh ta cái gì cũng giỏi vậy , cả di chuyển cũng nhanh hơn người là sao cơ chứ !

“ Được !!!!!!! Tôi - sẽ - làm !!!! ” – Nó hét vào mặt Nam , dù hung hãn thế thôi nhưng San đang rơi vào trạng thái bất lực hơn bao giờ hết .

“ Ngoan đấy cô bé . Cùng chọn nguyên liệu nào . ” – Nam nói , giọng đúng đang đem nó ra đùa cợt .

Để rồi xem , bà sẽ mi biết thế nào là lễ độ ! Ăn hiếp San San không phải chuyện đùa đâu .

“ Đợi một tí , tôi phải đem hoa về cho mẹ . ” – San nói , mặt ỉu xìu .

“ Được , vậy giữa đường cô ghé mua nguyên liệu luôn rồi đến địa chỉ này . Số căn hộ là 74 ở tầng 7 . ” – Nam đưa cho San tờ giấy nhỏ cứng hình vuông . Nó đọc lia lịa , ôi , nó đang mơ chăng ? Đây là tòa cao ốc Queen Mary cơ mà !

Queen Mary là một trong những tòa cao ốc nổi tiếng nhất ở Sài thành về độ sang trọng và sự đắt tiền của nó . San nhìn lên , anh chàng này quả thực không tầm thường chút nào , nơi ở là một căn trong Queen Mary thì đúng thực anh ấy có thể được gọi là đại gia chứ chẳng vừa .

“ Oh , biết rồi . ”

“ Nhanh lên đấy , tôi cho cô đúng một tiếng , không thì đừng mơ gặp lại điện thoại của cô nữa . ” – Nam vẫn điềm tĩnh như thế nhưng lần này giọng anh có gì đấy lạnh lùng hơn dù rằng trong lòng Nam cảm thấy rất thích thú khi nhìn thấy gương mặt cực biểu cảm khi bị bắt nạt của San ngay bây giờ .

“ Cái gì anh điên à ! Một tiếng sao đủ !! ” – San la bài hãi , đây rõ ràng là một thằng điên mà ! Bộ thiên tài , nhà giàu thì thích làm khó ai là cũng được à >=< !!!!

“ Tám giây đã trôi qua . Cứ ở đó mà nói đi . ”

AAAAAA , cái tên ôn thần này thiệt là làm người ta tức chết mà !!! Thần kinh anh ta đúng là không bình thường chút nào !!

Không có thời gian suy nghĩ , sau khi nghe câu nói như sét đánh ngang tai ấy của Nam thì San tự biết là mình không thể đùa với anh chàng này được . Một tiếng sao ? Nó chỉ còn cách co giò lên chạy hết sức , nếu không thì dế yêu của nó sẽ chính thức bay xa khỏi tầm tay . San không muốn thế đâu và cũng không muốn roi vào mông chút nào đâu .

Thế là nó chạy bán sống bán chết , ngày hôm nay quả thực nó đã chạy như các thành viên trong chương trình nổi tiếng Running Man của Hàn Quốc vậy . Tất cả cũng chỉ tại tên chết tiệt ấy mà thôi !!

Nam nhìn San chạy hối hả từ xa , miệng chốc cong lên một nụ cười hoàn hảo . Có thể cô ta không biết mục đích của anh nhưng Nam thì biết vì sao mình làm thế , càng biết rõ nữa là đằng khác .

Nam nhất định phải khép lại cuộc truy tìm đã kéo dài dai dẳng hơn trăm năm và đi bước tiếp theo một cách hoàn hảo nhất , đối với Nam đây là trò chơi và anh không bao giờ cho phép mình phạm sai lầm cũng như để xổng con mồi quan trọng một cách dễ dàng , không bao giờ .

+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+

Tại : Queen Mary .



Rào rào … rào rào …!!!

Tiếng mưa rơi ầm ĩ ngoài trời như bị che lấp bởi tiếng nước bật xối xả trong phòng tắm của căn hộ số 74 .

Từng giọt nước rơi xuống tụ thành một vũng rồi cuốn trôi xuống đường ống một góc phía dưới .

Ting tong … ting tong …!

Nam mở mắt , anh nghe tiếng chuông , liếc nhìn sang chiếc đồng hồ điện tử nhỏ trên tường ở góc phòng , một tiếng đã gần trôi qua , có lẽ Nam biết con người nào đang bấm chuông rồi .

Nhưng anh đang tắm , mặc kệ cô nàng bấm đến cỡ nào , Nam cũng không muốn đi ra ngoài chút nào.Hành hạ cô bé này cũng khá vui ấy chứ , gương mặt biểu cảm , giọng nói léo nhéo,tính cũng vui vẻ,có vẻ đó là một người tụ hội đủ nhân tố để có thể làm một diễn viên hài đấy . Đã lâu rồi Nam nhớ rằng mình chưa gặp được cô bé nào thú vị như vậy.

Ting tong ting tong ting tong ting tong ting tong ting tong ting tong ting tong ting tong !!!!!!!!!!!!!!!!

“ Bộ cô muốn phá nhà người ta hả !!!! ” – Nam xuất hiện đúng 5 giây sau liên khúc chuông nhà của San San . Con người này quả thực nhí nhảnh hết cỡ , bộ cô ta muốn phá chuông nhà người khác luôn sao , đây là lần đầu tiên Nam bước chân vào căn hộ này , căn nhà mới tinh như vậy chưa gì chắc sẽ bị con bé này phá hỏng nếu Nam không kịp quấn chiếc khăn tắm quanh người mà chạy nhanh ra quá !

“ Xin …xin … xin lỗi . Tui …tui tui lạnh quá !!! ” – Trước mắt Nam giờ đây là một cô bé đang co người lại vì lạnh , mặt trắng bệch đi như thiếu máu , cả đầu tóc , quần áo và cả bịch đồ cầm trên tay đã ướt nhem vì nước mưa . San San đã dầm mưa đến đây và Nam dễ dàng nhận ra điều ấy .

Không đợi gì , không cần suy nghĩ thêm bất cứ điều gì , Nam kéo tay San vào trong căn nhà .

“ Đợi một chút tôi sẽ lấy đồ cho cô thay . ”

Thế là Nam chạy nhanh vào trong để San ngồi trên bục thềm gỗ cách cửa khoảng 3m . San nhìn theo , hồi nãy giờ nó mới để ý , anh ta chỉ quấn cái khăn trên người . Hic , xấu hổ quá !!!

Nhưng mà thôi kệ , giờ San chỉ cảm thấy rất lạnh và nó không cần quan tâm bất cứ điều gì . Dù vậy không phủ nhận rằng San cảm thấy điều gì đó vui vui trong lòng khi nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Nam dành cho nó .

Tất nhiên vì nó được anh chàng đẹp hơn hoa quan tâm cơ mà ^^~ .

“ Thay đồ đi , nếu không sẽ bị cảm lạnh đó . Phòng dành cho khách đi lên cầu thang quẹo trái . ” – Nam đưa cho nó xấp đồ khô ráo sạch sẽ , San “ ừ ừ ” , nhìn thoáng qua thì hình như đó là đồ con trai thì phải , mà thôi mặc kệ , San lạnh quá và nó phải thay đồ ngay đã .

San chạy nhanh về phía cầu thang , nền của căn hộ tất cả đều làm bằng gỗ , cầu thang thành trắng , bên dưới là kính và những bậc thang bằng gỗ trắng . San chạy nhanh lên tầng trên , hai bên nó là kiếng , nhìn sang một bên là góc vườn sinh hoạt nhỏ có đủ thứ cây cỏ , vĩ nướng , một bộ ghế sang trọng và xích đu , một bên là cây cảnh được trang trí trong lồng kính kéo dài xuống cả tầng dưới . Tiến theo đường thẳng đi vào trong , San nhìn bên phải có một căn phòng có cửa hai cánh bằng gỗ mun đen rất sang trọng .

San nhìn qua bên trái , có một căn phòng y như lời Nam nói , có lẽ đúng là nó đây rồi . San tiến lại gần , căn phòng này cũng có cánh cửa to bằng gỗ y hệt căn phòng nó thấy khi nãy . Nếu đứng từ đấy nhìn sang trái , sẽ lại thấy một cầu thang khác dẫn lên tầng trên .

San San mặc kệ , đúng là căn hộ này đẹp đến tàn nhẫn nhưng cái gì thì khám phá sau , giờ nó lạnh teo người rồi vì trong nhà Nam đang bật máy điều hòa cơ mà .

San bước nhanh lại gần , nó vặn tay nắm cửa rồi bước vào . Woa , đúng như San dự đoán , nhà của chàng trai thiên tài này hiện đại và sang trọng hết sức tưởng tượng à nha ! Một không gian tuyệt vời khác như hiện ra trước mắt San .

San thề là cho dù đôi khi đi du lịch , nó có thể may mắn được ở khách sạn bốn đến năm sao nhưng chưa bao giờ được chiêm ngưỡng những thiết kế tinh tế và sang trọng đến vậy . Mọi thứ khiến San dường như quên đi cái giá lạnh do bị dầm mưa đem đến .

San khóa cửa lại , nó đặt quần áo trên chiếc giường lớn được đặt trên tấm thảm to màu sậm dưới nền gỗ . Chiếc giường hiện chưa có drap , có vẻ Nam chỉ vừa chuyển về .

San mặc quần áo mà Nam đã đưa cho mình , đó là một chiếc áo sơ mi trắng có tay dài , ở phần cánh tay từ vai xuống gần đến chỏ tay là màu đen vệt xám và chiếc quần thun đen dài . San mặc hơi rộng , nội chỉ cái áo của Nam là đã dài đến gần đầu gối nó chứ chẳng đùa , cái quần thì hình như chân của anh chàng này quá dài nên khi San mặc vào nó dư ra một khúc ==” .

Thế là không còn cách nào San San nhà ta phải xắn quần lên vì nó chẳng muốn vấp té khi đang di chuyển đâu . Vừa xắn tay áo , San vừa nhìn quanh căn phòng .

Đây rõ ràng là một căn hộ vẫn còn mới tinh , theo San biết thì Nam chỉ vừa mới trở về Việt Nam , nếu thế thì căn nhà của anh chàng tuy chưa được bày trí rõ ràng nhưng thực sự vẫn khá đầy đủ tiện nghi .

Chiếc tivi Sony 42 inch có đèn led chiếu xuống được treo trước giường ngủ. Đây là một căn phòng với màu chủ đạo là trắng và đen . San nhìn sang phải , nó tiến lại gần và kéo tấm màn lớn màu đen trông đắt tiền ra , trước mắt San là một tấm kính cao bằng chiều dài của một bức tường trong phòng , San nhìn ra bên ngoài và nó có thể thấy rõ màn đêm với những ánh đèn sáng rực từ đường phố bên dưới .

Trời vẫn chưa ngớt mưa .

A ha ! Mà có điều San San vừa mới phát hiện , nó nhận ra ban công nhà anh chàng này 100% đều được làm bằng kính trong suốt và hướng có thể nhìn ra toàn cảnh Sài Gòn về đêm . Chỉ mới là phòng dành cho khách mà đã tuyệt vời như thế thì đúng là có một căn trong đây thì không thể chê vào đâu được .

San mở cửa bước xuống lầu , nó đi chầm chậm vì sợ vấp ngã . Kẻo mà mấy cái ống xoắn của nó ở quần dở chứng tụt xuống thì San vấp như chơi .

“ Hơi rộng nhỉ ? ” – Nam tay cầm máy chơi game hướng mắt về phía San , anh ấy giờ đã mặc lại quần áo đàng hoàng chứ chẳng còn quấn cái khăn qua người nữa . Hên hết sức , giờ San đã không còn thấy lạnh lẽo nữa nên nếu nhìn thấy cảnh tượng đó , chắc người nó sẽ bốc hỏa vì ngượng mất .

“ Anh chơi gì thế ? ” – San tiến lại gần , nó ngồi xuống kế bên Nam , nhìn vào màn hình rồi nhìn sang Nam tò mò hỏi .

“ Biết làm gì . ” – Nam đáp lại . Con người này sinh ra chắc đã từng làm rất nhiều người quê độ rồi , người ta hỏi mà chẳng bao giờ chịu trả lời đàng hoàng cả .

“ Đây này . ” – Đặt chiếc khăn trắng nhỏ lên đầu San trong vẻ ngạc nhiên của nó , Nam vẫn dán mặt vào màn hình tivi .

Nam biết rằng nếu dầm mưa thì sẽ rất dễ bị cảm , anh không muốn một cô gái hay bất cứ ai vì anh mà cảm lạnh .

“ Nước từ tóc cô sẽ làm dơ nhà tôi . ” – Thế mà khi trả lời người con gái ấy , Nam lại nói khác hoàn toàn những suy nghĩ của mình .

Nam cũng không biết tại sao nữa , nếu là những cô gái khác như các cô nàng siêu mẫu hay những hot girl mà anh từng hẹn hò hay có thể nói rõ hơn rằng toàn bộ nữ giới trên thế giới này,Nam sẽ đều luôn luôn có thể nói ngọt hơn tất cả những gì mình nghĩ hơn rất nhiều . Nhưng cô bé này thì Nam lại không đối xử như vậy , anh thề là anh không biết tại sao .

San xị mặt , nó lè lưỡi nhẹ ra ngoài . Người này quả là khó ưa , có nằm mơ nó cũng chẳng ngờ thứ con trai như vậy mà hàng ngàn cô gái lại đi hâm mộ , tất nhiên là nó cũng từng như họ nhưng giờ thì dẹp tất , “ trai đẹp là trai để ngắm , mất nết là tránh bỏ xa ” , nó sẽ không bao giờ thích anh chàng này một lần nào nữa .

“ Chỉ tôi chơi đi , để tôi chơi với anh , chứ game mà chơi một mình thì chán lắm . ” – San chán nản trả lời , nó nghĩ chắc Nam sẽ lại trả lời một câu nào đó khiến San quê độ nữa đây .

Nhưng khác với những gì San nghĩ , Nam nhìn cô bé rồi bất chợt bật cười phì .

“ Cô muốn chơi đến thế à ? ” – Nam nhìn San đang phồng một bên má, bỗng nhiên anh lại thấy lúc này nó rất đáng yêu , vẻ đáng yêu Nam không thể giải thích được . Nam tiếp xúc với rất nhiều cô gái nhưng người như San thì anh thực sự mới gặp lần đầu .

Thiên Nam không biết rằng , không phải vì San khác biệt so với những cô gái khác mà chỉ là do anh cảm nhận về San như thế .

“ Lại đây tôi sẽ chỉ cô chơi . ” – Nam dúi vào tay San bộ điều khiển game , mặt không nở nụ cười .

Dù vậy San vẫn bất ngờ kinh khủng , anh chàng này sẽ chỉ cho nó chơi game sao ? Woa , chuyện đúng lạ à nha ! Mặc kệ , nó muốn chơi game , còn chuyện nama chocolate thì để sau .

“ Thế này … rồi cô bấm nút này … ” – Nam chỉ San cách chơi , anh chàng cũng khá ngạc nhiên khi con bé này lại học nhanh những thứ anh dạy đến vậy . Thế cũng tốt , học nhanh thì không cần phải tốn nhiều thời gian để chỉ bảo nữa .

Thế là họ ngồi đó cùng luyện game hơn cả một tiếng .

“ Nè ! Anh ăn gian !!! ” – Tất nhiên là trong lúc chơi họ vẫn có những xích mích với nhau .

“ Tôi không ăn gian , tại cô chơi dở thôi . ” – Nam cười láu cá , gương mặt cực kì tự đắc , tất nhiên vì anh vừa thắng San San cơ mà .

Và cứ thế căn hộ số 74 lâu lâu lại vang lên những tiếng cãi nhau chí chóe kiểu trẻ con không tưởng được .

“ Cô tính làm hương gì ? ” – Nam một tay cầm chiếc ly chứa rượu , một tay đặt trên bàn của quầy bar mini trong nhà .

“ Cacao . ” – San bận rộn dưới bếp nên nó chỉ trả lời thật ngắn ngọn .

Bất ngờ , San ngưng lại , nó quay sang hỏi Nam bằng một gương mặt thật nghiêm túc .

“ Anh tính lừa Linda thế à ? ” – Phải , đó thực sự là điều San quan tâm hơn tất cả . Việc làm của nó chẳng khác nào bắt tay Nam cùng lừa dối Linda và San không muốn thế , nó ghét sự dối trá nhất là trong tình cảm . Hơn ai hết , San biết Linda rất quý Nam .

“ Lừa dối này không mang tính tiêu cực , nó khiến người khác cảm thấy hạnh phúc . ” – Nam nói , tay khuấy nhẹ ly chè đậu đen mà San đã đem theo từ nhà đến đây .

San và Nam im lặng nhìn nhau , họ không nói gì nữa . Cứ tưởng sẽ cứ mãi chìm đắm trong ánh mắt dành cho nhau như thế nhưng Nam lại nhìn sang hướng khác và anh rời khỏi quầy bar .

“ Tôi sẽ sấy đồ cho cô . ” – Nam quay mặt đi về cầu thang trắng . San không thấy mặt anh , nó cũng không nói gì .

San San nhìn theo sau Thiên Nam bước dần lên tầng trên , một sự thay đổi nào đó có trong ánh mắt nó . San ngạc nhiên và nó cũng tự lẩm bẩm một mình .

“ Dáng người này ... hình như mình đã nhìn thấy ở đâu rồi nhỉ …? ”

+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+

Nam đóng cửa phòng lại , anh không khóa chốt và đi lại gần phía phòng tắm . Anh nhìn bộ quần áo còn ướt được treo trong nhà tắm sang trọng .

Nam đưa tay rà sát chiếc bàn bằng đá hoa cương đen trước chiếc gương lớn và cầm lấy chiếc máy sấy màu đen trên bàn .

Tiếng máy sấy vang lên , Nam lặng lẽ sấy chiếc áo vẫn còn đính những hạt nước mưa đêm trên ấy .

“ Không ở đây . ” – Nam nói nhẹ và nhỏ . Mặt anh vẫn không có biểu hiện gì .

Thứ Nam cần không có ở đây và Nam dường như đoán được nó đang ở đâu . Anh sẽ làm gì để có nó ? Liệu anh có thể giao cho ông ta sớm nhất hay không ? Nam không biết được nhưng khi khoanh vùng được đối tượng , Nam biết đích đến đang gần ngay trước mắt .

Khẽ mỉm cười , Nam cần kéo dài thời gian . Trước khi gặp lại những con người ấy , Nam muốn mình có thể hoàn thành một cách hoàn hảo nhất .

Họ là người đã quên đi thứ gọi là gia đình và ông ta là người đã ruồng bỏ anh . Họ là người giam cầm sự tự do của anh .

+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+

San đổ hỗn hợp vào khuôn vuông rồi nó dùng một lớp nylon phủ đè lên trên mặt để đẩy hết không khí ra ngoài để làm mịn mặt chocolate .

“ Phù . ” – Nó thở phào , cuối cùng cũng đến giai đoạn cuối , nama chocolate do nó làm thể nào cũng ngon ngất ngây cho mà xem .

San đưa tay lên cổ , nó thấy khát nước.Thế là San chạy vèo đến chiếc tủ lạnh có cửa hai cánh màu đen , giờ San mới để ý , Nam có vẻ rất thích màu đen và trắng với cửa hai cánh và kiếng vì mặt tủ lạnh cũng giống như mặt kiếng luôn này nhưng chỉ khác là nó có màu đen tuốt luôn mà thôi .

“ Ở đây có chanh hông ta . ” – San uống nước chưa đã , nó lại nghĩ về thức uống khác .

Dạo này San ghiền nước chanh kinh khủng , cụ thể là sau khi từ bệnh viện về . Nó không biết là Nam mới dọn về đã vậy còn sống một mình thì sẽ có chanh cất sẵn trong tủ hay không . San không biết nữa và vì không biết nên nó mới lò mò từng ngăn trong tủ .

San nhìn thật kĩ từng ngăn , bỗng nhiên , đến ngăn nhỏ thứ ba của tủ lạnh , San San lại phắt hiện ra một ngăn nhỏ bí mật khác . Aizz , tủ lạnh thôi mà sao cũng phải giấu ngăn kĩ thế này , may là San tinh mắt nhìn ra chứ bình thường thì nó đố ai nhìn thấy cái ngăn bí mật đó .

“ … ”

Bụp !

Chai nước trên tay nó rơi xuống . Nó đang nhìn thấy cái gì đây chứ ?

Trước mắt San giờ đây là chục chục bịch nước màu đỏ thẫm như màu máu cất giấu trong ngăn tủ ấy . Nó không giống rượu , cũng không giống bất kì loại sinh tố nào , nó giống máu cực kì !

San thề là như thế vì thế mà nó rất shock , San có linh cảm nào đấy không hay , trước mắt nó , màu của loại nước kì lạ này không giống màu của bất kì loại nước nào bình thường cả .

“ Cô làm xong chưa ? ” – Nam đi xuống cầu thang.

San lập tức đóng sầm tủ lại , mặt tái đi và nó không nhìn Nam . Còn Thiên Nam , anh cau mày khi thấy hành động kì lạ đấy của San. Một người thông minh nếu có bí mật , liệu có khi nào anh ta không hiểu chuyện gì đang xảy ra hay không ?

“ … ” – Nam im lặng tiến lại gần với gương mặt lạnh lùng hơn bao giờ hết , ánh mắt anh như đang chứa một mối đe dọa khủng khiếp nào đấy .

“ Tôi … tôi sắp xong rồi . ” – San trả lời lắp bắp , nó không tránh được sơ suất dù có giỏi đóng kịch đến đâu vì San bị ánh mắt Nam lúc này làm cho bản thân căng thẳng hơn bao giờ hết .

Nam mở chiếc tủ lạnh và San lại tự động né sang một bên . Anh nhìn vào trong , cũng không nói gì và đóng tủ lại , cũng không nói gì .

“ Hì hì . ” – San cười trừ , thật ra chân nó run muốn xỉu ngay luôn rồi nè . Tự nhiên nó thấy sợ quá .

“ Loại nước cherry đặc biệt từ châu Âu , cô thích nó à ? ” – Nam hỏi nhẹ nhàng .

Cherry ?????? Ặc , thế là tất cả những gì San lo sợ nãy giờ đều chỉ vì nó đã hoang tưởng quá nhiều hết sao ? Ôi trời , San thề là khi nãy nó còn ngớ ngẩn đến mức nhớ lại chuyện tin đồn Linda hút máu người chết tại bệnh viện và liên kết với việc Linda và Nam quen biết nhau . Hic , làm người ta sợ muốn chết , cứ đi với mấy con người này chắc có ngày San phải mua máy trợ tim cho mình quá >~<

“ Ủa cherry hả ? Trời ơi làm hết hồn . ” – San hớn hở , nó cười như điên .

“ Tưởng gì mà hết hồn . Máu hả ? ” – Anh chàng này quả thực thẳng thắn đến đau lòng . Nam nhìn San mặt đang đờ ra , anh biết là con bé này chắc phải sợ đến chết chứ chẳng vừa , chỉ là mặt không muốn tỏ ra cho người khác biết thôi .

“ Ha ha , hôm qua tôi xem phim ma nên hay nghĩ lum la . À có chuyện này tôi muốn nói anh . ” – San chạy lại chiếc bàn đang để nama chocolate đằng đấy : “ Cái này cần để trong tủ lạnh hai tiếng . Chỉ còn rắc bột cacao lên thôi , tôi sẽ nói qua , vì khá đơn giản nên tôi nghĩ anh có thể làm tốt được . Thế thì cũng có nghĩa là anh đã góp phần làm ra nama chocolate này , vậy là không lừa dối nữa . ”

San nhìn Nam bằng vẻ trông đợi , nó mong từ anh một câu trả lời .

Nam nhìn San , anh ngạc nhiên và anh thấy được sự chân thành trong mắt San . Cô bé này quả trái ngược với anh , cô ta rất ghét sự dối trá nhưng dù sao thì ý tưởng của San cũng không tồi .

Nam gật đầu : “ Được . ” và San mỉm cười thật tươi , nó kéo Nam lại và chỉ anh cặn kẽ những gì cần làm.San không ngờ nó chỉ nói một lần mà Nam đã nhớ hết và nắm rõ mọi thứ. Đúng là không hổ danh thiên tài , anh ta thông minh thật đấy !

+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+

San hớn hở chạy xuống lầu khi đã mặc xong quần áo của mình vào , nó vui vẻ thế cũng đúng vì San đã có lại điện thoại yêu của mình mà .

San San tiến lại gần chiếc ghế sofa để lấy chiếc balô bị bỏ xó nằm một góc đằng đấy của mình .

“ Anh tính đi đâu à ? ” – San ngước mắt lên hỏi Nam bằng sự ngạc nhiên khi thấy Nam mặc một chiếc thun màu đen và quần jeans ngồi đấy bắt chéo chân còn mắt thì chăm chú vào tờ báo trên tay .

“ Đi với cô . ” – Phán một câu xanh rờn , Nam khiến San mồm chữ O to đùng .

Gấp tờ báo lại , Nam đứng dậy , tay để trong túi quần còn mặt thì tỉnh như ánh trăng nhìn nó .

“ Anh đùa à ? Đi đâu cơ chứ ? Đừng nói là anh tính về nhà tôi đó nha . Mẹ không cho tui dẫn trai về đâu. ” – San San nói một lèo , gương mặt hốt hoảng nhìn Thiên Nam . Nó không biết anh ta thông minh đến đâu , chỉ biết anh ta đưa nó từ bất ngờ này đến bất ngờ khác .

“ Vậy thì đừng về nhà , đi ăn đi . ”

“ Ăn cái gì ? Tui hết sạch tiền cũng do anh đó . ” – Dù trong trường hợp nào thì San vẫn nhớ tội ác mà Nam đã gây ra cho nó .

“ Cô đừng lo , tôi sẽ trả . ”

Không cần nghe San nói bất kì lời nào , Nam đi về phía cửa và cô nàng tất nhiên phải chạy theo nếu không muốn bị nhốt trong căn hộ này rồi . Với lại sau khi nghe ba từ “ tôi sẽ trả ” thì dù nếu có đần độn đến mấy , San cũng quyết không từ bỏ chầu ăn từ trên trời rơi xuống này . Không ngờ hôm nay đến đây cũng có lợi cho nó như thế , oh yeah , tiệm ăn thẳng tiến !

+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+

Nam , chân rất dài , người rất cao , đi rất nhanh . San , chân hơi ngắn , người cũng thường , lại lề mề . Cũng vì thế mà San San hiển nhiên bị Nam bỏ xa một khúc mặc dù họ xuống nhà xe cùng một chuyến thang máy .

“ Cái gì anh đi xe sao ? Nhưng anh chưa đủ tuổi mà ! Lỡ gặp cảnh sát thì sao ??? ” – Nó tuôn một tràng câu hỏi “ sao ” nhưng Nam vẫn không trả lời . Thiệt là tức chết với cái tên này mà , đầu óc của anh ta có bình thường không khi quyết định đi xe chứ ! Lỡ bị cảnh sát bắt thì sao T~T ?

Thiên Nam không màng trả lời một loạt câu hỏi của San , anh đưa tay lấy chiếc chìa khóa ra khỏi túi quần rồi bấm mở khóa cửa từ xa . Nam tiến lại gần chiếc xe đua màu đen , mở cửa rồi nhìn về hướng San :

“ Nếu cô chạy đúng luật thì ai điên lại đi hỏi bằng lái của cô chứ . ” – Và anh ngồi vào xe , đóng cửa lại .

My god ! San nhìn , nửa oán hận nửa thích thú . Oán hận thì tên này là con người thô lỗ nhất mà nó từng gặp . Thích thú vì anh ấy đi loại xe đua trông oách quá !! Đừng nhớ lầm nhé , San thích thú vì chiếc xe đua cơ còn chủ của nó thì thôi làm ơn cho San xin một vé bình yên .

San San đặt mông ngồi vào , đúng là mùi siêu xe , San sướng rơn vì từ nhỏ đến giờ nó mới được ngồi vào một chiếc xe đua ngầu như thế này .

Chiếc xe lăn banh chạy ra khỏi hầm , Nam hạ kính xuống , anh chống lên thành cửa , tay chạm vào mặt khi đợi chiếc xe phía trước qua trạm thu phí .

Bất chợt , Thiên Nam nhìn lên tòa nhà phía Tây của khu căn hộ cao cấp , anh khẽ cười nửa miệng .

“ Chúng ta sẽ ăn ở đâu vậy ? ” – San hỏi .

“ Cô muốn ăn ở đâu ? ”

“ Pizza đi ! ” – San cười tươi nói , mặt hớn hở chưa từng thấy .

Nam nghe rồi,anh đặt hai tay lên vô lăng và kính xe từ từ được kéo lên .

“ Tôi vừa nhìn thấy một người , hắn ta cũng từng rất thích pizza. ” – Một cách vu vơ , Nam nói với đôi mắt chứa đựng nỗi buồn vô tận . San không biết người đấy là ai và Nam cũng nghĩ như vậy . Kẻ đó là người luôn đặt nặng vấn đề thật giả . Một người trung thực và là kẻ bất hạnh .

San không biết người đó hay chỉ là … Nam và San tưởng rằng nó không biết ?

……

….



Chiếc xe đen chạy dài trên đường phố vẫn còn ướt vì nước mưa . Tất cả đều không qua mắt được con người ấy .

Dáng người cao gầy đứng trên tầng thượng của tòa nhà phía Tây khu căn hộ cao cấp , gương mặt tối đi bởi những mảng bóng phủ xuống của chiếc áo choàng đen có huy hiệu những thanh gươm chắn thành chữ X nằm dưới chiếc khiên và kề vào cổ một mãnh thú với những chiếc răng nanh sắc nhọn .

“ Đã lâu không gặp . ” – Mở một nụ cười nửa miệng đầy ngạo nghễ .

Gió vẫn đang gào thét và nhiệt độ hạ xuống thấp khi những giọt mưa vẫn còn rơi nhẹ nhưng âm ỉ . Cơn gió lay chiếc áo choàng tung bay và đôi mắt đó hiện ra , đôi mắt đỏ như màu của máu , của ác ma .

+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+

“ Cố lên ! Cố lên ! Cố lên ! Cố lên ! ” – San nhảy đành đạch trong quán pizza với gương mặt cực kì máu lửa và gào thét hết cỡ .

“ Sắp phân thắng bại rồi ! ” – Ông chủ tiệm mặc chiếc tạp dề màu vàng với gương mặt căng thẳng theo dõi từng li từng tí diễn biến của trận đấu .

Nam ngồi trên ghế đối diện một thanh niên cơ bắp cuồn cuộn trạc 20 tuổi , mặt anh đỏ bừng cả lên khi cố gắng vật tay của đối thủ xuống .

“ Hãy nghĩ về những suất nước trong menu miễn phí đi Nam !!! ” – San hét bên tai Nam , nó không biết nó càng nói thì càng khiến anh mất tập trung nhưng San thực sự quá khích không thể chịu được .

Nó muốn Nam thắng , Nam cũng muốn Nam thắng !

“ Yeah !!!! ” – San tung hô , hai tay giơ lên trời còn ông chủ tiệm thì mặt bơ phờ .

“ Anh giỏi quá ! Ha ha ha !!! ”

San nhảy cẩng lên , nó chạy đến ôm Nam trong niềm vui sướng cực kì . Tất nhiên rồi vì Nam vừa vật tay thắng người con trai có cơ bắp cuồn cuộn của ông chủ tiệm pizza cơ mà . Thế là họ được uống nước miễn phí ở đây cả tuần rồi , hura !!!!!!!!!!!

“ Không tệ đâu . ” – Đối thủ của Nam xoa tay , mặt buồn hiu nói .

“ Cháu nhìn thế mà khỏe thật đấy , he he . ” – Ông chủ tiệm mặc chiếc tạp dề vàng khi nãy mặt mày còn bơ phờ thì giờ đã tươi cười tỉnh táo chúc mừng Nam .

Nam mỉm cười đáp lại khi tay San vẫn quằng qua cổ anh. Nam biết là San cảm thấy rất mừng và Nam cũng cảm thấy thế . Anh không quan tâm việc uống nước miễn phí chỉ là anh cảm thấy vui lây trong niềm vui của San .

Đã nói , lâu lắm rồi Nam mới được gặp và ở bên một cô bé thú vị như vậy .

“ Đây là trò chơi tiếp theo , nếu ai xếp rubik được nhanh nhất sẽ được miễn phí một bánh pizza đặc biệt . ” – Ông chủ tiệm dõng dạc nói qua chiếc micro , đây có vẻ là một người đàn ông rất thích tổ chức trò chơi .

Khi vừa nghe xong lời thông báo , vốn tính ham vui , San kéo tay Nam trong khi anh chưa kịp uống được ngụm nước nào dù đã khá mất sức sau trò vật tay . Cô nàng này đúng là quá ham hố và vô tư mà .

“ Anh ấy sẽ tham gia . ” – San giơ tay Nam lên và cười tươi trước ánh nhìn ngạc nhiên của ông chủ quán . Anh chàng này tính tham gia nữa sao ? Ông ấy mỉm cười gật đầu , đưa con rubik cho Nam : “ Được , xin mời . ”

“ Cố lên Nam , vì tương lai pizza của chúng ta. Tôi tin anh làm được . ” – San thì thầm bên tai Nam , nó nháy mắt với anh chàng còn Nam thì mặt hơi bơ bơ vì hình như cũng đã thấm mệt .

Nhưng Thiên Nam ghét phải rút lui , anh ghét phải thua và theo anh , từ bỏ cũng là một cách thua cuộc .

Có tổng cộng bảy người tham gia , 5 nam và 2 nữ , họ đứng thành hàng ngang , gương mặt một số người khá căng dù đây chỉ là trò chơi .

“ 1 …2…3333333333 !!!!!!!!!!!!!!! ”

Khi ông chủ quán hô to đến “ 3 ” thì những bàn tay lia lịa sắp xếp chiếc rubik .

1 giây …!

2 giây …!

Có người đã hoàn thành xong hai mặt .

3 giây …!

4 giây …!

5 giây …!

Người ấy đang dần hoàn thành mặt cuối .

6 giây …!

CẠNH …!

Bất ngờ , bàn tay kia bấu chặt gương mặt hắn ta .

“ Chết đi . ” – Nam nói .

Người biến mất , chỉ còn nghe tiếng hét thất thanh vang lên một cách ghê rợn . Hai tên còn lại chạy đến hoảng hốt khi nhìn thấy người con trai có ngọn lửa màu đen trên tay .


Chiếc rubik số 5 được đặt xuống bàn trước sự ngạc nhiên của bao nhiêu người . Chủ quán dường như không tin được , ngước nhìn lên để tận mắt nhìn rõ gương mặt đầy tài năng đấy .

Họ sững người nhìn chàng trai ấy , anh ta với nụ cười nửa miệng thoáng qua rồi lại lạnh băng tiến về chiếc bàn còn chỗ trống nơi cô gái ấy đang mở to mắt nhìn anh .

….



“ Đây là pizza miễn phí của cậu, rất xứng đáng,chúc ngon miệng nhé . ” – Người đàn ông mặc chiếc tạp dề đặt dĩa pizza to lớn xuống bàn nhìn hai người mỉm cười .

“ Woa , lớn thật . Cảm ơn ạ . ” – San mỉm cười thật tươi .

San lấy nĩa và dao gấp một phần nhỏ chiếc bánh vào đĩa mình , còn Nam thì đang uống sạch ly Coca như khát mấy ngày liền .

“ Anh giỏi thật đấy , tất cả cũng nhờ anh . Chỉ tôi bí quyết đi . ” – San cười tươi , giờ thì nó đã được tận mắt chứng kiến tài năng của thiên tài người Việt danh tiếng lẫy lừng mà người ta thường nhắc đến và San , tất nhiên là nó cảm thấy ngưỡng mộ Thiên Nam hơn bao giờ hết .

“ Chả có bí quyết nào cả . ” – Nam lạnh lùng trả lời , anh lặng lẽ gấp phần pizza vào đĩa mình . Anh thật sự không nghĩ rằng có một bí quyết nào cả.

“ Uh , chắc là anh thông minh nên mới thắng nhiều vậy . ” – San San mỉm cười tươi , giờ thì nó thực sự quên hết mọi việc đáng ghét mà Nam từng làm với mình rồi .

“ Tôi thắng vì tôi ghét bị thua . ” – Nam trả lời ngắn gọn khi anh đang xẻ một phần nhỏ bánh pizza trên đĩa .

San nhìn Nam , câu nói của anh khiến nó phải suy nghĩ rất nhiều . Uh nhỉ , một người ghét bị thua thì sẽ không bao giờ cho phép mình thua . Anh ấy thực sự rất tài năng và hiếu thắng hơn những gì San từng nghĩ.

San không hiểu sao khi mọi thứ lại mâu thuẫn đến vậy , giờ thì nó không cảm thấy ghét Nam nữa dù đã có khá nhiều chuyện xảy ra vì San đã hiểu một phần nào đấy tính cách con người Thiên Nam . Đó là một chàng trai cuốn hút , mọi thứ của anh ta đều rất cuốn hút .

Thế là sau đó , Nam và San đã đánh chén sạch chiếc pizza đủ cho 5 người ăn và hai ly nước mà không cần trả đồng nào .

Thế là một ngày của họ đã trôi qua một cách thú vị như thế đấy .

+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+_+

San tung tăng vui vẻ đi vào con đường khá vắng để tiến về căn nhà của mình . Mẹ của nó vẫn đi ăn với đối tác chưa về . Khi nãy San vừa mới nhận được vài cuộc gọi của mommy nó xong , bà ấy muốn nó đi ăn với bà nhưng San lại đang nhai ngồm ngoàm miếng bánh pizza trong miệng đến no bụng rồi cơ .

Hôm nay với San San quả thực vừa vui mà cũng vừa buồn . Vui vì nó có lộc ăn , được vui vẻ sau khi bị hành hạ làm nama chocolate cho tên thiên tài quái dị và cũng nhờ tên thiên tài ấy mà nó được trải nghiệm thêm nhiều điều mới . Buồn vì lộc ăn lại dồn hết vào ngày hôm nay T~T , nếu mẹ nó rủ nó đi ăn vào ngày mai thì có phải hay hơn không chứ , cuộc đời đúng là không bao giờ hoàn hảo với ai được .

“ Giày cam đi đâu mà vui vậy ? ” – Tên nào tai bấm bảy tám lỗ , mặc chiếc áo ba lỗ , miệng còn nhai cây tăm chặn đường San lại .

San nhìn dè chừng , nó đang mang giày cam thế là nói nó chắc rồi . Nhưng nhìn tên này đúng không phải người tốt lành , nhìn mặt cỡ tuổi mẹ nó , đã vậy còn đểu . Eo , ghê quá !

“ Muốn gì ? ” – San hỏi , người né sang một bên .

“ Muốn chơi với em chứ sao ! ” – Hắn nháy mắt , mặt đểu không tưởng được .

San nhìn là biết nó gặp nguy rồi , nếu được San muốn đấm vào mặt tên này ngay và luôn nhưng cách đó không hiệu quả . Suy nghĩ hơn trăm kế , San sử dụng ngay kế mà nó nghĩ ra đầu tiên .

BỤP !!!!!!!!!!!!!

San đá mạnh vào giữa hai chân tên đó !

“ Con khốn !!!!!!!!!!! ” – Khỏi phải nói hắn ta lên gân máu và điên tiết vì San rồi .

San chạy ba chân bốn cẳng mà la cứu nhưng điều nó không ngờ chính là hắn có đồng bọn !!!!!!!!

Hai tên nữa xuất hiện , bịt miệng San lại , mặt dâm tà nhìn San cười đểu . Nó phải làm sao đây ??!!!!

“ Con kia đứng lại !!!!!!!! ” – Tên bị San đá khi nãy bay lại như điên , hắn tát nó , San ngã xuống đất .

Tụi nó bu lại , thằng đầu đàn không ngừng mắng rủa nó và San bị đánh bầm dập một cách đau đớn .

Từ phía xa cách đấy hơn chục mét là chiếc xe đua màu đen đậu sẵn . Qua kiếng chiếu hậu , người trên xe ngồi đấy lạnh lùng nhìn về phía cô gái đang bị ba thằng du côn đánh bầm dập và có ý định giở trò đồi bại .

Đó là một người con trai , anh ta có đôi mắt màu nâu hạt dẻ sâu hút và như có thêm màu xanh lục bảo trong đấy . Gương mặt lai lạnh băng hết sức hoàn hảo .

Anh ta chỉ im lặng nhìn cảnh tượng ấy .

Về phần San , nó bị đánh đến bất tỉnh .

“ Nè , thằng kia chở tụi này đến nhà nghỉ gần đây được không ?! ” – Tên đầu sỏ lại gần chiếc xe đen hỏi Nam .

Nam nhìn hắn ta , đôi mắt lạnh đến thấu xương . Anh mở cửa xe , im lặng không nói gì .

“ Ơ cái thằng này mày muốn chết hả!” – Tên kia giơ nắm đấm lên có ý đe dọa .

Bất ngờ , bàn tay kia bấu chặt gương mặt hắn ta .

“ Chết đi . ” – Nam nói .

Người biến mất , chỉ còn nghe tiếng hét thất thanh vang lên một cách ghê rợn . Hai tên còn lại chạy đến hoảng hốt khi nhìn thấy người con trai có ngọn lửa màu đen trên tay .

Bọn chúng chạy đi trong nỗi sợ hãi tột cùng nhưng …

“ AAAAAAAAAAAAAAAAAA !!!!!!!!!!!!! ”

Tiếng hét đó vang lên rồi lại chìm nghỉm như bị màn đêm nuốt chửng . Không còn ai ở đấy , tất cả đều biến mất .

Cô gái đó nằm trên nền đất , cả người bầm dập vì bị đánh quá nhiều và nước mắt chảy nhẹ xuống .

“ Làm ơn … ”

Cô gái đó mê man và nhớ rằng có ai đó đã bế thốc mình lên .

Một cảm giác rất ấm len lỏi vào tim , cô bé nhìn thấy ai đấy rất quen , rất quen và rồi San bất tỉnh , nó không còn thấy gì nữa .

Trong cơn hôn mê , San vẫn không quên được hơi ấm ấy và nó cảm giác mình đã đánh mất thứ gì đấy rất quan trọng trong cuộc đời .

Nhưng rồi tất cả đều chìm nghỉm vào bóng tối u mê và tĩnh lặng . Chiếc xe đen không còn và người con trai ấy cũng biến mất trong màn đêm .

/57