Hôn Nhân Ngọt Ngào

Chương 44 - Chương 44

/50


Hạ Nhã bị khiếp sợ không nhẹ, cô càng nghĩ trong lòng càng loạn, nhất thời tay chân lạnh nhắt, toàn thân phát run. Đã từng vì một tờ di chúc hoang đường mà gả cho một người, hóa ra sau lưng lại ẩn giấu nhiều tiền căn hậu quả không muốn người biết như vậy.

“Anh…. Tại sao anh ấy lại nói như vậy?”

Cố Bách Dã lắc đầu.

Hắn có thể nhớ lại chuyện xảy ra trong đêm đó, một mặt là vì Thương Ngao Liệt hiếm có dịp uống rượu, bị hắn moi ra vài câu nói thật cũng coi như ầm ĩ một hồi. Còn về phương diện khác, chính là hắn đều cảm thấy chuyện này quá thần kỳ, muốn hỏi sâu hơn, nhưng thật sự là moi không ra. Tuy nhiên chỉ bằng vài câu này, sức nặng cũng đã đủ.

Hạ Nhã không có cách nào chờ đợi lâu thêm, cô móc điện thoại di động trong túi ra, liều mạng ấn nút mở khóa. Cố Bách Dã đứng bên cạnh, biết rõ đối phương muốn gọi điện thoại cho Thương Ngao Liệt, hắn liền thức thời tránh mặt trước một bước.

Điện thoại đầu kia, Thương Ngao Liệt cũng đang chờ Hạ Nhã, chẳng qua là khi anh nghe thấy đối phương nói một thôi một hồi không đầu không đuôi…… không khỏi cảm thấy cổ quái.

Anh trước trấn an cô, nói: “Em chậm rãi nói, bây giờ em đang ở đâu?”

Hạ Nhã nói tên bệnh viện cho anh biết, lại sốt ruột nói với đầu bên kia: “Anh có thể tới đây ngay bây giờ một chuyến hay không? Em có chuyện rất quan trọng muốn hỏi anh, trong điện thoại nói không rõ……”

Thương Ngao Liệt nghe ra lúc cô nói chuyện mang theo giọng uất ức khóc nức nở, không khỏi cau chặt lông mày. Anh liếc mắt nhìn thời gian, khoảng thời gian này tình hình giao thông không phải giờ cao điểm, nghĩ nghĩ nói: “Anh hiện tại lái xe tới, khoảng chừng 20 phut´ là đến, không cho khóc nữa, nghe không?”

Hạ Nhã lấy mu bàn tay lau nước mắt, “Em biết rồi, em sẽ chờ anh. . . . . .

Cô sở dĩ thần kinh căng thẳng như vậy, toàn bộ là vì những lời nói Cố Bách Dã vừa mới nói với cô hiển nhiên không thể giải thích được. Cô biết rõ Thương Ngao Liệt coi trọng nhất lĩnh vực là cái gì, cho tới bây giờ người đàn ông này toàn tâm toàn ý tập trung tinh lực cũng không phải là công trình điều chế dược, mà là nghiên cứu gien.

Hạ Nhã tâm sự nặng nề, thẳng đến khi đến trước phòng bệnh Quan San San, chỉ thấy Cố Bách Dã cũng đứng ở đằng kia sửa sang lại tây trang màu trắng. Bản thân hắn cũng là một cái giá áo, chính là bình thường khoác lên mình bộ dáng đào hoa cà lơ phất phơ, hôm nay chỉnh trang lại rồi, còn khiến người khác rất là hảo cảm.

Cố Bách Dã cũng quay đầu hỏi cô, “Cô nói, em ấy sẽ chọn tôi sao?”

Hạ Nhã ngẩn người, mới nói, . . . . . Anh là anh họ của Thương Ngao Liệt, có ưu thế!

Ngắn ngủi đối thoại đi qua, hai người đi vào trong, Quan San San nằm ở trên giường bệnh, nói với người đàn ông bên cạnh: “Đồ anh mang về đi, nếu không lần sau cũng đừng gặp nữa.”

Đội trưởng đội cảnh sát hình sự đoán chừng đang muốn tạm biệt, liền khách khí đẩy qua đẩy lại với Quan San San, “Nào có đạo lý tay không đến thăm bệnh…. San San, em coi như là để cho tôi vui vẻ đi, được không?”

Quan San San còn muốn phản bác, lướt mắt liếc thấy người tới, cô không nhìn thẳng Cố Bách Dã, lướt qua mỉm cười cùng Hạ Nhã.

Hạ Nhã mở ra hai bàn tay rỗng tuếch của mình, “Đại đội trưởng, lời này của anh thật sự là đánh gụt một loạt người.” Nói xong cố ý liếc nhìn Cố Bách Dã.

Em dâu, tôi không giống cô, tôi có mang theo đồ.” Hắn còn cố ý nói lớn tiếng, mới đi đến trước mặt Quan San San.

Vừa rồi, trong lời nói của đội trưởng đội cảnh sát hình sự này ý tứ lộ ra đã đủ rõ ràng, hắn thích Quan San San, cũng không quan tâm cô đang mang thai đứa bé của người đàn ông khác. Điều này nói rõ đối phương đã nghiêm túc suy nghĩ qua vấn đề này.

Cố Bách Dã cũng nghĩ, nếu hắn còn không tỏ thái độ, liền thật sự bỏ lỡ mất thời cơ.

Quan San San vừa thấy Cố Bách Dã dựa tới, đơn giản quay đầu, không thèm chào hỏi cũng không để ý đến hắn.

Cố Bách Dã đột nhiên quỳ một gối xuống, từ tây trang lấy ra hộp nhẫn cầu hôn mang theo bên mình, cất cao giọng nói: “Ngày đó ở trường học nói muốn em gả cho anh, xác thực là anh xúc động. Khi đó anh căn bản là chưa suy nghĩ kỹ càng tương lai, chỉ muốn giữ em cùng đứa bé lại…. Nhưng bây giờ thì khác.”

Quan San San vẫn là không có nhìn hắn, không nhúc nhích giống như pho tượng.

Cố Bách Dã liền nói tiếp: “Đúng, anh không tốt, trên người một đống tật xấu, không đủ ổn trọng, không đủ một lòng, nhìn liền không giống như là người đàn ông của Cố gia….. Tuy nhiên anh lại họ Cố.” Hắn cười tự giễu. “Thứ duy nhất cầm được trong tay chính là trong nhà có một chút tiền, thế nhưng bởi vì tiền, em không muốn bị người ta nói trèo cao, anh cũng sợ người khác nói xấu sau long, hoặc là mới lạ nhiệt tình qua đi, có thể liền đường ai nấy đi hay không…….”

Quan San San mặc dù không để ý hắn, nhưng trong lòng suy nghĩ, thật ra thì hắn cũng không cần nói bản thân không tốt như vậy, cô cũng hiểu rõ ràng hắn.

Cố Bách Dã là phú nhị đại, nhưng ở trên thương trường cũng có một chỗ đứng của mình. Thương trường hiểm ác, đấu trí đấu dũng, hắn mới thường xuyên không có cảm giác an toàn, mà con người một khi mất đi lòng trung thành, sẽ khắp nơi lưu tình.

Hắn quen không ít bạn gái, nhưng từ khi quen cô cho tới bây giờ cô không có phát hiện hắn bắt cá hai tay, tính nết cũng tương đối khá.

Trái lại là cô, không có bất kỳ tư chất nào có thể bước vào hào môn. Cũng chính là bởi vì đã thấy rõ chênh lệch giữa hai người, cô không muốn tra tấn lẫn nhau, nhân nhượng, cuối cũng yêu nhau cũng biến thành một loại thống khổ.

Nhưng Cố Bách Dã cũng nói: “San San, anh không biết cuộc hôn nhân này giữa anh và em sẽ như thế nào, nếu thật muốn nói….. có lẽ chính là mạo hiểm. Quá khứ anh không có trách nhiệm, sợ thất bại, anh là người….làm chuyện gì cho tới bây giờ đều không thất bại qua, em cũng biết mà. Nhưng là cùng em kết hôn, bởi vì anh quá quan tâm, mới có thể sợ hãi không được đi đến cuối cùng.”

Quan San San cố nén nước mắt. Cô quay mặt sang, nhìn thấy một loại thâm tình sâu sắc trong đôi mắt Cố Bách Dã, còn có tư thế quỳ một gối cầu hôn mãi không thay đổi, cô khẽ thở ra, lộ ra một tia mỉm cười với hắn.

Không có chuyện gì, thật! Anh đừng ngốc, vì cái gì muốn em gả cho anh chứ? Em cũng sẽ không oán anh….. con anh cũng sẽ không oán anh. Cố Bách Dã, em rất quý trọng đoạn thời gian kia, kỳ thật…. cứ như vậy rất tốt.”

Cố Bách Dã cũng giật mình nguyên tại chỗ, thật lâu thật lâu sau, hắn như dùng hết sức lực toàn thân, mới dám nắm lấy tay cô. “San San, như vậy không tốt, bởi vì anh đã quyết định, nửa đời sau, mỗi một phần sức lực trên người anh khi còn sống, muốn đi hết đoạn đường hôn nhân này, tuyệt đối sẽ không để nó biến thành quả đắng.

Quan San


/50

DOC TRUYEN VIP

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status