Hướng dẫn trêu trọc đàn ông

Chương 26 - Chương 23

/91


Nhưng mà cuối cùng Lương Kiều vẫn không uống được bia.

Tống Bắc gọi điện thoại tới, nói Trâu Dung Dung đau chân đang ở bệnh viện. Lương Kiều cúp điện thoại lên tiếng chào Quan Hành một cái, cũng không đợi anh đáp lại, vội vàng cầm túi rời đi, trước khi đi vẫn không quên lấy đi một miếng gà từ trong hộp.

Quan Hành cầm lấy hai lon bia đi tới, mất vài giây, Lương Kiều đã vội vã đẩy cánh cửa xoay tròn đi ra.

Cửa chính làm từ gỗ thông Phần Lan xoay một vòng rồi khép lại, Quan Hành yên lặng ngồi xuống, mở cả hai lon bia ra, sau đó cầm lên một miếng gà hung hăng cắn một cái.

Chân Trâu Dung Dung cũng không nghiêm trọng, nằm viện tĩnh dưỡng tự nhiên là tốt nhất nhưng cô không muốn lãng phí số tiền kia, chụp qua cuộn phim bôi thuốc liền chuẩn bị về nhà. Dung Dung vốn không cho nói với Lương Kiều, nhưng Tống Bắc thừa dịp lấy thuốc giúp cô, vụng trộm gọi điện thoại,Trâu Dung Dung tức giận mắng cho Tống Bắc một trận, đuổi về trường học.

Lúc Lương Kiều đến, Trâu Dung Dung đang ngồi một mình trên bậc thang hai tay ôm chân đợi cô, mặt chôn ở trên đầu gối. Sắc trời đã tối, sau lưng là ánh đèn sáng từ phòng khám bệnh, Trâu Dung Dung ngồi cuộn thành một đoàn, nhìn mà không thể không thấy đáng thương.

Trong nháy mắt tình cảm của người mẹ trong Lương Kiều trỗi dậy, đi tới ôm cổ cô, còn cố gắng ôm cả người cô dậy, không thành thật nói : Tại sao tiểu mỹ nữ lại ngồi một thân một mình ở đây vậy? Lạc đường sao, thúc thúc dẫn ngươi về nhà nha? Lương Kiều cố ý cười xấu xa, bắt chước kiểu dụ dỗ thiếu nữ bỉ ổi của đại thúc.

Trâu Dung Dung không còn gì để nói, chao ôi một tiếng, vịn cánh tay của Lương Kiều chậm rãi đứng lên: Thúc thúc hãy dẫn ta đi ăn cơm trước, đói.

Dung Dung đi đứng bất tiện, Lương Kiều ngó ngó rồi nói Đến đây chị cõng em đi.

Trâu Dung Dung vẻ mặt khó xử nhìn cô, từ chối: Như vậy thì không tốt lắm đâu...

Có cái gì mà không tốt, trước đây chị chưa từng cõng em sao? Lương Kiều đỡ Dung Dung đến cạnh một bệ đỡ cao, sau đó đeo cái túi của Dung Dung lên người mình, cúi người xuống phía trước, Đến đây đi, tiểu công chúa!

Tạ ơn thúc thúc! Trâu Dung Dung toét miệng hô một tiếng, hai tay đặt lên vai cô, chậm rãi đem sức nặng cả người đặt lên lưng cô. Nằm sau lưng cô hoạt bát hô một tiếng: Được rồi, khởi giá đi!

Được rồi! Lương Kiều đưa Dung Dung chậm chạp đi tới cửa chính của bệnh viện.

Trâu Dung Dung còn chưa ăn cơm, trước tiên Lương Kiều mang cô đến quán cơm nhỏ gần bệnh viện ăn chút gì, sau đó bắt xe về nhà.

Trâu Dung Dung ôm cánh tay Lương Kiều gối lên trên vai mình, hỏi cô: Buổi tối em ngủ ở phòng của chị xinh đẹp kia hay là ngủ với chị? . Người trong căn phòng đã dọn ra, tạm thời không có người khác chuyển vào, Trâu Dung Dung muốn ngủ chỉ cần đem chăn đệm qua liền xong.

Em muốn ngủ cùng chị hay là ngủ một mình? Lương Kiều đang xem đơn thuốc của bác sĩ đưa cho Dung Dung, trả lời.

Không phải là chị không thích em nên không muốn chung giấc với em sao, cho tới bây giờ cũng không cho em ngủ một chăn với chị. Trâu Dung Dung lên án nói, Tất cả mọi người đều đi ra từ một cái bụng, chị còn dám ghét bỏ em.

Đó là bởi vì chị có thói quen ngủ khỏa thân. Lương Kiều lấy hộp thuốc vỗ vỗ mấy cái trên đầu Dung

/91