Hướng dẫn trêu trọc đàn ông

Chương 75 - Chương 70

/91


Quan Hành còn ở trên người cô cọ làm nũng, Lương Kiều vịn lấy đầu anh, con mắt nhìn chằm chằm anh hỏi: Trước trả lời em một vấn đề...

Yêu qua, đang yêu, về sau lại càng thêm yêu! Không đợi Lương Kiều nói xong anh liền đoạt lời đáp, xong rồi vẻ mặt hưng phấn mà kêu, Tốt lắm, trả lời xong rồi, có thể bắt đầu rồi!

...

Lương Kiều bất đắc dĩ liếc mắt: Không phải là cái này... Ừm!

Nói còn chưa dứt lời, miệng đã bị anh ngậm lấy, đầu lưỡi khéo léo tiến quân thần tốc, bá đạo cuốn lấy lưỡi cô.

Cô chỉ là muốn hỏi anh có làm anh hùng cứu mỹ nhân không một chút thôi mà...

Chỉ khi hôn Lương Kiều đến thở hồng hộc Quan Hành mới dừng lại, bàn tay còn đang nắm hai đoàn thỏ trắng mềm mại của cô, nụ hoa đã bị anh vuốt ve trở nên sung huyết, thanh tú động lòng người đứng thẳng. Quan Hành lần lượt hôn một cái, sau đó lại dọc theo cổ một đường hôn đến trong tai, ngậm lấy vành tai trắng nõn của cô, dùng hàm răng bắt đầu xay nghiền.

Lương Kiều mềm mại hừ, Quan Hành trầm giọng dụ dỗ ở bên tai cô: Nó thích nhất em, em hôn nó được hay không? Nó chỉ thuộc về một mình em, mỗi ngày nhọc nhằn khổ sở hầu hạ em, em liền ban thưởng cho nó đi, bạn gái tốt, bà xã tốt...

Bà xã tốt...

Lương Kiều bị anh làm cho lỗ tai nóng lên, thân thể đều yếu mềm một nửa.

Cô run lên một cái theo phản xạ, Quan Hành phát giác được, ở bên tai cô mở miệng năn nỉ một tiếng Bà xã tốt”. Lương Kiều liếm liếm môi, trong lòng vô cùng ngứa ngáy.

Chao ôi bà dì cả tinh thuần đáng ghét này!

Cô mạnh mẽ xoay người cưỡi lên trên người Quan Hành, nâng mặt anh nói: Vậy anh nghiêm túc nghe lời cho em.

Em xinh đẹp nhất! Em là đại mỹ nữ vô địch vũ trụ! Toàn bộ thế giới em đẹp nhất! Bà xã tốt bà xã tốt... Em trong mắt anh là đẹp nhất ~ Quan Hành ôm cô không ngừng lắc lư, nói xong lại hát lên.

Cô xinh đẹp còn phải nói sao, Lương Kiều cong cong miệng, cô muốn nghe không phải là cái này đâu ...

Cô vỗ một cái vào mặt Quan Hành, anh ngừng lại. Lương Kiều hỏi: Anh yêu em sao?

Quan Hành nhìn cô một lát, mới trả lời: Yêu em. Giọng nói còn trầm hơn lúc trước, buộc chặt cánh tay ôm chặt lấy cô, thấp giọng lại lặp một lần nữa, Anh yêu em, toàn bộ thế giới yêu nhất chính là em.

Đều nói lời nói của đàn ông ở trên giường là không thể tin, nhưng người phụ nữ lại có thính giác của động vật, mặc kệ thiệt hay giả, nghe được những lời tràn đầy tình yêu như thế này, cũng không nhịn được sẽ cảm động.

Mặc dù hiềm nghi tình huống như thế này anh sẽ lừa cô để xxoo, nhưng trong lòng Lương Kiều vẫn đắc ý, ôm lấy anh hôn một cái vang dội.

Thật ngoan ngoãn! Cô xoa bóp mặt anh, Đi tắm rửa đi.

Trong nháy mắt con mắt Quan Hành sáng lên, hai mắt tỏa sáng tựa như con sói đói. Anh đỡ cái ót Lương Kiều hung hăng hôn cô, một lát sau buông cô ra, nhảy xuống từ trên giường: Chờ anh!

Cuộc đời này Quan Hành chưa từng tắm nhanh như thế, vội vàng hấp tấp, vô cùng vội vàng. Anh không biết mình vào bao lâu, dù sao mỗi một phút mỗi một giây đều cảm thấy dài đằng đẵng, không đợi kịp không đợi kịp!

Anh nhanh chóng xoa sữa tắm lên người một lần, đặc biệt tắm tiểu huynh đệ cho một cái, sau khi xối sạch tiện tay cầm lên một cái khăn tắm, một bên la ó một bên vọt ra từ phòng tắm. Bảo bối anh đến - - a...

Trong phòng ngủ một mảnh đen như mực, bước chân anh chậm lại, khăn lông lau ở trên tóc vài cái, lại tiện tay ném đi.

Em ngủ sao? Anh nhỏ giọng hỏi.

Chậm rãi mò đến bên giường, đang muốn bò lên trên, đột nhiên cổ tay bị nắm lấy, sau đó cố kéo mạnh, cả người anh đều ngã lên trên giường.

Không đau, nhưng mà anh cố ý kêu ai da, trong bóng tối cảm giác được Lương Kiều cưỡi lên trên người anh, ấn hai cánh tay anh lên đỉnh đầu, sau đó dùng sợi dây thừng cột lên.

Ai nha, cường gian a! Cứu mạng a! Anh hô lên, còn giả vờ giả vịt đạp duỗi chân.

Lương Kiều hất tay vỗ đùi anh một cái, một âm thanh thanh thúy vang lên. Cô khẽ quát một tiếng: Đàng hoàng một chút!

Quan Hành uốn éo cái mông khẽ ngọ nguậy một chút, bóp giọng nói: Em phải nhẹ một chút, người ta là lần đầu tiên, rất mảnh mai đấy ~

Đầu giường không thứ có thể buộc, Lương

/91