Iriarni Hành trình muôn ngàn dặm

Chương 4: Nhật kí phép thuật (Phần 2)

/10


Chương 3 - Nhật kí phép thuật (Phần 2)



       Cuối cùng con dốc đã được chinh phục, giờ Iriarni theo sau Palahachengash len lỏi qua rừng thông. Tới khoảng rừng trống, Iriarni ngước nhìn một ngọn tháp cao ngệu với kiến trúc kì lạ được bọc hoàn toàn bằng gương kính chẳng thấy cửa vào.

       “Đi sang bên này, Iriarni.” - Palahachengash bước về phía một tấm biển nhỏ cắm trên cỏ. 

       Trên tấm biển là dòng chữ: Cấm xả rác quanh tháp gương!

       Palahachengash xoay tấm biển một vòng. Tức thì một khối cỏ ngay gần đấy bỗng rung lên rồi tự động dịch chuyển để lộ ra một cửa hầm lớn tối đen. Trong hầm là những bậc thang dẫn xuống sâu lòng đất.

       Iriarni và Palahachengash cùng bước xuống, bước tới đâu những bậc thang lại tự động sáng lên tới đó. Đường hầm có vẻ rất sâu, hai người cứ bước xuống mãi. Không gian im ắng, chỉ có tiếng bước chân lộp cộp lộp cộp. Cửa hầm trên mặt đất cũng đã đóng lại. Iriarni bỗng thấy lo lắng: 

       “Dưới đó có gì hả anh? Chúng ta xuống đó làm gì chứ?”

       Palahachengash khẽ đáp: 

       “À, anh sẽ giới thiệu cho em đại pháp sư Ellehermia, một nhà thông thái lỗi lạc và cũng là người đã chỉ giáo những tuyệt kĩ phép thuật cho anh.”

       Iriarni và Palahachengash đã xuống tới bậc thang cuối cùng. Và họ đang đứng trước một cánh cửa gỗ rất lớn được chạm khắc vô cùng tinh xảo. Một bên cửa có gắn một tấm bảng gỗ khắc những kí tự cổ phát sáng, Palahachengash bắt đầu nhập mật khẩu bằng cách chạm vào những kí tự ấy. Ngay tức khắc, hai cánh cửa nặng nề bắt đầu tự động mở ra.

       Keéet! Keéet!

       Bên trong cánh cửa dường như là một thế giới khác! Iriarni cảm thấy thực sự ngỡ ngàng, trước mắt cô là một khu vườn rộng mênh mông với hàng trăm cây cổ thụ cao to lừng lững, tán lá xanh rợp. Điều kì lạ là bám đầy trên các thân cây cũng như các cành cây là… muôn vàn những cuốn sách dày cộp nhiều kích cỡ!

       Iriarni và Palahachengash bước qua ngưỡng cửa và tiến sâu vào trong khu vườn kì lạ, hình ảnh bầu trời trong xanh nơi cao vời kia có lẽ được tạo ra bằng phép thuật. 

      Trong khi Palahachengash nhìn quanh quất như đang tìm kiếm điều gì đó, thì Iriarni tiến lại gần một thân cây khổng lồ được bao phủ gần như kín mít bởi hàng ngàn cuốn sách.  

       Cô đi vòng quanh thân cây, những cuốn sách dính trên ấy đều có bìa rất đẹp, dù cuốn cũ nát cuốn mới tinh. Các nhan đề sách đều là những thứ ngôn ngữ xa lạ đối với cô. Rồi cô để ý tới một cuốn sổ nhỏ bụi bặm trông thật lạc lõng giữa những cuốn sách khổ lớn bóng bẩy xung quanh. Cô bước tới gần hơn. Cuốn sổ ở vị trí cao hơn đầu cô một chút nên cô phải ngước lên nhìn nó. Dù bìa cuốn sổ bám đầy bụi nhưng ẩn dưới lớp bụi ấy dường như là những dòng chữ lấp lánh. Bỗng muốn chạm vào nó, cô với tay lên. Nhưng còn chưa chạm được tới thì bìa cuốn sổ bỗng tự động mở ra, và trang đầu tiên có một dòng chữ ngũ sắc óng ánh: Tôi yêu bạn!

       Cuốn sổ bé nhỏ vậy mà rũ ra thật nhiều bụi, những hạt bụi bay cả vào mũi Iriarni…

       “Hắt xì!!!” - Iriarni nhảy mũi.

       Ngay tức thì, những cuốn sách kia bỗng đồng loạt tách rời khỏi thân cây, chúng mở ra làm đôi và bắt đầu thực hiện những động tác vỗ rào rạt để bay đi tán loạn! 

       Xoạt xoạt! Rào rào!

       Dường như tiếng hắt hơi của Iriarni đã làm kinh động đến chúng?

       Sự thức giấc của những cuốn sách đang nhanh chóng lan rộng ra khắp khu vườn cổ thụ!

       Iriarni vừa lau nước mũi vừa mở tròn mắt trước cảnh tượng vô cùng kì thú và hoành tráng: 

       Hàng triệu cuốn sách như những cánh chim bay lượn chấp chới trên khắp các tán cây, chúng bay theo từng đàn hoặc riêng lẻ, thy thoảng sà xuống sát mặt đất rồi lại vun vút lượn lên. 

       Những âm thanh từ bìa giấy và cả tiếng cành lá xào xạc vang lên vô cùng rộn rã.

       Ràooo! Ràooo!

       Ràooo! Ràooo!


       Palahachengash vội vã chạy đến bên Iriarni, anh cất giọng khe khẽ: 

       “Thôi chết, anh quên nhắc em là phải giữ yên lặng ở đây.” 
        
       “Em xin lỗi…” - Iriarni cảm thấy đôi gò má mình dường như ửng đỏ lên một chút.

       “Nhưng tại cuốn sổ kia đấy chứ…” - Cô chỉ tay lên thân cây. 

       Cuốn sổ bé nhỏ ấy là cuốn duy nhất không bay lượn lung tung, nhưng ngay lúc này nó bỗng bay xuống và đậu trên vai áo Iriarni.

       Đúng lúc ấy, chợt có một tiếng quát vang lên như sấm rền:

       “KẺ NÀO DÁM GÂY NÁO ĐỘNG Ở ĐÂY THẾ!?!”


/10