Khó Làm Thái Tử Phi

Chương 21 - Chương 21

/218


Sau một tháng, trong nội cũng cũng thật là bình tĩnh.

Sau khi Khuất quý nhân gửi thông điệp đoạt mệnh cho ta, dường như đã giải quyết xong chuyện lớn trong lòng, mấy lần nhìn thấy ta, dù trên mặt có vẻ kìm nén không nói ra, giống như chỉ hận không thể ăn ta vào trong bụng, ăn còn dư lại xương cốt sẽ làm củi đốt, nhưng bà lập tức lại thấy bụng ta.

Mỗi lần nhìn bụng ta, thậm chí bà còn có thể cười với (bụng) ta một cái. Ta đã nói lâu rồi, vì đứa cháu thì chuyện gì Khuất quý nhân cũng có thể làm ra được.

Mặc dù Hoàng quý phi không phải là người an tĩnh nhưng bị Hoàng thượng đè một chút, bà ta cũng an phận hơn nhiều, những ngày này cũng không gây ra chuyện gì, hay chèn ép Vương Lang. Vì vậy mà Vương Lang vẫn có thể ung dung ra vào Tử Quang các, hôm nay lại đi gặp hai vị Hàn Lâm tuổi trẻ tài cao, ngày mai đi gặp ba bốn vị Thị giảng để nói chuyện tâm tình, mời bọn họ giúp đỡ, thuyết phụ đại học sĩ Mèo béo.

Nghe nói Mục các lão cũng khó xơi, nhưng cũng vì chuyện mở kho lương này mà an bài nhiều đệ tử tâm phúc gặp Thái tử gia.

Cái ngôi nhà này sống thì cái gì cũng nên vừa phải, lúc Thái tử gia không làm gì, thân là Thái tử phi, ta không khỏi phải làm chút gì đó, nếu không Đông cung sẽ quá trầm mặc. Bây giờ Thái tử gia đang làm việc, ta lại làm chuyện này chuyện kia, dượng ta lại cảm thấy Đông cung quá ồn, làm phiền tới ông nên đã đến gõ hai chúng ta.

Bởi vậy trong một tháng này, ta chẳng quản việc gì cả, chỉ để ý vào chuyện tu sửa Cung Triêu Dương. Những người rảnh rỗi trong Tử Cấm Thành này, không ai là không thể tránh bị người khác nhìn nơi nơi lúc lúc, sợ rằng Cung Triêu Dương sẽ tu sửa tới sang năm! Sang năm —— sang năm ta còn chưa mang thai thì theo lời Khuất quý nhân… ta sẽ ngừng canh tránh thai cho các nàng… Vậy ta còn cho dời cung làm gì?!

Nỗi khổ tâm của ta, theo như lời Liễu chiêu huấn nói, chính là “Nương nương làm gì có tâm trông nom những chuyện khác, chỉ ước gì ngày mai sẽ dọn về Cung Triêu Dương, để chúng ta ở lại —— người đặt mình vào hoàn cảnh người khác, suy nghĩ cho nhóm phi tần chúng ta như thế, nương nương thực sự hiền lành!”

Ưu điểm lớn nhất của nha đầu kia, chính là hiểu được cho ta sĩ diện.

Bốn phi tần của Đông cung đều lộ vẻ mặt lạ, Trịnh bảo lâm cười như không cười, Khương Lương đệ thì chua xót, Lý thục viên như uống phải một ngụm nước đắng, nhả không được mà nuốt không trôi. Mã tài tử thì đôi mắt chớp chớp, như đang suy nghĩ gì đó.

Khó có khi tâm tình ta tốt, nói với Liễu chiêu huấn: “Chiêu huấn thật khách khi, dù Thế Noãn tuổi còn nhỏ, nhỏ hơn chư vị tỷ muội ở đây, nhưng thẹn là chính vị của Đông cung, đương nhiên phải chăm sóc cho các tỷ muội. Các tỷ muội cũng đừng khách khi, đây là điều Thế Noãn nên làm.”

Ta nói những lời này, cho dù là người có tính tình tốt như Khương lương đệ cũng không nhịn được muốn nhào lên cắn ta một miếng. Đứng nói tới Lý thục viện —— theo những gì ta thấy, nếu không phải gần đây chỗ dựa Hoàng quý phi đang an phận, thì Lý thục viện rất muốn gào thét nổ banh cả Đông cung này.

Cho nên ta đã nói rồi, nếu như sống ở cái nhà này, tâm tư của ngươi bị người khác năm quá rõ ràng thì sẽ đứng ở thế bị động. Giống như ba vị mỹ nhân này, vì sao luôn bị ta vân vê giày vò, tức muốn sôi máu? Một phần, vì ta là Tô Thế Noãn vô lại vô sỉ, còn một phần khác, đương nhiên vì tâm tư các nàng quá dễ đoán. Ngược lại, Trịnh bảo lâm không ghen không cầu, ta sẽ vô cùng khách khí với nàng ta.

Ta vừa nghĩ, vừa chống cằm, nhìn vào mấy phi tần.

Nói đến sáu mỹ nhân Đông cung, nếu như không nhắc đến Liễu chiêu huấn, thực sự được xưng tụng là ‘thiên kiều bá mị’, nếu thêm cả Liễu chiêu huấn thì tuyệt đối là trăm phần kiều mị. Trịnh bảo lâm thì đừng nói, cả người nàng mang theo khí chất cao thượng nghiêm nghị, nhìn qua rất khó xâm phạm, thật sự cao hơn Thái tử phi ta nhiều.

Chúng ta hai mắt nhìn nhau, Trịnh bảo lâm hơi thử ý, nhíu mày với ta, dường như muốn hỏi, không có việc gì gọi các nàng tới để làm gì.

Ta nhe răng với Trịnh bảo lâm, làm nàng ta sợ ngã ngửa ra sau, nén giận liếc mắt nhìn ta.

Xem đi, cũng vì nàng vô dục vô cầu, cho nên mới không khách khí như vậy với ta.

Đáng tiếc, trước kia Trịnh bảo lâm chưa xuất giá đều ở trong nhà, chưa từng chơi bời bên ngoài như ta, nếu không chúng ta có thể là tri kỷ cũng nên.

“Lần này gọi các tỷ muội tới, cũng vì muốn chính thức phân chia chỗ ở trong Cung Triêu Dương.” Ta cũng không cố làm ra vẻ thần bí, dù sao làm người cũng không thể quá phận được, chuyện dời cung đã là một đả kích lớn với ba mỹ nhân rồi: “Khâm thiên giám nói, ngày mười tháng sáu thích hợp dọn nhà, cũng là ba bốn ngày sau rồi, Thiên điện, hậu điện và tiền điện của Triệu Dương cung tổng cộng có sáu nơi, bọn tỷ muội hãy chọn nơi mình thích, quyết định nhanh chóng, ngày mười

/218