Khói bếp ven hồ

Chương 29 - Chương 29

/77


Hai con chim ưng biển nhỏ này lớn lên rất nhanh, vẫn chưa tới nửa tháng đã lớn hơn một vòng, lông vũ dần dần trở nên cứng, sức ăn cũng càng ngày càng lớn, vừa bắt đầu còn muốn lấy thịt cá vụn cho ăn, hiện giờ cá nhỏ đều là từng con từng con, ngước đầu lên liền nuốt mất.

Mai Sóc xách theo giỏ cá, ống quần bởi vì bị thấm ướt, vén lên trên bắp chân nhỏ, còn chưa về đến cửa nhà đã gặp được Lâm Xước chạy tới phía nàng, nàng đưa tay đỡ hắn, Sao thế?

Cá không còn, bọn nó đói bụng.

Mai Sóc nhếch lông mày lên, Hết cả rồi?

Ừ, đều ăn hết rồi.

Nàng đều để lại cá nhỏ hai ba tấc đút cho hai con chim ưng biển này ăn, tính ra trước kia cũng giữ lại rất nhiều, nàng đưa giỏ cá trong tay cho hắn, Chọn con nhỏ cho ăn.

Ừ.

Hắn xách giỏ cá lên, thân thể lại nặng trĩu xuống, Mai Sóc cười lại nhận trở về, Để ta cầm đi.

A Sóc, ta cảm thấy bọn nó lớn lên không giống chim ưng biển.

Bởi vì không phải chim ưng biển bình thường, lớn lên tự nhiên không giống lắm.

Nàng đẩy cửa ra, một con chim lông xám tro vỗ xào xạc bay lên, mở ra hai cánh, trực tiếp đụng về phía trên mặt nàng, Lâm Xước vội vàng giơ tay lên đón qua, chim này dừng ở trên cánh tay hắn, Còn có một con đâu?

Chỗ đó, Tiểu Xác luôn thích đậu ở trên xà nhà.

Đừng để cho nó ị cứt chim ở trong nhà là được.

Mới sẽ không, Tiểu Xác và Tiểu Quy cũng biết, nếu làm dơ ở trong phòng ngươi sẽ đánh bọn nó.

Lâm Xước ngồi xổm người xuống bắt con cá nhỏ, trơn nhẵn không lưu dấu tay rơi trên mặt đất, chim ưng biển trên cánh tay nhanh chóng mổ lên nuốt xuống bụng, con trên xà nhà kia cũng bay xuống, đậu ở trên giỏ cá, hai cái móng vuốt quắp mép, đầu đã sắp vói đi vào.

Đi. Mai Sóc đưa tay xách giỏ cá lên, Nếu ngươi cho nó ăn tất cả, ta cũng không cần đi họp chợ ngày mai.

Cho ăn cá xong, Lâm Xước ngồi ở trước bàn, mắt to trừng mắt nhỏ với hai con chim này, Mai Sóc vuốt vuốt đầu của hắn, Ngươi luyện ưng thì luyện, chớ mệt nhọc.

Ừ, ta biết rõ.

Mai Sóc đi tới sân sau, tuy chim ưng biển không thể coi là ưng, dù sao cũng là loài chim dữ, nàng không biết luyện ưng nhưng cũng từng nghe nói, muốn ưng hoàn toàn nghe lời, chỉ cho ăn là không đủ mà phương pháp luyện ưng chính là nhìn thẳng vào mắt với nó, khiến nó hoàn toàn thần phục. Nghĩ đến ánh mắt trong suốt mềm mại của Lâm Xước, nàng cười thầm lắc đầu, ánh mắt một chút khí thế cũng không có này thật sự được không?

Cũng may hai con chim này vừa sinh ra thấy chính là hắn, bắt đầu đã rất kề cận hắn, chính là phải cho bọn nó biết chủ nhân muốn làm cái gì, còn cần bỏ chút thời gian.

Nàng ngồi xổm người xuống đào đất ở phía trước hàng rào, sau đó trồng vào cành cây khá hơn chút, mới vừa đắp thêm đất xong, cửa sân sau bị đẩy ra, Lâm Xước thấy động tác của nàng lại xoay người đến vại nước phòng bếp múc một thùng nước nhỏ đi ra.

Đây là cái gì?

Nàng nhận lấy, lấy tay vẫy nước xuống, Lăng tiêu. Thấy hắn không hiểu, lại bổ sung, Khá giống hoa loa kèn, cái loại có thể leo dây đó.

Hắn cũng ngồi xổm xuống ở bên cạnh nàng, đưa tay sờ sờ cành cây, trong tay Mai Sóc không ngừng, Không thích hoa sao?

Không phải, có điều trồng trái cây không phải tốt hơn sao?

Trong tay Mai Sóc dừng một chút, thì nghe hắn lại nói, Cũng sẽ nở hoa, còn có thể ăn.

Ừ. Nàng cười gật đầu liên tục, Sao ta không nghĩ tới, quả thật khá hơn. Nàng vẫy vẫy tay, xách theo thùng không đứng lên, dieenddafnleequysddoon thuận thế kéo hắn lên cùng, Tốt như vậy, ngày mai ngươi và ta cùng đi trấn trên, đi mua chút hạt giống.

Muốn loại gì?

Tùy ngươi, ngươi thích gì?

Quả nho, mùa hè còn có thể hóng mát.

Quả nho gọi rắn, ngươi không sợ à?

Vậy, dưa hấu này? Hắn ngửa lên đầu hỏi.

Đất nhỏ như vậy.

Vậy loại gì đây?

Thật ra thì quả nho cũng được, ta dựng một cái giá cho ngươi, nếu thật sự có rắn, chúng ta bắt làm canh rắn.

***

Ngươi sẽ không nhàm chán sao? Một tay Mai Sóc loại trừ vảy cá thật nhanh, hỏi người bên cạnh thay nàng dội nước rửa sạch sẽ.

Lâm Xước lắc đầu, nàng mở bong bóng cá ra, liên tiếp lấy ra nội tạng, bong bóng cá ném qua trong bàn bên cạnh, bên trong đã tích tụ nửa bồn, bởi vì có người sẽ đặc biệt mua những bong bóng




/77