Khuynh Thành Tiểu Độc Phi

Chương 385 - Chương 385

/396


Uyển phi cũng vô ý nói ra lại khiến hoàng đế hoài nghi cốt nhục của chính mình, lúc này đại hoàng tử cùng hoàng hậu hung tợn nhìn Vương Phi.

“Uyển phi, mong ngươi thận trọng từ lời nói đến việc làm.” Đại hoàng tử lớn tiếng quát lên.

“Bệ hạ, thần thiếp thật sự hoảng sợ, thần thiếp chỉ đang lo lắng người ngoài sẽ vu oan cho đại hoàng tử mà thôi.”

Hoàng đế vừa nghe giọng nói của Uyển phi cất lên, tâm cũng đều mềm nhũn, làm sao còn có thể suy nghĩ được nhiều như vậy. Hắn khó chịu nhìn đại hoàng tử với sắc mặt chán ghét.

“Nghiệp chướng, quỳ xuống!”

Đại hoàng tử dù không cam lòng nhưng vẫn tuân mệnh quỳ xuống.

“Phụ hoàng, nhi thần cũng tin tưởng đại hoàng huynh là trong sạch, kính xin phụ hoàng cho phép thử nghiệm. Nhi thần và đại hoàng tử đều là nhi tử của phụ hoàng, hiện tại có người nói đại hoàng tử không phải là nhi tử của ngài, nhi thần cũng bất mãn không thể chấp nhận được sự thật này.”

Nhị hoàng tử lại dập đầu từng cái, từng cái một xuống nền đất sắc lạnh.

Đại hoàng tử nhìn nhị hoàng tử, hắn không tin người đệ đệ này sẽ bênh vực mình. Nhị hoàng tử không bỏ đá xuống giếng(*) thì cũng đã là chuyện may mắn lắm rồi.

(*) Câu này thường dùng để nói về quan hệ giữa các nước, nhưng cũng có thể dùng ví von giữa người và người, ý nói người hay vật gì đó không có ý tốt, trong lúc người khác gặp họa thì cảm thấy vui vẻ, không có lòng đồng tình, thậm chí có thái độ ích kỷ lạnh lùng

Quả nhiên nhị hoàng tử chuyển đề tài : “Nếu không thì nhi thần cũng có thể thay phụ hoàng lấy huyết cũng được ạ.”

“Nhị hoàng tử quả nhiên hiếu thuận.”

Uyển phi mở miệng khen ngợi, nàng cũng biết không cần chính mình ra mặt, nhị hoàng tử chắc chắn sẽ không buông tha cơ hội tốt như vậy. Nàng chỉ cần ở đó thúc đẩy một hồi là được rồi, thực sự là đáng tiếc cho đại hoàng tử, sợ là hắn không thể sống nổi qua đêm nay. Tâm tính của đại hoàng tử cũng tốt nhưng chỉ tiếc tỷ tỷ không cho giữ lại hắn, mà nàng cũng chỉ có thể tự cầu phúc vì tính mạng của mình cũng đều nằm trong tay của hắn. Nàng đương nhiên phải tuân theo mệnh tỷ tỷ mình, bằng không nàng sẽ phải chịu nỗi thống khổ như lần trước mà nỗi đau đớn đó nàng không muốn lặp lại lần nào nữa cả.

Hoàng hậu nương nương nhìn vẻ mặt hoàng đế tựa hồ có chút buông lỏng, tâm trạng hoảng hốt nhìn hắn: “Bệ hạ, đại hoàng tử đúng là nhi tử của ngài, lẽ nào bệ hạ không tin tưởng thần thiếp. Xem ra tiện nhân này đã thông đồng với nhị hoàng tử đây mà.”

“Tâu hoàng hậu nương nương, cơm có thể ăn bậy nhưng lời nói không thể nói lung tung. Thần thiếp cùng nương nương không thù không oán thì tại sao sẽ làm chuyện như vậy? Nương nương cũng quá xem trọng thần thiếp.” Uyển phi cũng không kiêng kỵ nói.

“Bệ hạ, ngài phải tin tưởng thần thiếp, tin tưởng đại hoàng tử. Hắn chính là cốt nhục ruột thịt của ngài.” Hoàng hậu lắp bắp nói.

“Có phải hay không thì cũng phải nghiệm quá mới biết. Ngài nói đúng không hoàng thượng?”

Ánh mắt của hoàng đế nhìn chằm chằm hoàng hậu, tuy hắn cũng không muốn người hoàng hậu này nhưng hắn lại muốn có nhi tử. Đây là đứa nhi tử đã khiến hắn rất hài lòng nhưng nếu nó thật sự không phải là nhi tử ruột thịt của mình thì chẳng phải hắn đem cả giang sơn cho kẻ khác hay sao? Chuyện này cũng không thể đoán biết trước được.

“Nếu là nhi tử của trẫm thì ta thấy nhị hoàng tử nói cũng không sai, cứ làm như thế đi.” Rốt cuộc hoàng đế cũng đồng ý thử nghiệm.

Uyển phi đắc ý liếc mắt nhìn hoàng hậu. Nàng nhìn nữ nhân này cũng cảm thấy rất


/396