Khuynh Thế Đích Nữ

Chương 30 - Chương 30

/36


Thời gian không còn sớm, Tô Khanh Lạc lại đi dạo một lúc nữa, xem trọng được mấy gian của hàng đang muốn chuyển nhượng lại cho người khác, vì không còn sớm nên chỉ có thể đi về trước, ít hôm nữa lại phái người tới trao đổi, cuối cùng trước khi đi về lại quyết định mua thêm một gian cửa hàng nữa.

Trở lại ngoài tường của Tô phủ, Tô Khanh Lạc đã sớm lặng lẽ dán vết sẹo lên lại, Mạc Phong đi vào thăm dò trước một chút, người trong Vi Lạc Các dường như không có ai phát hiện Tô Khanh Lạc rời đi. Lúc này Mạc Phong mới yên tâm mang Tô Khanh Lạc và Cẩn Nhi về phòng, sau đó một lần nữa ẩn vào chỗ tối.

Thanh Du nhìn thấy hai người bình an trở về, mới nhẹ nhàng thở ra, bước nhanh đi lên thay nam trang ra cho Tô Khanh Lạc.

“Lúc ta rời khỏi có người tới hay không?” Tô Khanh Lạc vừa cởi y phục xuống vừa hỏi.

“Bẩm tiểu thư, chỉ có Tam tiểu thư đã tới một lần, nô tỳ nói ngài thân mình không khoẻ, vừa mới nằm xuống, đang nghỉ ngơi thì Tam tiểu thư liền đi trở về, nói là tối nay lại tới đây nữa.” Thanh Du tiếp nhận nam trang trong tay Tô Khanh Lạc, đưa một váy lụa màu hồng cánh sen cho Tô Khanh Lạc.

Tô Tĩnh Ninh? Nàng ta tới làm gì? Còn đang nghi hoặc, Thanh Hà ở bên ngoài thông báo nói: “Tiểu thư, Tam tiểu thư tới!”

Thanh Du vội vàng giúp Tô Khanh Lạc mặc tốt y phục, sửa sang lại đầu tóc, mới đi ra mời Tô Tĩnh Ninh vào.

“Nhị tỷ tỷ!” Tô Tĩnh Ninh đi vào trong phòng, liền nhìn thấy Tô Khanh Lạc đang ngồi ở trước bàn trang điểm, Cẩn Nhi cầm một chiếc lược chải tóc cho Tô Khanh Lạc.

Tô Khanh Lạc nhìn thấy Tô Tĩnh Ninh đi vào, cười nói: “Muội muội tới, lúc nãy vừa mới dậy liền nghe Thanh Du nói trước đó muội đã tới một lần rồi, thân thể của ta có chút không khoẻ nên đi nghỉ ngơi, để muội muội đi thêm một chuyến tới đây nữa, thật là xấu hổ mà.”

Trên mặt của Tô Tĩnh Ninh ra vẻ rất ủy khuất, nhỏ nhẹ nói: “Không có gì, Ninh Nhi đến đây cũng là có chuyện muốn nhờ tỷ tỷ.” Nói xong, tội nghiệp nhìn Tô Khanh Lạc.

Tô Khanh lạc âm thầm kinh ngạc, mỉm cười nói: “Không biết ta có thể giúp muội muội cái gì?”

Tô Tĩnh Ninh ra vẻ rối rắm khó xử, có chút ngượng ngùng mở miệng nói: “Ninh Nhi biết, không nên tới làm phiền tỷ tỷ, chỉ là, chỉ là Ninh Nhi thật sự là không còn cách nào nữa.” Tô Tĩnh Ninh nói, khóe mắt chảy ra vài giọt nước mắt, dáng vẻ hoa lê đái vũ đó của nàng ta khiến cho mấy người Tô Khanh Lạc thân là nữ nhân cũng nhìn mà đau lòng.

“Ninh Nhi không khóc, là ai khi dễ muội, nói ra tỷ biết nào.” Tô Khanh lạc cầm khăn, nhẹ nhàng lau nước mắt trên gò má cho Tô Tĩnh Ninh.

Tô Tĩnh Ninh nức nở một lúc, rồi lau nước mắt ở khóe mắt đi, chậm rãi nói: “Nhị tỷ tỷ cũng biết chuyện Thưởng Hoa Yến mấy ngày sau phải không.”

Tô Khanh Lạc gật gật đầu. Thưởng Hoa Yến theo lời của Tô Tĩnh Ninh là mỗi năm sẽ tổ chức một lần, người tổ chức Thưởng Hoa Yến và người tham gia yến hội đều là tiểu thư công tử của các quan lớn hay quý tộc, với lại buổi yến hội này chỉ cần đủ mười ba tuổi, không hề phân biệt đích hay thứ đều có thể tham gia. Nói là Thưởng Hoa Yến, kỳ thật trong lòng của mọi người đều hiểu, chỉ là một lần cơ hội để cho nhóm vương công tiểu thư công tử quý tộc quen biết nhau, mỗi năm khi Thưởng Hoa Yến kết thúc đều có mấy đoạn nhân duyên thành đôi.

Bây giờ Tô Tĩnh Ninh vừa mới tròn mười ba tuổi, vừa hay có thể tham gia Thưởng Hoa Yến.

Tô Tĩnh Ninh nói tiếp: “Ninh Nhi chưa từng tham gia qua yến hội, năm nay vẫn là năm đầu tiên muội tham gia Thưởng Hoa Yến, sợ là có rất nhiều chỗ không biết. Ninh Nhi sợ vạn nhất làm ra lỗi lầm nào sẽ làm Tô phủ mất mặt mũi. Vốn định đi theo Đại tỷ tỷ, để Đại tỷ tỷ chỉ điểm một chút, nhưng mà……” Nước mắt của Tô Tĩnh Ninh không cầm được lại chảy xuống.

Tô Khanh Lạc nhẹ nhàng vuốt lưng Tô Tĩnh Ninh, Tô Tĩnh Ninh liền tiếp tục nói: “Nhưng mà Đại tỷ tỷ hình như không thích, còn mắng muội…… Mắng muội là hồ ly tinh……” Tô Tĩnh Ninh đã nghẹn ngào nói không ra lời.

Tô Khanh Lạc nhẹ nhàng trấn an Tô Tĩnh Ninh, không cần tưởng, lời nói của Tô Khê Nguyệt lời nói nhất định không chỉ đơn giản như vậy.

“Ninh Nhi không khóc, chắc là tâm tình của Đại tỷ

/36