Khuynh Thế Đích Nữ

Chương 33 - Chương 33

/36


Rốt cục Ninh Nhi cũng trở lại, sao đi lâu như vậy, ta còn đang muốn sai người đi tìm muội đó! Tô Khanh Lạc nhìn Tô Tĩnh Ninh được Châu nhi đỡ về, lo lắng nói.

Tô Tĩnh Ninh miễn cưỡng cười nói: Không có gì, chẳng qua là sơ ý bị ngã trật chân, nên mới trở về chậm chút.

Tô Khanh Lạc thấy Tô Tĩnh Ninh quả nhiên không có sao, cũng không nói gì nữa, mắt phượng cúi xuống, hàn ý trong mắt chợt lóe lên.

Vốn tưởng rằng Tô Tĩnh Ninh chỉ là tâm tư thâm trầm một chút, chỉ cần không tổn thương tới mình, Tô Khanh Lạc sẽ không mặc kệ nàng ta, thậm chí, còn có thể giúp nàng ta giúp một tay.

Mà hôm nay câu Thứ nữ Tô Khanh Lạc kia của Tô Tĩnh Ninh vô cùng có thâm ý.

Nếu như Thiên Mục Ca là lưỡng tình tương duyệt thì cũng được đi, người hắn phải cưới chính là Thứ nữ của Tô phủ. Nếu như Thiên Mục Ca nói ra hành động của Tô Tĩnh Ninh ngày hôm nay ra ngoài, sợ là cũng sẽ bị viện cớ thành do Tô Khanh Lạc gây nên.

Chỉ một câu nói đơn giản, tràn đầy huyền cơ, tầm nhìn Tô Tĩnh Ninh hạn hẹp. Chỉ là Tô Tĩnh Ninh có từng nghĩ tới chưa, nếu như loại thứ hai thì sẽ đẩy Tô Khanh Lạc vào tình cảnh như thế nào.

Suy nghĩ một chút, ánh mắt càng trở nên lạnh như băng.

Bản cung nghe nói, Tô phủ có vị tiểu thư đã định hôn ước, không biết là vị nào? Hòa Thạc công chúa đột nhiên mở miệng, mọi người đang nói chuyện phiếm cũng dừng lại, nghi ngờ nhìn về phía Thiên Thành Tuyết.

Tô Khanh Lạc chân thành đứng dậy, nhàn nhạt nói: Chính là thần nữ.

Thiên Thành Tuyết khẽ cười một tiếng, chuyện Tô Khanh Lạc và Triệu Thanh Nhiên đính hôn, cũng là do Tô Khê Nguyệt nói cho nàng biết, Tô Khanh Lạc quả nhiên là cái Hồ Mị tử, ăn trong chén nhìn trong nồi.

Bổn cung nghe nói, Tô tiểu thư cũng không phải là Trưởng nữ của Tô phủ, xin hỏi Trưởng nữ còn chưa đính hôn, Tô tiểu thư cần gì phải vội vàng đính hôn như thế chứ? Chẳng lẽ là có chuyện gì, mới phải nôn nóng không thể chờ đượ như vậy chứ? Hàm ý chế nhạo trong lời nói của Thiên Thành Tuyết khiến cho mọi người rất khó mà không nghĩ ngợi lung tung đến những chuyện khác, ánh mắt nhìn Tô Khanh Lạc có chút tìm tòi và hoài nghi.

Tô Khanh Lạc cũng không thèm để ý đến ánh mắt phức tạp của mọi người, cười nhạt nói: Hôn sự của thần nữ do gia phụ làm chủ mà định ra, thần nữ cũng không thể không theo, huống chi chỉ là đính hôn trước, chuyện thành thân vẫn phải do phụ thân quyết định, chắc chắn là phải làm sau tỷ tỷ.

Mọi người nghe lời của Tô Khanh Lạc, gật đầu một cái. Tô Khanh Lạc là Đích nữ của Tô phủ, có đôi khi một số nhà quan lại sẽ thông qua quan hệ thông gia để củng cố quan hệ, thân là Đích nữ duy nhất của gia tộc, sớm đính hôn một chút cũng không phải là chuyện không tốt gì.

Nhìn thấy tất cả mọi người đều đồng ý lời của Tô Khanh Lạc nói, Thiên Thành Tuyết cảm thấy khó chịu, lời nói ra cũng càng có ý khiêu khích nhiều hơn: Tô tiểu thư đã đính hôn, cần gì phải đến Ngắm Hoa Yến, chẳng lẽ là không hài lòng đối với chuyện chung thân của mình sao?

Thiên Thành Tuyết vừa dứt lời, một số tiểu thư ở đây cũng thay đổi sắc mặt, người đã được định hôn sự đến Ngắm Hoa Yến không chỉ có một mình Tô Khanh Lạc, lời này của Thiên Thành Tuyết đã đắc tội không ít người, chẳng qua là ngại thân phận Công chúa của Thiên Thành Tuyết, mọi người cũng không thế phản bác gì được.

Lời này của Công chúa sai rồi. Mắt của Tô Khanh Lạc xoay chuyển, trả lời lưu loát trôi chảy: Ngắm Hoa Yến, tên như ý nghĩa, mục đích quan trọng nhất chính là ngắm hoa. Về phần ngoài việc ngắm hoa ra còn có điều gì khác, đều là do ý tưởng của mỗi người chúng ta mà thôi.

Hơn nữa. Ánh mắt của Tô Khanh Lạc nhìn về phía Triệu Thanh Nhiên cách đó không xa: Thân là người có hôn ước, hôm nay Triệu công tử cũng không phải là đã tới sao.

Ngay từ lúc Tô Khê Nguyệt đi theo sau Hòa Thạc công chúa tới đây, Tô Khanh Lạc đã nghĩ tới ngày hôm nay sẽ không được thanh tịnh rồi. Nhìn địch ý của Hòa Thạc Công chúa đối với mình, chắc hẳn Tô Khê Nguyệt đã ở trước mặt Hòa Thạc công chúa nói lung tung gì đó về mình rồi!

Thiên Thành Tuyết nhìn Tô Khanh Lạc vẫn là dáng vẻ lạnh nhạt như cũ, trong lòng tích tụ càng sâu hơn.

Thì ra là như vậy, ngược lại là ta lo lắng thừa rồi. Thiên Thành Tuyết gượng cười nói. Khá lắm Tô Khanh Lạc, miệng lưỡi ngươi thật trơn tru, bản công chúa không tin, ta không trị được ngươi.

Tô Khanh Lạc cười yếu ớt ngồi xuống, giống như là không nhìn thấy hận ý trong mắt của Thiên Thành Tuyết.

Tô Khê Nguyệt nhìn bộ dáng lạnh nhạt của Tô Khanh Lạc, trong lòng thầm hận, vậy mà ngay cả Hòa Thạc công chúa cũng cả không trị được tiện nhân này, xem ra mình phải suy nghĩ biện pháp khác thôi.

Mắt hạnh xaoy chuyển một cái, nảy ra ý hay.

Công chúa, theo thần nữ thấy, nếu chỉ là yến tiệc bình thường thì không có nhiều ý nghĩa, mọi người đều là người trẻ tuổi, không bằng chơi trò chơi đi, cũng có thể thả lỏng một chút. Người nói chính là một vị bạch y tiểu thư đứng gần Hòa Thạc công chúa.

A? Chỉ là Bản cung nhất thời cũng không nghĩ ra là nên chơi cái gì, ngươi có ý kiến gì cứ việc nói ra. Thiên Thành Tuyết không hổ là người sống lâu trong thâm cung, đã khôi phục lại vẻ mặt và dáng vẻ ôn hoà, thật giống như việc đối chọi gay gắt mới vừa rồi chưa bao giờ xảy ra vậy.

Tiểu thư kia thản nhiên cười, tiếp tục nói: Không bằng chúng ta tới đánh đàn đi, trong Bách Hoa Viên này có một thanh Bách Hoa Cầm, cũng là một thanh danh cầm, chỉ là không biết Công chúa có thể cho chúng ta cơ hội được nhìn thấy hình dáng của danh cầm này hay không thôi.

Bạch y nữ tử vừa dứt lời, một nữ tử áo tím ở bên cạnh hừ lạnh một

/36