Kích Tình, Ông Xã Muốn Thăng Chức

Chương 10 - Chương 10

/63


Editor: tu tai

Ánh mắt Cố Hạo Thần sâu như biển sâu, tối tăm giống như muốn tất cả ánh sáng đều biến mất. Nhưng động tác uống cà phê của anh lại vô cùng ưu nhã, giống như sức mạnh của gió bão đều bị anh nắm chắc trong tay.

Anh -- Thẩm Giai Liên hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng không cách nào phát tác.

Cô nhìn Cố Hạo Thần trấn định tự nhiên như vậy, đánh bại sự kiêu ngạo của cô, cô cho là hành động của mình có thể uy hiếp được Cố Hạo Thần, không ngờ anh thật sự quá lãnh khốc. Cô hy sinh nhiều như vậy vẫn không đổi được thứ cô muốn, làm sao cô có thể chịu phục chứ.

Không tin? Có lẽ cô có thể thử một chút. Cố Hạ Thần đặt nhẹ ly cà phê xuống, đuôi lông mày bên trái khẽ chau lên, cười ôn hòa, không hề có chút độ ấm.

Thẩm Giai Liên hít sâu một hơi, đối mặt với sát khí mạnh mẽ của Cố Hạo Thần cô không dám xem thường. Cô bưng cà phê lên bên môi đỏ tươi khẽ hớp một ngụm, mượn thời gian điều chỉnh tâm tính của mình: Anh đã không muốn cùng tôi, vậy thì anh cũng không thể ở bên Lâm Tĩnh Hảo được. Nếu như anh theo đuổi cô ấy, tôi không chỉ trăm phương ngàn kế phá hư hai người, tôi cũng sẽ đoạt đi Cao Minh Tông người mà cô ấy yêu. Tôi cũng muốn cho cô ấy nếm thử nối đau của tôi một chút. Nếu không thật đúng tiện nghi cho hai người quá.

Nếu không chiếm được, như vậy thì ai cũng đừng nghĩ lấy được. Thành toàn, chưa bao giờ là việc làm của Thâm Giai Liên cô.

Tôi tin chắc Lâm Tĩnh Hảo vẫn rất tin tưởng lời nói của tôi. Thẩm Giai Liên rất có tự tin và nắm chặc ở phương diện này, Hơn nữa Tĩnh Hảo rất thích bạn trai của cô ấy, cô ấy không phải là loại con gái tùy tiện đứng núi này trông núi nọ, cô ấy có kiên trì cùng điểm mấu chốt của đạo đức của mình, cho nên Cố Hạo Thần cho dù anh có phí hết tâm tư theo đuổi cô ấy, thì cô ấy cũng sẽ không đồng ý ở bên anh. Giống như anh nói chuyện tình cảm là không thể miễn cưỡng được. Sử dụng lời nói của anh ta để chèn ép và tổn thương anh ta không còn gì thích hợp hơn.

Cố Hạo Thần cũng không vì những lời nói của Thẩm Giai Liên mà có mảy may vẻ buồn bã. Anh vô cùng bình tĩnh: Chỉ cần cô không tổn thương Tĩnh Hảo, phá hư hạnh phúc của cô ấy nữa. Tôi có thể đồng ý với cô.

Anh thực sự muốn theo đuổi Lâm Tĩnh Hảo, nhưng sau khi biết cô có bạn trai thì anh đã bỏ qua cái ý nghĩ này. Chỉ cần người kia có thể cho cô hạnh phúc, anh có thể yên lặng chờ đợi ở bên cạnh cô. Dùng hành động buông tay của anh để tác thành cho hạnh phúc của Lâm Tĩnh Hảo, đáng giá.

Thẩm Giai Liên nghe được lời hứa của anh vừa vui vừa giận, vui chính là anh và Lâm Tĩnh Hảo sẽ không ở bên nhau, buồn là vì anh có thể buông tha tất cả vì Lâm Tĩnh Hảo.

Để cho anh và tôi nghiêm túc kết giao còn khó hơn so với buông tha Lâm Tĩnh Hảo sao? Thẩm Giai Liên khổ sở níu váy, đáy mắt trong suốt hòa lẫn bi thương, dù cho ai nhìn cũng sẽ thương tiếc, nhưng Cố Hạo Thần lại tuyệt không có bất kỳ thay đổi.

Phục vụ, tính tiền. Cố Hạo Thần bỏ qua vấn đề của cô, đặt tiền cà phê lên bàn, sau đó đứng dậy rời đi.

Cố Hạo Thần, anh đứng lại! Thẩm Giai Liên phẫn nộ quát, Tôi sẽ khiến anh hối hận.

Tôi sẽ tuân thủ lời hứa của mình. Cố Hạo Thần lướt qua cô mà đi.

Hai tay của Thẩm Giai Liên nắm chặt, móng tay sắc nhọn đâm vào lòng bàn tay của nàng rất đau. Không biết ngồi bao lâu, cô mới một người rời đi. Trở lại trường học thì thấy Lâm Tĩnh Hảo và Cao Minh Tông dắt tay nhau đi trên đường mòn, nhìn dáng vẻ cười nói đầy hạnh phúc của họ, cô thề, cô nhất định phải phá hủy nụ cười tươi đẹp cùng tình cảm hạnh phúc của Lâm Tĩnh Hảo.

Ngày hôm ssau sau giờ học, Thẩm Giai Liên tiến lên kéo Lâm Tĩnh Hảo, nhìn chằm chằm vết thương còn đang dán băng gạc của cô ấy, giọng nói mang theo áy náy: Tĩnh nhi, còn đau không?

Lâm Tĩnh Hảo lắc đầu, mỉm cười: Không đau.

Nghe Nhã Nhã cùng Nhu Nhu nói là mình đẩy cậu ngã thương, Tĩnh nhi, mình thật sự uống say quá, bản thân làm cái gì mình cũng không biết nữa. Hi vọng cậu đừng để trong lòng.

Mình biết rõ là cậu uống say mà. Lâm Tĩnh Hảo nhẹ nhàng vỗ tay của cô, Lần sau không cho uống say nữa.

Được. Thẩm Giai Liên cười rộ lên,




/63