Kim Bài Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương

Chương 11 - Chương 11

/51


Người tới mặc hắc y, bịt mặt.

Trường kiếm trong tay, kiếm khí giống như cầu vồng, mang theo sát khí nồng đậm.

Nhiều chiêu không lưu tình, nhiều chiêu mang sát ý.

Mà cặp mắt lộ ra khỏi mặt nạ, mang theo sát ý giận dữ tàn nhẫn băng hàn thấu xương.

Sau khi hạ mười mấy chiêu, hai người đánh cân sức ngang tài, võ công của Phượng Khuynh Thành không tầm thường, mặc dù nội công không bằng hắc y nhân, nhưng mà, bộ pháp của nàng uyển chuyển, ra tay thu tay cực nhanh, lại đánh giết quyết đoán, mỗi một chiêu được hạ xuống, không chút do dự, dường như đều muốn đưa hắc y nhân vào chỗ chết.

Sau 300 chiêu, trong sân đã sớm thành một vùng hỗn độn, chậu hoa cây non, đều bị kiếm khí thổi hủy, chém thành mảnh nhỏ ngã đầy đất.

Âu Dương Hạo, Hồng Tụ Thiêm Hương nghe tin chạy tới vừa muốn rút kiếm tiến lên giúp một tay, một lão nhân tóc bạc trắng từ trên trời giáng xuống, chiếc roi gai trong tay liền đánh về phía hắc y nhân.

Quỷ Cốc thần tiên.

Hắc y nhân liếc mắt một cái liền nhận ra, vận khí thoát ra, không hề ham chiến, nhanh chóng rời đi.

Khinh công trác tuyệt, trong nháy mắt liền biến mất không còn dấu vết.

Hồng Tụ Thiêm Hương, Âu Dương Hạo chuẩn bị đuổi theo, Phượng Khuynh Thành lên tiếng, Không cần đuổi theo, Hồng Tụ Thiêm Hương, đi phòng bếp phân phó một tiếng, lão già đến, chuẩn bị thêm nhiều món ngon, cũng chuẩn bị vài bình rượu ngon! Âu Dương đi chuẩn bị xiêm áo cho lão già, phái người khác thu dọn viện tử này một chút!

Dạ! Ai bận việc nấy rời đi.

Phượng Khuynh Thành thu nhuyễn kiếm, gật đầu cười một tiếng, Lão già, ngươi tới thật là đúng lúc!

Quỷ Cốc Tử cười, đi tới trước mặt Phượng Khuynh Thành, giơ tay lên xoa đầu Phượng Khuynh Thành, lại bị Phượng Khuynh Thành một chưởng đẩy ra, Quỷ Cốc Tử cũng không tức giận, Lão già ta đây mà không đến, ngươi sẽ bị người khác ức hiếp rồi!

Uh, xem ra, ta phải cảm tạ lão già!

Đúng vậy, phải cảm tạ ta! Quỷ Cốc Tử nói xong, nhìn xung quanh, Hai bảo bối tôn tử của ta đâu?

Đi chơi rồi, đi thôi, ta dẫn ngươi đi tìm bọn chúng!

A, mấy tháng không gặp, nhớ chết ta rồi!

Phượng Khuynh Thành cười nhạt không nói.

Năm đó nàng xuyên qua mà đến, cường bạo nam nhân kia, sau khi rời đi, bán ngọc bội của hắn, sau đó lại gặp Quỷ Cốc Tử bị người đuổi giết, cả người bị thương nặng, nàng vốn định khoanh tay đứng nhìn, thấy chết mà không cứu, nhưng lão già này, nhất định ép nàng phải giúp một tay, nàng cứng rắn cự tuyệt, nhưng vẫn bị hắn âm hiểm dụ dỗ.

Cuối cùng không có biện pháp, chỉ đành phải xuất lực bỏ tiền, ai ngờ, lão già này rất có lai lịch, lại là một thủ lĩnh của tổ chức sát thủ, mà nàng thần xui quỷ khiến thành đồ đệ của hắn, trở thành đương gia mới của tổ chức sát thủ này.

Nhưng mà, suy nghĩ một chút, những năm qua, nếu như không phải ở trong tổ chức sát thủ, nhờ họ vào sinh ra tử, hai hài tử của nàng, đã sớm. . . . . .

Vừa nghĩ tới khả năng đó,


/51