Lệ Thiếu, Tôi Chờ Kế Thừa Tài Sản Của Anh

Chương 1- Anh như vậy, mà chỉ có thể sống được một năm nữa?

/1098


Chương 1- Anh như vậy, mà chỉ có thể sống được một năm nữa?
Tên: Lệ Ti Thừa
Giới tính: Nam
Tuổi: 26
Danh tính: Con nhà giàu thế hệ thứ hai, nhiều tiền,
Trên đây là một vài thông tin quan trọng đầu tiên cho nhiệm vụ này.
Cô sẽ sớm trở thành hôn thê của người này, vai trò chính là để giải trừ vận xui.
Người ta nói rằng tỷ phú giàu thế hệ thứ hai đã gặp tai nạn xe hơi khi lái xe, sau khi tỉnh dậy trí nhớ giảm sút, mà các bác sĩ còn kết luận rằng anh không thể sống hơn một năm, gia đình anh liền mê tín, nhờ vào thần linh cứu anh, muốn tìm một cô gái có bát tự phù hợp, cưới cô về để giải trừ vận xui, qua khỏi kiếp nạn này.
Mọi người đều biết rằng điều này là chuyện vô lý, nhưng không ngăn được đối phương đưa tiền, cho nên bắt đầu ngoan ngoãn.
Phải, cô là vị hôn thê được chọn.
Cô đứng trước phòng bệnh với chiếc ô trên tay, nghĩ về nhiệm vụ của mình.
Cô cần đóng vai một vị hôn thê, chứ không phải người yêu Lệ Ti Thừa.
Lúc cần thiết còn có thể chết vì tình.
Sơ Điều cắn một miếng đường, bình tĩnh đẩy cửa, biểu cảm trên khuôn mặt thay đổi nhanh chóng, bỗng nhiên bi thương tột đỉnh, “Anh___”
Hai từ anh yêu còn chưa được xuất khẩu, vì không có ai trong phòng bệnh, không ai thấy màn trình diễn của cô, nên hơi xấu hổ.
Nhưng sự bối rối này ngắn ngủi và thậm chí không thể ảnh hưởng đến sự khởi đầu.
Cô lấy lại vẻ bình tĩnh, đột nhiên có một giọng nói lạnh lùng đằng sau: "Cô là ai?"
Sơ Điều xoay người, nhìn thấy người sắp đi tới, cô nhướng mày.
Đây là một người đàn ông ai gặp cũng sẽ thán phục.
Lông mày lưỡi mác, các đặc điểm trên khuôn mặt thâm thúy, khuôn mặt thon gọn, mang lại cảm giác cực kỳ mãnh liệt, chỉ duy nhất một điều là anh có một nốt ruồi ở mắt trái, cảm thấy có một chút xấu xa.
Loại này nhất định là rất nổi tiếng với các cô gái, các cô nữ sinh đặc biệt thích kiểu bad boy như anh.
Đặc biệt thích hợp để đóng vai phản diện, chỉ ánh mắt thôi cũng có thể khiến người ta không thở nỗi.
Ngoài ra còn có một loại hào quang, khiến người khác tôn anh làm lão đại.
Ngay cả khi đang mặc một bộ đồ bệnh nhân, cũng không thể ảnh hưởng đến nó.
Điều này không thể ảnh hưởng đến Sơ Điều, sau tất cả, cô là một người phụ nữ thờ ơ với mọi thứ trừ tiền.
Cô chỉ lộ vẻ hoảng hốt, mở to mắt: "Anh thậm chí còn không nhớ em à? Em là Sơ Điều!”
Nếu người đó không phải là Lệ Ti Thừa, thì cô có thể tìm ra lý do cho câu này, nếu là Lệ Ti Thừa, điều đó còn tốt hơn nữa.
Mọi người trong gia đình anh đều nói anh bị mất trí nhớ, nhưng là có vị hôn thê.
Anh phải được thông báo rằng anh đã có một vị hôn thê chứ.
Quả nhiên, Sơ Điều nhìn thấy lông mày của anh khẽ chuyển động, chớp mắt một biểu hiện mờ nhạt của sự nhạo báng xuất hiện: "Ồ, hôn thê."
"Đúng vậy, Ti Thừa, em cũng rất đau lòng khi biết anh xảy ra chuyện.”
Giọng điệu của vô cùng nhu mì, tới chính cô còn biết là mình đang giả vờ.
Lúc đầu, cô muốn vồ lấy anh và bày tỏ cảm xúc "đau lòng", nhưng cân nhắc lại thì lão đại có bộ dạng không hoan nghênh vị hôn thê này cho lắm, cho nên cô sáng suốt không hành động như vậy.
Lệ Ti Thừa cũng không để ý tới cô, bỏ qua việc cô muốn vào phòng bệnh, nhưng sau cái nhìn đầu tiên, anh nghe thấy một giọng nói không thể nhận ra được, nói: [Phải làm cho anh ấy vui vẻ, vì chỉ có thể sống một năm?]
Lệ Ti Thừa: "..."
Anh mang vẻ ngoài lạnh lùng nghi vấn, nhìn Sơ Điều.


/1098