Lệ Thiếu, Tôi Chờ Kế Thừa Tài Sản Của Anh

Chương 26- Ây da, tôi say rồi.

/1098


Chương 26- Ây da, tôi say rồi.
Bệnh cạnh còn có các cô gái vây xung quanh anh ta.
Lệ Ti Thừa nghe thấy tiếng gầm trong lòng Sơ Điều, có chút sang chấn tinh thần.
Thấy người này cả kịch cũng không thèm diễn, trong ánh đèn mập mờ, anh thậm chí còn nhìn thấy đôi mắt của người phụ nữ nheo lại, ngọn lửa giết người bùng cháy.
Lệ Ti Thừa nâng cằm về phía đỏ hỏi: "Những người đó là ai?"
"Ai?”
Diệp Trật sợ hãi trước màn trình diễn của vị hôn thê, anh ta nhìn theo hướng đó cau mày, khi một nhóm thanh niên bình thường đang uống rượu.
Anh ta vẫn phái tới đó một người để nghe ngóng.
Sơ Điều liền trầm mặt, cũng không nói chuyện.
Lệ Ti Thừa cố tình trêu chọc cô, tê liệt trên ghế sofa, mắt nhìn Sơ Điều, giọng anh lười biếng: "Không phải cô tới gọi tôi về sao?”
Sơ Điều nhìn anh, chợt cười khẩy: "Không, anh yêu, em không vội, anh muốn uống, thì cứ uống đi."
[Uống chết sớm, tôi lấy tiền rồi rời đi nhanh một chút.]
Lệ Ti Thừa: "..."
Vào lúc này di sản cũng không muốn đúng không?
Anh buồn bã, Sơ Điều cảm thấy người này có tật xấu, làm anh mất hứng uống rượu.
Đây có thể là kẻ lừa đảo huyền thoại?
Lệ Ti Thừa hướng mắt về chai rượu, kiềm chế trong ba giây trước khi anh chống lại sự thôi thúc đập vỡ chai rượu.
Anh cần phải giảm bớt sự phê phán tinh thần mà người phụ nữ này mang lại cho anh.
Người đi xuống thăm dò, nhanh chóng đi lên, mặt có vẻ kỳ lạ: "Có một chàng trai trẻ ở đó, người ta nói rằng biệt danh là Tửu Thần, con mẹ nó uống hết hai kết bia mà không đỏ mặt, cộng thêm mấy chục ly rượu, cũng không say, thận anh ta tốt vậy sao?”
Diệp Trật cũng bị kích thích: "Mạnh vậy sao? Dẫn tới đây thử, chúng ta mở lại rương số không độ, nếu anh ấy uống không say, cho anh ta một triệu, hỏi anh ta có chịu không?”
Nhóm người này đúng là không coi tiền ra gì mà.
Nhưng không độ ...
Đây là một thức uống đặc biệt từ quán bar, lúc uống vào không cảm giác gì, nhưng vài phút tiếp theo tác dụng đặc biệt mạnh.
Cổ họng bị đốt cháy ở mức độ cao, người bình thường uống một chai còn không thể, còn này một rương mười hai chai…
Tiểu đệ có chút kinh hoàng, nhưng vẫn phải đi xuống hỏi đàng hoàng.
Sơ Điều biết Năm tư đại học nhất định sẽ đồng ý.
Cậu ấy ngàn ly không say, cũng biết rằng gia đình mình thiếu tiền, vì vậy cậu ấy chắc chắn sẽ đồng ý với những thứ như uống rượu và có tiền.
Diệp Trật và nhóm của anh ta đã nói rõ rằng họ sử dụng mọi người như một trò tiêu khiển.
Lão đại không vui.
Lão đại quyết định dạy những người này thành người, cho nên cô vội vàng lên lên tiếng, "Ti Thừa, mọi người uống rượu như vậy không tốt đâu?”
Lệ Ti Thừa đã biết rằng chàng trai trẻ và cô có một mối quan hệ không bình thường, lập tức cười nói mang thâm ý: "Có chuyện gì mà không tốt? Không phải biệt danh của cậu ấy là Tửu Thần sao? Hãy cho cậu ấy uống một chút, đúng lúc cho chúng ta thêm kiến thức.”
Diệp Trật không biết chuyện, gật đầu mạnh mẽ: "Đúng rồi, chị dâu, chúng ta chỉ chơi đùa một chút, thật nhàm chán khi không chơi."
Và ở đây, Năm tư đại học biệt danh Tửu Thần xuất hiện, tên của cậu ấy là Sơ Hủ, hay còn gọi là năm tư đại học.
Chàng trai trẻ kiêu ngạo đắc ý lại ngớ ngẩn mắc lừa, cậu ấy kiếm được 1 triệu trong vô vọng.
Ngay khi cậu ấy đi lên lầu, liền nhìn thấy khuôn mặt ác mộng trong ký ức xuất hiện trước mặt cậu ấy.
Cô gái mặc áo yếm denim màu hồng nhìn cậu ấy cười, đôi mắt dường như tràn ngập ánh sáng dịu dàng và yêu thương.
Ngay lúc đó, linh hồn của năm tư đại học thăng thiên.
Trước mặt bạn mình, cậu ấy bất ngờ nói: "Ôi, tôi choáng váng quá! Có phải tôi say rồi không?”
Nói xong, một tiếng “Ầm.”
Cậu ấy trực tiếp gục ngã trước mặt Diệp Trật và mọi người.
Tất cả mọi người: "..."


/1098