Lọ Lem Siêu Nghịch Ngợm

Chương 35

/44


 Chap 35: Mảng kí ức.

" Hộc....hộc"

" Ủa? Sao vậy? Sao mày không ngủ đi? Tao đang tính mang đồ lên cho mày đây. Cơ mà....mày sao thế này? Trông xinh đấy"

" Mày...mày đi với tao ra ngoài mua cái kính khác đi, tao làm mất kính rồi. Cúp tiết đi"

" Tao thích mày như thế này hơn nhưng nếu mày muốn thì đi thôi"

Cả 2 cùng nhau trèo tường trốn ra ngoài, cách đó không xa, có một đôi chân của người con trai bước theo, cậu ta thật ra đi tìm Linh thế nhưng khi nhìn thấy Tử Uyên ở cùng Linh, chân cậu ta bỗng nhiên hoá đá, cậu ta không thể bước đi thêm được nữa. Tim cậu cứ như thắt chặt lại, nó đập rất nhanh và mạnh, cậu không thể lý giải được cái cảm giác này.

" Tại sao cứ mỗi lần mình nhìn thấy gương mặt ấy, mình lại có cảm giác hồi hộp vậy chứ. Tay chân không còn chút sức lực, hình như, lúc nhỏ mình đã trông thấy gương mặt này rồi"- cậu ta đứng trầm ngâm suy nghĩ.

" Ê! Mày làm gì mà đứng đây thẫn thờ thế. Đang ngắm em nào hả?"- một người ở đâu đến vỗ vai của ta.

" Cái mặt mày chỉ biết có gái thôi hả Kỳ?"

" Nghiêm Vũ, mày phải thông cảm cho thằng Kỳ chứ, biết sao được khi mà người yêu của thằng Kỳ chỉ bao gồm con trai với gay thôi nên nó đâu có biết gái là gì"

" 2 thằng bây có thôi đi không"- Kỳ hét lên.

" Không đùa nữa. Mày đứng đây nhìn cái gì mà bọn tao đến mày cũng không biết luôn vậy Vũ?"

" Tao đã nhìn thấy một người con gái khiến trái tim tao đập nhanh, tâm trạng bồi hồi"

" Mày....mày yêu rồi sao? Cô ta đẹp không?"

" Không phải, không phải cảm giác yêu. Cảm giác này khác với cái tụi bây nghĩ. Hiện giờ tao cũng chưa lý giải được. Nhưng không hiểu sao tao lại thấy sợ sợ, giống như cô gái đó là ác mộng với tao vậy" 


/44