Ly Hôn Đi Điện Hạ

Chương 256 - Chương 256

/260


Editor: Linh Vũ

Cảm giác lạnh lẽo từ đầu ngón tay truyền đến tim, nhiệt độ lại thay đổi, vừa cảm động vừa ấm áp, lúc Âu Thừa Duẫn lồng chiếc nhẫn lên ngón áp út của cô, cả người Vận Nhi nghiêng về phía trước, xông vào trong lòng anh: Duẫn, hình như anh đã tặng em mấy cái nhẫn kim cương rồi!

Sau hôn lễ lần trước của Vu Nặc và Hứa Minh Phong, Âu Thừa Duẫn từng tặng cho cô một cái, cô vẫn còn giữ.

Đúng vậy, rốt cuộc anh vẫn không bẫy được em nên bây giờ mới phải bắt nhốt, sau này sẽ không thả em ra nữa! Âu Thừa Duẫn ôm Vận Nhi xoay một vòng, nghe được tiếng cười khẽ của cô truyền đến, anh thâm tình hôn lên môi cô.

Giữa hai người không còn chướng ngại nào nữa rồi...

Sau bao nhiêu ngày thì rốt cuộc cũng chờ được đến một ngày này, đám cưới thế kỷ của tổng giám đốc SK và thiên kim nhà họ tô, cho dù là phục hôn thì dưới sự áp chế của Âu Thừa Duẫn, bên ngoài cũng không dám có bất cứ lời đồn không hay nào.

Vận Nhi ngồi trong phòng trang điểm, căng thẳng nhìn mình ở trong gương. Vừa sáng sớm Âu Dương và Hứa Tâm Lam đã kéo cô vào phòng trang điểm, từ khi đó đến giờ cô vẫn chưa được gặp Âu Thừa Duẫn, trong lòng cô hơi hồi hộp, cũng có chút chờ mong, muốn bày ra dáng vẻ xinh đẹp nhất trước mặt anh.

Đến lúc cô đã chuẩn bị xong xuôi, Âu Dương nhìn cô ca ngợi: Anh em đúng là nhặt được bảo bối rồi, chị xinh đẹp quá cơ!

Vận Nhi thẹn thùng nhìn cô ấy, lúc Tô Viễn Hàng dắt tay cô đi vào, cô biết, từ nay về sau cô và Âu Thừa Duẫn thật sự ở cùng nhau rồi.

Âu Thừa Duẫn ở phía xa nhìn cô đang bước trên thảm đỏ, khuôn mặt cô vô cùng xinh đẹp, ngũ quan sắc sảo, chiếc áo cưới trắng muốt mặc lên người cô giống như tác phẩm nghệ thuật dưới bàn tay khéo léo của Thượng Đế, vừa thanh nhã như cúc lại vừa tinh khiết như huệ, vẻ xinh đẹp của cô đều là vì anh mà bộc lộ.

Âu Thừa Duẫn nhận lấy bàn tay Vận Nhi từ trong tay Tô Viễn Hàng, sau đó kiên định gật đầu với ông, khóe miệng vẽ ra một đường cong đẹp đẽ, ngăn cách lớp lụa trắng, nắm lấy những ngón tay thon dài của Vận Nhi, hướng về cha xứ trang nghiêm ở đằng trước.

Anh Âu Thừa Duẫn, anh có đồng ý cưới cô Tô Vận Nhi làm vợ, yêu cô ấy, tôn trọng cô ấy, bảo vệ cô ấy, cho dù bần cùng hay phú quý, khỏe mạnh hay bệnh tật, cả đời đều sẽ không rời không bỏ không? Chờ cha xứ đọc xong câu này, Âu Thừa Duẫn gần như không hề do dự, thốt ra ba chữ chắc nịch: Tôi đồng ý!

Cô Tô Vận Nhi, cô có đồng ý gả cho anh




/260