Ma Y Độc Phi

Chương 108 - Chương 108

/205


Vậy ngươi dẫn chúng ta vào đây có gây phiền phức cho ngươi không? Đường Ức Ảnh bỗng nhiên nhíu mày hỏi, nếu gây phiền phức cho nàng thì bọn họ cũng không thể an tâm.

Không sao, mỗi lần ta trốn ra ngoài, sau khi trở về phụ thân cũng chỉ khiển trách ta vài câu, lần này chắc là cũng không sao! Nhưng câu nói cuối cùng nàng lại không giấu được sự lo lắng.

Mấy người nói xong liền đến nhà Duẫn Tuyết Nghiên, Doãn phủ. Doãn phủ là nơi lớn nhất Bồng Lai Đảo, điều này làm cho mọi người âm thầm đoán thân phận của Duẫn Tuyết Nghiên, nghĩ kỹ một chút, cũng có thể đoán được đại khái.

Vừa đi vào cửa, đã có nô tài trong phủ đi ra đón: Tiểu thư, cuối cùng người cũng đã trở lại, lần này lão gia cực kỳ tức giận, ngài mau đi xem một chút đi!

Duẫn Tuyết Nghiên gật đầu, dẫn mọi người đi về đại sảnh. Người làm đứng ở sau có chút kinh ngạc nhìn người tiểu thư đưa về, những người này không giống người trên đảo, chẳng lẽ...

Đi vào, Duẫn Tuyết Nghiên liền thấy một nam nhân uy nghiêm ngồi ở vị trí chủ vị, nhìn thấy hắn bình tĩnh, Duẫn Tuyết Nghiên chột dạ cúi đầu, mỗi lần phụ thân phát hỏa đều có biểu cảm này.

Nhưng trước đây nàng trốn nhà ra ngoài phụ thân đều không tức giận như vậy, lần này đã xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ phụ thân đã biết việc nàng mang theo người ngoài vào đảo rồi?

Nghiên Nhi, con còn có lá gan trở về sao! Nam nhân uy nghiêm mở miệng, vang như tiếng chuông, vừa nghe đã biết là người luyện công phu.

Phụ thân, Nghiên Nhi biết sai rồi. Duẫn Tuyết Nghiên cúi đầu thấp giọng nhận sai, vụng trộm ngẩng đầu nhìn lén, thấy sắc mặt phụ thân hòa dịu đi một chút, vội vàng chạy lên kéo cánh tay hắn làm nũng.

Duẫn Hoành Triết bất đắc dĩ thở dài, nhẹ nhàng gõ đầu Duẫn Tuyết Nghiên, sủng nịch nói: Con đó, lần nào cũng vậy, lúc nào cũng nhận sai với ta, rồi lại tiếp tục lặp lại thêm lần nữa.

Duẫn Tuyết Nghiên thè lưỡi, cười hắc hắc: Phụ thân, phụ thân tốt của ta, người đừng tức giận, người xem không phải ta đã trở về sớm rồi sao

Nghe vậy, Duẫn Hoành Triết nhíu mày, hoài nghi nhìn Duẫn Tuyết Nghiên: Lần này trở về đúng lúc,


/205