Ma Y Độc Phi

Chương 84 - Chương 84

/205


Edit: susublue

Trải qua hơn mười ngày đi đường, đoàn người Bạch Vũ Mộng cũng đi tới một thị trấn nhỏ gần rừng rậm băng hỏa, rừng rậm băng hỏa chính là nơi Hỏa Trì Tử mọc.

Nhưng điều này cũng chỉ là nghe nói, hơn nữa nghe nói rừng rậm băng hỏa một nửa là băng một nửa là lửa, tiều phu thợ săn trong trấn đều chỉ dám hoạt động ở vùng ngoài, chưa từng có người nào còn sống đi ra từ rừng rậm băng hỏa.

Mấy ngày trước Thu Hằng Duệ cũng đã đến, Hoàng thượng Thanh Hoàng Quốc lo lắng an nguy của con rể, nên khi Thu Hằng Duệ nói muốn đi cùng bọn họ, hắn lập tức đồng ý.

Bạch Vũ Mộng bất đắc dĩ nhìn một đám người trước mắt, bọn họ phải đi liều mạng, không phải đi du ngoạn, tại sao lại có nhiều người đi theo như vậy.

Lam Hạo Thần cũng cười thật ấm áp, hắn đã yên tâm, bởi vì dù không có hắn, Mộng Nhi của hắn cũng sẽ sống tốt, cũng như có rất nhiều yêu thương nàng.

Thu Hằng Duệ liếc mắt nhìn Lam Hạo Thần, trong mắt có sắc thái khó hiểu, Lam Hạo Thần ngẩng đầu nhìn hắn một cái, ánh mắt hai người giao nhau, nhưng lại nhanh chóng rời đi, không ai nhìn thấy bọn họ đã trao đổi với nhau cái gì.

Được rồi, đi nhiều ngày như vậy, chúng ta nghỉ ngơi vài ngày rồi lại đi tiếp, thuận tiện tìm hiểu một chút. Lam Hạo Thần vừa nói vừa ôm lấy Bạch Vũ Mộng đi về một cái quán trọ.

Bạch Vũ Mộng chỉ khẽ nhíu mày nhìn Lam Hạo Thần, nhưng cũng không nói gì thêm.

Nơi này chẳng qua chỉ là một cái trấn nhỏ, trong trấn cũng không có nhiều người lắm, nhưng khi có tin tức trong rừng rậm băng hỏa sẽ có bảo vật xuất hiện, cho dù nguy hiểm, cũng không ngăn được lòng tham.

Rất nhiều giang hồ nhân sĩ trong trận lục đục, nghe nói vài ngày nữa một ít đại môn phái trong võ lâm cũng sẽ tới, mà bảo vật lúc này, đã được đồn đãi là ngàn năm không xuất hiện, giá trị cực cao.

Bạch Vũ Mộng nghe được tin tức này cũng chỉ cười trừ, nhưng vẫn phiền não vì có nhiều người đến quấy rầy bọn họ.

Vào quán trọ, trong đại sảnh đầy người, đều là người thô tục, nhìn thấy nhiều tuấn nam mỹ nữ như vậy, đều nhìn chằm chằm, trong đại sảnh lập tức an tĩnh lại.

A, các vị khách quan, nghỉ trọ hay là ở trọ? Tiểu nhị ân cần đi lên hỏi.

Thu Hằng Duệ lôi ra mấy thỏi bạc: Năm gian phòng thượng hạng, chuẩn




/205