Muốn Nam Chính Trở Thành Fan Ruột Của Tôi

CHƯƠNG 1

/642


CHƯƠNG 1

Khương Bạch Trà từ trên giường tỉnh lại, con ngươi đen nhánh mê người, khoé miệng hiện lên ý cười. Nhưng phong tình ban đầu trong phút chốc bị bao phủ, đôi mắt trở nên nhu hoà thanh cao, không còn nhìn ra dáng vẻ vừa rồi.

Thật là một đứa trẻ đáng thương.

Thời điểm cô tỉnh lại, 007 đã cho cô biết toàn bộ cốt truyện của thế giới mới. Nói cách khác, thế giới bây giờ của cô là thể loại thanh xuân vườn trường.

Nguyên thân là một đứa trẻ mồ côi, lúc nàng bảy, tám tuổi thì cha mẹ gặp tai nạn máy bay qua đời. Sau đó tiền bảo hiểm đều bị chú ruột cầm hết, Khương Bạch Trà cũng được người chú vô tâm này nhận nuôi, vì vậy nàng rời thành phố đến sống với chú út của mình.

Gia đình của chú Khương Bạch Trà tất nhiên không chào đón nàng. Nhưng mẹ Khương vốn xuất thân diễn viên múa, còn cha nàng là giảng viên đại học, tai nạn lần này không ai lường trước được, thế nên vợ chồng hai người còn chưa kịp chu toàn cho cô con gái nhỏ thì đã qua đời.

Khương Bạch Trà biết người nhà chú út đều không thích gia đình mình. Cha nàng có thể nói là niềm tự hào của dòng họ, còn chú út thì luôn phải sống dưới cái bóng của ông ấy. Vậy nên nhà chú út có cảm tình với gia đình Khương Bạch Trà mới là lạ.

Chú của Khương Bạch Trà sau khi nhận nuôi nàng liền tự đổi cho mình một căn nhà lớn, còn đưa con gái ông ta nhập học trường mới. Bỏ mặc Khương Bạch Trà chỉ có thể nghỉ học ở trường cũ trên thành phố chuyển về một ngôi trường nhỏ trong thị trấn. Mỗi lần tan học đều phải đợi hơn nửa ngày mới có người tới đón, ai bảo ông chú này là người giám hộ của nàng cơ chứ.

Khương Bạch Trà mới đầu có chút tủi thân, nhưng hiện thực đã khiến nàng tỉnh ngộ, nàng biết trong căn nhà này mình chỉ là một người ngoài. Nhưng ít nhất cô em họ kia chưa từng bắt bẽ được nàng, bởi vì Khương Bạch Trà luôn rất cẩn trọng.

Người ngoài nhìn vào lúc nào cũng chỉ thấy nàng mang bộ dạng hoa lê đái vũ trách cứ em họ. A?, sự thật trừ nàng ra thì chú gì, em họ, bốn người này mới là một nhà.

Có điều chú út rất để ý đến ánh mắt của người khác, nên nếu không có việc quan trọng thì phần lớn thời gian đều coi nàng như không khí. Nàng không bận tâm, trừ bỏ thái độ ngày thường quá vô cảm thờ ơ ra, thì ông ta cũng không keo kiệt chuyện tiền bạc với nàng.

Từ lúc lên sơ trung, có lẽ là sợ bị người khác đàm tiếu sau lưng, gia đình nhà chú út mỗi tháng đều hào phóng cho nàng tiền sinh hoạt. Vậy nên cuộc sống ở đây của Khương Bạch Trà cũng không tệ, hàng xóm xung quanh đều rất thích nàng, khen nàng vừa ngoan ngoãn xinh đẹp lại học tốt.

Chú út của Khương Bạch Trà mỗi tháng sẽ cấp cho nàng một nghìn tệ tiền sinh hoạt, nhưng đến cao trung lại cắt giảm chỉ còn một nửa. Không cần nghĩ cũng biết, tiền bảo hiểm chắc chắn đã bị gia đình chú út tiêu xài gần hết, nếu không phải ngại bị người ta nói qua nói lại thì e rằng đến năm trăm tệ này nàng cũng không được đụng tới. Ngày tháng ăn nhờ ở đậu có chút khó khăn nhưng Khương Bạch Trà cũng không nói gì, vì như vậy chỉ càng khiến em họ được nước làm tới.

Dù sao hạnh phúc nhà chú út cũng không tới lượt nàng hưởng, Khương Bạch Trà phải làm thế nào liền như thế ấy.

Thành tích học tập của Khương Bạch Trà vẫn luôn xuất sắc nhất trường. Ở trường học, nàng làm một người vừa ôn hoà lại bình dị gần gũi, bản thân không cần chơi chiêu để nổi tiếng. Gương mặt xinh đẹp cùng với thành tích học tập xuất sắc là một vũ khí sắc bén hơn nhiềụ

Khương Bạch Trà không phủ nhận nàng là một người khá vô tâm bạc tình, ngoại trừ trong lòng còn chút tưởng niệm đối với cha mẹ đã mất thì không ai có thể khiến nàng lưu luyến. Tất nhiên "ai" này không bao gồm Trì Chiêu, đến cuối cùng nàng vẫn là thành tâm thành ý thích hắn.

Danh tiếng Khương Bạch Trà ở trường vẫn luôn rất cao, trên người nàng được gắn với nhiều mỹ từ như "học bá, nữ thần, ôn nhú. Ngay cả những bạn nữ tỏ rõ vẻ bà đây không thuận mắt Khương Bạch Trà cũng không tự nhiên vô duyên vô cớ đi chửi mắng nàng, cùng lắm thì nói nàng trà xanh, giả vờ nhu nhược mà thôi.

Bước ngoặt cuộc đời của Khương Bạch Trà có lẽ là lúc nàng học năm hai cao trung, khi ấy nàng được bạn tốt của cha đón tới thành phố A, cũng chính nhà của nữ chính.

Về sau Khương Bạch Trà quen được Trì Chiêu, mới đầu nàng còn cho rằng đây là ông trời chiếu cố mình, không nghĩ tới là tự bản thân đạp chân vào vũng bùn, kết cục bi thảm không nỡ nhìn.

Khương Bạch Trà quấn lấy hắn, sáng cười đùa tối trêu chọc, cùng nam thần Trì Chiêu trở thành bạn tốt khác giới. Ban đầu nàng cho rằng hắn đối với mình có chút tình ý, nhưng sau đó sự thật chứng minh là nàng nghĩ nhiều rồi. Khương Bạch Trà từ đầu cho rằng Trì Chiêu xem nàng như em gái của nữ chính mà đối xử tốt. Nhưng nữ chính đã sớm thích hắn, còn Trì Chiêu ngay cả một chút phản ứng cũng không có. Sự thật lại chứng minh Khương Bạch Trà nghĩ nhiều rồi, Trì Chiêu chưa từng nghĩ tới chuyện này.

Trì Chiêu đồng ý qua lại cùng nàng hoàn toàn chỉ vì một vụ cá cược. Đám phú nhị đại kia muốn nhìn thấy nàng bị mất mặt, Tưởng Dược Lân cũng là một trong số đó. Hắn nhìn ra được Khương Bạch Trà là một người thích hư vinh, liền xúi giục Trì Chiêu chấp nhận nàng.

Bản thân Trì Chiêu trong phương diện tình cảm nam nữ hệt như tờ giấy trắng, mà Tưởng Dược Lân biết La Ngọc Ngữ thích Trì Chiêu, liền nhân cơ hội này lợi dụng Khương Bạch Trà làm cầu nối xúc tiến giữa hai người họ.

Trì Chiêu chịu đáp ứng cũng chỉ vì lời cá cược giữa hắn và Tưởng Dược Lân Nếu Trì Chiêu đồng ý qua lại với Khương Bạch Trà một tháng, Tưởng Dược Lân sẽ giúp hắn cắt đuôi Lý Miên Miên.

Lý Miên Miên và tiểu tử này là cùng nhau lớn lên. Nhưng Lý Miên Miên giống như cái đuôi, suốt ngày bám theo Trì Chiêu, nói thế nào cũng không chịu bỏ cuộc.

La Ngọc Ngữ là nữ chính của thế giới này, cô ta thích Trì Chiêu, vì vậy đều được bạn bè xung quanh Trì Chiêu giúp đỡ. Khương Bạch Trà tự nhiên liền bi kịch.

Trì Chiêu qua lại với Khương Bạch Trà nhưng vẫn lạnh nhạt như cũ, hai người ở bên nhau nhìn kiểu gì cũng không giống người yêụ Riêng Khương Bạch Trà còn phải chịu đựng những trò ác ý từ đám bạn của hắn.

Mỗi lần ra ngoài tụ tập thì bọn họ đều cố ý so sánh nàng với La Ngọc Ngữ, lần nào nàng cũng trở thành đối tượng bị xa lánh. Còn Trì Chiêu về cơ bản không quan tâm đến nàng.

Những người này muốn Khương Bạch Trà tự ý thức được nàng cùng bọn họ không cùng đẳng cấp. Vậy nên nhiều lúc nàng chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn bạn trai mình cùng La Ngọc Ngữ thân mật, mỗi lần muốn tiến đến xen thì lại bị Tưởng Dược Lân ngăn cản, tàn nhẫn chà đạp lòng tự trọng của nàng.

Trong một lần tụ tập, Khương Bạch Trà uống phải đồ có vấn đề, bị cưỡng gian, đối phương còn chụp ảnh loã thể uy hiếp nàng. Khương Bạch Trà căn bản không biết là ai làm. Sau đó chính tai nàng nghe được những lời đùa cợt của đám phú nhị đại kia.

"Khương Bạch Trà đó trông xinh đẹp thanh cao, nhưng loại như cô ta chỉ cần cho đủ tiền thì cái gì cũng có thể bán."

Thật sự là tùy hứng tới cực điểm.

Bọn họ xem đây là một trò chơi thú vị, mà Khương Bạch Trà chính là một món đồ chơi trong trò chơi này. Một đứa con gái đủ xinh đẹp lại đủ ngu xuẩn phù hợp lấy lòng bọn họ.

Thời gian kế Khương Bạch Trà ngày nào cũng phập phồng lo âu, phải mất một tháng mới biết được nguyên nhân Trì Chiêu chịu hẹn hò với mình. Không lâu sau ảnh lõa thể của nàng bị người ta tung ra trên diễn đàn trường.

Thời gian đó điện thoại của Khương Bạch Trà mỗi ngày đều bị những tin nhắn lạ quấy rối, mắng nàng là "đê tiện", "kỹ nữ", ngôn ngữ vô cùng phóng đãng, còn có người tới cửa hỏi nàng bao nhiêu tiền một đêm.

Nhất là khi so sánh với hình tượng nữ thần Khương Bạch Trà trong lòng mọi người lúc đầu thì sự đối lập càng nghiêm trọng.

Khương Bạch Trà nhận được hàng trăm tin nhắn nhục mạ khinh bỉ, bàn học cũng bị người ta nhét đầy rác, mỗi ngày cứ bị chỉ trỏ như thế đến khi về nhà.

Nhưng đả kích lớn nhất là nhà trường muốn Khương Bạch Trà thôi học. Rõ ràng chỉ cần nàng nhẫn nhịn một chút nữa thì có thể dựa vào thành tích mà trực tiếp rời đi, bắt đầu một cuộc sống mới. Nhưng ngay cả hi vọng cuối cùng bọn họ cũng không chừa lại cho nàng.

Vậy nên Khương Bạch Trà uống thuốc ngủ tự sát.

Nàng tự kết liễu bản thân.

Nhưng những người đó vẫn sống tốt, cái chết của nàng không hề đả động tới họ, cùng lắm thì chỉ cảm thấy đáng tiếc vì một học bá xuất chúng như vậy mà lại sa đọa thành bộ dạng này.

Khương Bạch Trà chết rồi cũng không kích nổi một chút dao động của họ. Trì Chiêu và La Ngọc Ngữ một đường gập ghềnh cuối cùng ngọt ngào sóng vai, đám phú nhị đại kia cũng sống an nhàn tiêu sái như cũ.

Khương Bạch Trà ngồi trước gương trang điểm, đầu ngón tay xoa xoa khuôn mặt xinh đẹp thanh lãnh trong gương

"Này cũng được xem là bạch nguyệt quang à?" Giọng điệu cô ôn hòa hỏi 007.

"Bởi vì Trì Chiêu có hảo cảm với Khương Bạch Trà, nếu không thì lúc đầu đã không đồng ý làm bạn"

"Ồ... Cái hảo cảm này đúng là chí mạng." Khương Bạch Trà cười cười cắn môi đỏ, trông có vẻ phiền não.

"Chỉ cần dựa theo cốt truyện là được, mấy cái tiết mục cưỡng gian này ta có thể trực tiếp bỏ qua giúp cô " 007 an ủi nói. Ký chủ của nó là người xinh đẹp ôn nhu, nếu ai dám đối xử với nàng như thế, nó sẽ đánh kẻ đó thành cái đầu heo.

"Lớn lên xinh đẹp như vậy, thật là đáng tiếc." Khương Bạch Trà nhìn thiếu nữ da trắng tóc đen, mũi cao môi đỏ trong gương có chút cảm thán.

007 cũng thở dài một hơi.

"Nhưng sao ta cảm thấy gương mặt này có chút giống bản thân, cả tên cũng trùng nhaụ Có phải hệ thống gặp trục trặc gì rồi không?" Khương Bạch Trà nghi hoặc hỏi.

"Đương nhiên không phải, đây là vì giúp cô dễ dàng thích ứng với cốt truyện nên mới tặng phúc lợi. Ta là hệ thống xuất sắc nhất thì làm gì có chuyện trục trặc " Lông mày của 007 nhảy dựng lên, nó cho rằng cô đang nghi ngờ thiết bị của nó giống như mấy cái hệ thống tầm thường kia.

"Ta chính là hệ thống đứng đầu trong tất cả các hệ thống "

"Đúng vậy đúng vậy, ta sai rồi, ngươi đừng nóng giận." Khương Bạch Trà bắt đầu dỗ ngọt hệ thống

007 bị Khương Bạch Trà dùng âm thanh dịu dàng an ủi, có chút mặt đỏ tim đập nhanh. May mắn nó chỉ là một cái hệ thống số liệu nên không ai nhìn ra được là nó đang đỏ mặt.

Hiện tại Khương Bạch Trà vừa rời khỏi nhà của chú út chuyển tới thành phố A. Ngày mai là chính là ngày đầu tiên nàng đi học lại sau khi chuyển trường. Bước ngoặt kế tiếp trong cuộc đời nàng sắp diễn ra, thật khiến người ta chờ mong.

Cô nên chuẩn bị "quà" gì để tặng cho đám người kia đây?

Khương Bạch Trà nghĩ ngợi, hay là tốt nhất tặng cho các vị đại gia kia mỗi người một cái thùng rác đi.

Khương Bạch Trà cảm thấy bản thân thật sự quá lương thiện, đến nước này còn có suy nghĩ giúp phân loại rác rưởi.


/642