Nam chủ không cần theo ta

Chương 6: chương 6 : ta cứu ngươi,ngươi là của ta.(1)

/29


Nhược Trúc không biết khi nàng vừa "bế" Phong Thanh Huyền rời khỏi thì cách đó không xa,một bóng dáng hơi gầy,khí chất lạnh lùng,gương mặt tinh xảo đang di chuyển lại.Đó là nữ chủ Diệp Thuý Vi.

Diệp Thuý Vi bước chân hơi hoảng loạn,nàng ta hôm nay bước chân ra khỏi nhà luôn cảm thấy có cái gì đó nôn nao trong lòng,có một âm thanh luôn kêu gọi nàng đi vào rừng,ngươi sẽ có được thứ tốt,kiếp trước Diệp Thuý Vi là sát thủ,nàng rất nhiều lần nhờ trực giác mà thoát khỏi nanh vuốt Tử Thần,nên hôm nay cũng vậy,nàng không hề do dự đi vào rừng.

Càng đi sâu vào rừng cảm giác kia càng mãnh liệt khiến tim nàng cũng đập nhanh hơn,sắp rồi,có cái gì đó sắp là của nàng..

Nhưng bất chợt,cảm giác mãnh liệt kia biến mất.Diệp Thuý Vi bối rối,nàng có cảm giác nàng vừa vuột mất thứ rất quan trọng đến nàng.Nhưng là nàng vẫn kiên trì tiếp tục đi về hướng trực giác mách bảo.

Nếu Nhược Trúc ở đây thấy nàng ta,chắc chắn nàng sẽ ngạc nhiên khi thấy con đường nữ chủ đi là đường mòn về ngôi nhà gỗ của nàng và gia gia trong rừng.

Men theo đường mòn,Diệp Thuý Vi rất nhanh nhìn thấy căn nhà gỗ,nàng hồi hộp đi vào phòng lại thất vọng khi thấy cái gì cũng không có,chỉ có một đống loạn thất bát tao vương vãi đầy dưới đất.Một vài vết máu đã khô,giường chiếu lộn xộn.Nàng đi sâu vào buồng trong,cũng không có bất cứ cái gì đành bất đắc dĩ đi ra ngoài.

Chính vào lúc này,một cảm giác mãnh liệt hơn lại úp đến,lần này không chần chừ nàng bước nhanh cước bộ đi về phía Nam,cũng chính là nơi nam chủ Phong Thanh Huyền đang nằm.

Nguyên văn trong, đám sát thủ giết chết vị công công kia,lại truy tìm Lam Nhược Trúc,cuối cùng một đao chém chết,lại mang xác về đặt trong ngôi nhà gỗ một ngọn lửa thiêu rụi.Mà trên xà nhà,hộp gỗ dẫu cơ quan có tinh vi như thế nào cũng chỉ là hộp gỗ tất nhiên bắt lửa bị thiêu rụi,bên trong chiếc tã thêu đồ án Phượng Hoàng cũng như bức thư tràn đầy tình yêu thương cháu của vị công công già cũng chịu chung số phận trở thành cặn bã.

Chỉ có Huyết Ngọc Phượng Hoàng vì là Huyết Ngọc,một ngọn lửa không thể làm gì được nó mới tránh được một kiếp..Sau đó mới có màn nữ chủ Diệp Thuý Vi đi vào rừng,trong một đống đổ nát,nàng nhặt được một miếng ngọc bội Huyết Phượng Hoàng,cảm thấy không phải vật tầm thường liền đeo vào cổ.

Sau lại đi về hướng Nam tìm dược liệu,vô tình cứu được nam chủ Phong Thanh Huyền,giúp hắn giải độc,lại bên cạnh thủ hộ,chăm sóc đến khi hắn hồi phục ,nhờ đó nam nữ chủ mới có cơ hội gần nhau sinh tình.

Mà nay đâu? Nhược Trúc xuyên qua,hệ thống tất nhiên là không thể để chủ nhân của nó bị giết nên đã dùng năng lượng làm một tầng kết giới xung quanh Nhược Trúc,lại bày ra ảo cảnh khiến đám sát thủ có cảm giác đã giết được nàng mới rời đi.Cũng không thèm đốt đi ngôi nhà,dù sao người đã chết,lại trong rừng rậm,ai mà vào làm gì.Không lo a.

Nhược Trúc dưới sự phân phó của hệ thống "bế" đi nam chủ,nữ chủ tất nhiên lại "chụp ếch" thêm một lần.Bỏ lỡ đi cơ hội gặp được nam chủ bồi dưỡng tình cảm.

Những chuyện này Nhược Trúc tất nhiên không biết,cũng không muốn quản.Nàng bây giờ đang hướng về Diêu Thành,còn một nhiệm vụ chưa xong đang đợi nàng đâu.

Diêu Thành.Một trong thất thành của vương quốc này.Nơi này giàu có phồn hoa,tập trung nhiều đầu mối buôn bán của đất nước,lấy Diêu gia đứng đầu,sau đó là Hề gia,Diệp gia và Tề gia,tứ đại gia tộc chấp chưởng.

Hề gia,nổi tiếng về rèn vũ khí,sau này dưới tay Hề Tu Văn.Trong tương lai là nguồn trợ lực không nhỏ giúp nữ chủ trợ nam chủ Kỳ Vũ giành ngai vàng,bước lên đài mẫu nghi thiên hạ.

Mà lí do nam phụ nhất kiến chung tình liền là nữ chủ đã cứu hắn và muội muội trong một lần bị sát thủ truy đuổi,võ công Hề Tu Văn cao cường không có nghĩa là có thể một tay chống lại hai mươi mấy sát thủ,huống chi còn một muội muội bảy tuổi không có một chút võ công nào.

Nữ chủ xuất hiện,lấy thủ đoạn nhanh chóng thị huyết giết sạch hai mươi mấy sát thủ sau đó lưu loát bước đi,tựa như là nàng chưa hề cứu hai người một mạng.Hề Tu Văn cảm thấy một nữ tử kiêng cường lại thiện lương,không nhiễm chút tham lam nào của xã hội nhất thời trái tim loạn nhịp,sau âm thầm giúp đỡ thủ hộ bên cạnh nữ chủ.Cuối cùng chặn một kiếm cho nữ chủ chết trong tay nàng.

Hắn nở một nụ cười hạnh phúc run run nắm lấy bàn tay nàng đang đặt trên gương mặt hắn,hôn một cái sau đó nói:

"Thuý Vi,đời này chết trong lòng ngươi xem như mãn nguyện,ngươi nhất định phải hạnh phúc,ta yêu ngươi"

Nhược Trúc lúc đọc tiểu thuyết, thích nhất là nam phụ Hề Tu Văn,tình yêu của hắn thầm lặng lại trả giá vì nữ chủ nhiều nhất.

Lúc đọc đến đoạn Hề Tu Văn chết trong tay nữ chủ,Nhược Trúc chỉ cảm thấy thật không đáng,rõ ràng nàng ta không hề có tình cảm với Hề Tu Văn,chỉ lợi dụng hắn tiếp cận ca ca hắn là Hề Quân Nguyệt,vẫn cam lòng để nàng lợi dụng,chỉ mong làm nàng nhìn nhiều hơn mình một lần.

Aizz,đúng là ngốc nam nhân a.

/29