Ngốc Phúc Tấn

Chương 11 - Chương 3.3

/26


Là... Nàng cúi đầu, đúng lúc dừng lại những gì định nói, sửa lại: Do thiếp không cẩn thận ngã xuống.

Nàng nói dối, rõ ràng là Ngũ cách cách đẩy nàng xuống. Đối với chuyện nàng nói dối, hắn cảm thấy tức giận, Nàng có biết là nàng vừa dạo một vòng qua quỷ môn quan không, thiếu chút nữa là mất mạng!

Thái y nói nếu ngày mai nàng không tỉnh lại thì sẽ không cứu được nữa. Vừa nghĩ đến có thể nàng sẽ chết, ngực của hắn đau đớn như bị búa đập, không thể hô hấp được.

Cho nên mấy ngày nay hắn vẫn luôn ôm lấy nàng, không ngừng nói chuyện bên tai nàng, dùng mọi biện pháp để nàng tỉnh lại, không cho phép nàng cứ như vậy rời khỏi hắn.

Ta... Nhìn ánh mắt lo lắng không chút che dấu nào của hắn, trong ngực nàng bỗng nhiên nóng lên, Là do thiếp không đứng vững, không phải là ngũ cách cách cố ý đẩy thiếp.

Nàng ta thiếu chút nữa là hại chết nàng, nàng còn muốn che chở cho nàng ta? Miên Dục tức giận nói.

Nàng lắc đầu, nhớ đến chuyện nàng vừa nhớ ra, vội vàng hỏi: Là người đúng không? Người ta dẫn đến sơn động tránh thổ phi đuổi giết là người đúng không?

Nàng nhớ ra rồi? Vẻ mặt hắn lộ ra sự kinh hỉ, nhưng câu nói kế tiếp của Hải Lăng lại dội cho hắn một chậu nước lạnh....

Người thật sự là đại thúc kia?

Hắn nhíu mày, Rốt cuộc ta có điểm nào giống đại thúc? Hắn mới 24 tuổi có được không, tuy rằng hơn nàng tám tuổi, nhưng cũng chưa đến mức bị nàng gọi là đại thúc chứ.

Thấy vẻ mặt bất mãn của hắn, nàng nhịn không được muốn cười, Đêm đó vì thiếp quá sợ hãi, cho nên không dám nhìn kỹ chàng, chỉ biết là trên mặt người có một bộ râu, bộ dạng vô cùng chật vật, hơn nữa giọng nói khàn khàn, nghe qua có chút suy yếu, cho nên ta mới nghĩ rằng tuổi của bối lạc không nhỏ. Nàng hỏi tiếp: Người cưới thiếp vì muốn




/26